TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 76
Cập nhật lúc: 2024-12-17 14:24:12
Lượt xem: 79
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tối nay, Thẩm gia chuẩn một căn phòng riêng cho Uất Trì Việt, nàng vui vẻ vì yên tĩnh. Trở Trinh Thuận viện nơi nàng ở khi xuất giá, tới cổng sân liền thấy đầu cửa treo một tấm bảng màu vàng, hai chuỗi đèn màu đỏ chiếu sáng dòng chữ đó "Phượng Nghi quán".
Thẩm Nghi Thu rốt cuộc nhịn , là ý của ai, từ xuống nhà họ Thẩm luôn thiếu nhân tài như .
Tố Nga cùng Tương Nga cũng liếc , mỉm vui vẻ.
Bước trong sân, khắp nơi đều đèn lồng, hành lang treo đầy đèn gió. Giữa mùa thu cỏ cây khô héo, Thẩm gia khéo léo dùng lụa thắt thành lá cây, bông hoa, điểm xuyết đầy khắp nhánh cây. Phí bao nhiêu tiền mua lụa cùng công sức, thì nhưng trông vẫn buồn .
Thẩm Nghi Thu quanh một vòng quanh sân, chỉ thấy viện lạc chỉnh sửa đổi mới , vẽ chằng chịt một tầng sơn đỏ mới. Cửa nhà, mái hiên bên đổi thành màu vàng, những tấm rèm cửa thông thường bằng trúc bằng những tấm màn gấm nhất.
Nàng trong nhà, rèm cửa, ga giường đều mới. Những cuốn sách nàng đây, những quyển nữ tắc, nữ giới và những cuốn kinh văn mà nàng chép đó vẫn còn nguyên ở chỗ cũ.
Trinh Thuận viện lớn nên Thẩm Nghi Thu liền an bài cho nhóm cung nhân nơi khác nghỉ ngơi, chỉ để Tố Nga, Tương Nga và hai tỳ nữ khác ở bên hầu hạ.
Nàng Thẩm lão phu nhân quản lý nghiêm ngặt nên nơi của nàng cũng quyển sách gì thú vị, cho dù thì lúc xuất giá cũng mang . Thẩm Nghi Thu lật kệ đàn hương đỏ bên , lấy một cuốn kinh Phật để lật xem một chút nhưng cảm thấy gì thú vị nên quyết định dậy tắm rửa.
lúc , Tố Nga tiến đến bẩm báo:
Nương tử, Thẩm tứ nương của nhị phòng đang ở bên ngoài cầu kiến.
Thẩm Nghi Thu thấy tiếng xưng hô , tự dưng bật :
Ngươi mới rời mấy ngày, ngươi coi chính như ngoài .
Tố Nga lầm bầm :
Dù lúc đầu nô tỳ cũng ở nơi . Nương tử, nếu để tỳ ngoài bảo nàng , là ngủ ...
Nếu đuổi dễ dàng như thì là nàng ...
Lời còn kịp xong, màn cửa vén lên. Hai cung nhân giữ cửa ở ngoài vẻ mặt khó xử:
- Nương tử, vị Thẩm gia tiểu nương tử ...
Dù đây cũng là nhà của Thái tử phi, bọn họ chỉ dám khuyên can bằng lời chứ cũng dám tiến lên ngăn cản.
Thẩm tứ nương tiến lên hành lễ:
- Tiểu nữ bái kiến Thái tử phi nương nương.
Thẩm Nghi Thu giống như thấy nàng , chỉ đối với hai cung nhân :
Ta dặn các ngươi canh giữ ngoài cửa, nghĩa là dù ai cũng phép . Bây giờ thực hiện chính là tắc trách, lúc nào hồi cung thì tự giác chưởng chính lãnh phạt.
Người của Thừa Ân điện đều Thái tử phi thưởng phạt rõ ràng, công thì hào phóng ban thưởng, tội cũng trừng phạt thích đáng, gì cũng quy củ. Hai cung nhân cúi đầu bái tạ lui ngoài cửa, trong lòng dám nửa điểm oán hận.
