TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 75

Cập nhật lúc: 2024-12-17 14:24:10
Lượt xem: 76

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Uất Trì Việt lập tức dừng bước, nhớ một chút về âm thanh . Lúc mới nhận là đường tỷ của Thẩm Nghi Thu, hôm đó theo Thẩm lão phu nhân tới dự hoa yến.

Loại tình huống như thế , cũng từng thấy qua nhiều. Hắn lập tức hai lời liền rời .

Thẩm tam nương khó khăn lắm mới giấu diếm mẫu cùng một đám tỷ liều dẫn Thái tử tới đây, thể cam tâm chịu thất bại trong gang tấc .

Trong lúc cấp bách cũng chả kịp quan tâm tới chuyện nam nữ khác biệt, chạy vội lên kéo tay áo của Uất Trì Việt:

Điện hạ xin dừng bước, chỉ cùng vài lời thôi.

Uất Trì Việt vốn kìm nén lắm mới đỡ cơn tức giận đối với cặp vũ cơ Cao Ly , giờ tiếp tục tái diễn hết tới khác. Hắn cố gắng hết sức kìm nén cơn tức giận:

- Buông .

Thẩm tam nương thấy âm thanh lạnh lùng của , ngượng nghịu buông lỏng tay, nhưng vẫn cố lưng van xin:

Điện hạ, van cầu điện hạ hãy mấy câu, xong nhất định sẽ hết hi vọng.

Uất Trì Việt cũng nhịn nữa, xoay :

Ngươi cảm thấy bản xứng đáng với đường của ngươi ?

Thẩm tam nương nghĩ tới sẽ như , khẽ giật , nước mắt lập tức tràn mi:

Rõ ràng là với điện hạ quen , hôm đó bên bờ hồ Khúc Giang...

Uất Trì Việt tức giận tới nỗi suýt chút thì bật , nàng coi giống như đồng tiền xu ở bên lề đường? Ai thấy thì là của đó ?

Thẩm tam nương :

- Hôm đó điện hạ rõ ràng ... Rõ ràng ...

Uất Trì Việt im lặng. Hắn nhớ ngày đó, lúc hiểu lầm tới là Thẩm Nghi Thu nên mới cẩn thận chăm chú mà thêm vài . Nghĩ thì mầm mống tai họa chắc chắn là tới từ đây.

Thẩm tam nương thấy vẻ mặt của vì lạnh lùng như lúc nãy, cho là thái độ của buông lỏng. Lúc nàng liền lùi hai bước, gục đầu xuống, vuốt ve ngọc bội bên hông, rụt rè :

Nếu điện hạ ngại, nguyện của . Chỉ mong mỗi ngày thể trông thấy điện hạ từ xa thôi ...

Uất Trì Việt đánh gãy lời nàng:

- Không cần, ngại.

Thẩm Tam Nương ngờ từ chối thẳng thừng như , nước mắt lập tức tụ một chỗ, nghẹn ngào :

Điện hạ, chỗ nào bằng Thất ? Thần là cháu đích tôn con vợ cả, đối với điện hạ bằng cả tấm chân tình như thế , dựa cái gì ...

Uất Trì Việt lạnh lùng :

Chỉ vì nàng sẽ bao giờ đối xử với khác giống như ngươi bây giờ. Ngươi xứng đáng so sánh với nàng .

Hắn ném câu xuống nhanh chóng xoay , đang cất bước rời , chợt thấy Thẩm tam nương nghiêm nghị cất tiếng lưng:

Nếu điện hạ tuyệt tình như thế, Tam nương sống đời cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa.

Lời còn dứt, chỉ bùm một tiếng, Uất Trì Việt đầu thấy Thẩm Tam Nương đang nhảy xuống hồ nhỏ trong vườn.

Thẩm Tam Nương nhảy xuống với mười phần kiên quyết. Nàng quả nhiên quyết tâm chết, nhưng mà cái ao cạn, nàng nhảy xuống mới phát hiện, nước trong hồ còn tới thắt lưng nàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-75.html.]

Còn tới việc cái hồ bỏ hoang nhiều năm, áo cạn nước bẩn, đáy hồ tích thành một đống bùn. Giờ chân nàng trượt , cả trong đống bùn, khác xa với sự mong đợi về sự thê thảm bi thương trong tưởng của nàng. Càng nghĩ càng cảm thấy tủi , nàng oà lên .

Uất Trì Việt liếc nàng một cái, nhíu nhíu mày, bước nhanh khỏi Tây viện.

Hắn một tới đây, hầu cũng mang theo. Bên trong Thẩm phủ phòng ốc nhiều, đường quanh co. Hắn về hướng ánh đèn đang sáng, đường gọi bừa một tỳ nữ của Thẩm gia tới, phân phó :

- Đưa đến nơi Thái tử phi đang ở.

Cũng may tỳ nữ đêm nay Thái tử phi sẽ ngủ chỗ nào nên lời dẫn tới đó.

----

Ngày hôm nay Thẩm Nghi Thu thấy nhiều khuôn mặt tươi , cộng cả hai kiếp của nàng khi thấy cũng nhiều bằng một ngày hôm nay.

Nàng ở chỗ cao, tất cả đều ngẩng đầu về phía nàng tươi.

Ai cũng a dua nịnh nọt, uốn chịu nhục, vẻ mật. Từ tổ mẫu, phu nhân của các phòng, nương tử, tiểu nương tử cho tới hầu. Người nào cũng tới nỗi khuôn miệng cứng đờ, nụ giống như là điêu khắc thành rãnh sâu ở mặt, mỗi một khe rãnh đều tràn ngập dục vọng thể che giấu.

Thẩm Nghi Thu âm thầm kinh ngạc. Đời nàng đúng là mắt mù tâm mù mới .

Đời nhà nàng cũng như bây giờ, nhưng khi nàng gả Đông cung hai năm, thời điểm đó nhà Thẩm gia tuy cũng nhưng xán lạn như bây giờ. Về nàng thành hôn hai năm nhưng động tĩnh gì cả, ai cũng nàng chiếm sự yêu thích của Thái tử.

Nụ của bọn họ lúc mang theo mấy phần buồn phiền và lo lắng, thậm chí còn mấy âm thầm khẩy nỗi đau của khác nữa.

Thẩm Nghi Thu lúc đó hiểu, bây giờ thì nàng hiểu .

Lẽ bây giờ nàng nên cảm thấy tự hào, thế nhưng nàng . Nàng bọn họ nâng chén lấy lòng, tranh chen lấn rót rượu châm cho nàng, nhưng tâm nàng một chút gợn sóng.

Những thể khiến cho nàng đau buồn nữa, cho dù bây giờ dẫm đạp bọn họ xuống chân cũng thể khiến cho lòng nàng dễ chịu. Chỉ một nỗi mệt mỏi ủ rũ từ sâu thẳm đáy lòng dâng lên.

Nàng chút nhớ tới buổi đêm ở Thừa Ân điện, nàng thoải mái bao nhiêu khi Uất Trì Việt tới.

Vẽ một vài nét, một vài chữ, cắt hoa thành nhánh, kết hợp một loại mùi hương mới, vài nét thêu thùa nét nét trong một thời gian ngắn. Thậm chí là dài giường, một bên ăn hoa quả tươi một bên kể cho nhóm tiểu cung nhân về chuyện một con cáo gây sự với một con gấu trúc già. Bọn họ càng càng thích thú, hai mắt trợn to, bộ dạng hóng chuyện thú vị cực kì.

Thậm chí sổ sách còn hơn là ở đây.

Thẩm Nghi Thu buồn chán ngán ngẩm một lúc uống ba bốn chén rượu, xem mấy điệu nhảy. Nàng bỗng dưng nhớ bây giờ cần theo bất cứ ai, nàng khỏi âm thầm khổ, đúng là thói quen khó bỏ mà.

Nghĩ tới đây, nàng chút do dự mà thẳng lên. Chỉ trong chốc lát, tiếng chuyện, tiếng sáo trúc sênh ca đều đồng loạt im bặt. Những khuôn mặt đang tươi phía giống như là nứt một cái lỗ, đang chảy nghi hoặc, lo sợ cùng luống cuống.

Thẩm Nghi Thu nhàn nhạt một tiếng, hướng :

- Ta mệt, xin thứ tiếp nữa.

Nữ quyến trong bữa tiệc nhao nhao dậy giữ , Thẩm lão phu nhân níu lấy cánh tay của nàng, nén giận :

Từ khi nương nương xuất giá, bây giờ khó khăn lắm mới cơ hội gia đình đoàn tụ với . Thẩm mẫu, các nhóm tỷ đều nhớ , thể thêm một lúc?

Thẩm Nghi Thu rút cánh tay khỏi tay của tổ mẫu vén áo thi lễ, nàng lời nào xoay nghênh ngang rời . Vạt áo choàng bên ngoài của nàng tung bay lên, phất qua ánh mắt của Thẩm lão phu nhân.

Bên trong từ đường lặng ngắt như tờ, chỉ tiếng ngọc bội leng keng phát Thái tử phi cùng một đám cung nhân trong đêm trăng thanh gió mát.

Một lúc mới định thần , nhao nhao hạ bái hành lễ:

- Cung tiễn Thái tử phi nương nương.

Thẩm Nghi Thu khổ, đến cùng vẫn là uy lực của Uất Trì Việt thắng.

Loading...