Sau khi xử lý xong cung nhân, nàng lúc mới tới Thẩm tứ nương:
Tứ đường tỷ gì thì lên mà , tỷ tới tìm chuyện gì?
Thẩm tứ nương thấy nàng xử lý hạ nhân ngay mặt , trong lòng vô cùng oán hận nhưng nghĩ đến tí nữa thể khiến cho nàng tức giận, liền nhịn vui xuống, lên :
Tiểu nữ quấy rầy nương nương nghỉ ngơi, thực sự là vượt quá bổn phận .
Thẩm Nghi Thu vẫn đang nghiêng nửa , cầm quyển kinh trong tay, mí mắt cũng chẳng buồn nhấc lên, dáng vẻ lạnh lùng hờ hững.
Thẩm tứ nương còn cách nào khác, đành kiên trì cố gợi chuyện:
Nương nương, thấy Tam đường tỷ lặng lẽ rời khỏi bàn tiệc. Vì sợ nàng xảy chuyện gì đó nên mới sai tỳ nữ theo nàng ...
Thẩm Nghi Thu nhấc mí mắt lên liếc nàng một chút.
Thẩm tứ nương cắn cắn môi :
Không là nhạy cảm ... Từ sáng sớm, thần sắc của Tam tỷ chút kì lạ nên mới để ý ... đó mới kêu tỳ nữ theo để mắt xem . Quả thực Tam tỷ trở viện tử của mà Tây viện.
Tây viện ở phía bắc của Thẩm phủ, là một khu vườn nhỏ độc lập, thuộc thế hệ ông cố của Thẩm Nghi Thu. Ban đầu là nơi để sủng , đó vì c.h.ế.t đột tử.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-76.html.]
Không lâu đó, tin đồn về việc ma dụ dỗ lan rộng khắp khu vườn, đó nó bỏ hoang. Ngày thường vườn luôn khóa kín và hầu như ai đến đó.
Khi Thẩm Nghi Thu còn bé, nàng sợ nhất chính là cái nơi .
Mỗi nàng cố chấp hoặc bướng bỉnh, Thẩm lão phu nhân sẽ sai ma ma đem nàng nhốt nơi đó cho tới khi nàng chịu tỉnh ngộ. Ngắn thì một canh giờ, dài thì là nửa ngày, dài nhất đối với nàng thì đó chính là buổi tối. Tóm là nàng khẩn cầu xin tha, cam đoan tái phạm nữa thì mới thả .
Mỗi một cánh cửa mở , nàng luôn ở một bên thút thít dùng hết sức lực để chạy, phảng phất như lưng thực sự lệ quỷ đang đuổi theo.
Mà tổ mẫu luôn ở cách đó xa chờ nàng, để nàng lao trong lồng n.g.ự.c của xoa đầu nàng, :
Sợ ? Lần đừng tái phạm nữa. Tổ mẫu là phạt con mà là vì dạy cho con hiểu chuyện thôi.
Mãi cho đến bây giờ, Thẩm Nghi Thu vẫn còn nhớ rõ tiếng gió rít nghẹn ngào xuyên qua lỗ thủng tường viện, tiếng"cạch cạch" thót tim khi cửa vườn khóa . Tỉnh thoảng tới bây giờ nàng vẫn mơ thấy, đó khi tỉnh thì túa mồ hôi lạnh.
Thẩm Nghi Thu ánh mắt tối tăm, từ chối cho ý kiến mà một cái:
Gan của Tam đường tỷ cũng lớn thật đấy, nhưng mà loại chuyện tỷ tới với để gì?
Thẩm tứ nương cắn răng :
Lúc đầu, tiểu nữ cũng dám tới quấy rầy nương nương. Chỉ là tỳ nữ trở về bẩm báo, đường trông thấy ... trông thấy...
Thẩm Nghi Thu giương mắt:
Trông thấy thái tử cũng về hướng Tây viện? Tứ tỷ, tỷ thể một hết lời luôn ?
Thẩm tứ nương xị mặt xuống:
Tuân lệnh. Tỳ nữ thấy nha đầu Thanh Nga của phòng Tam tỷ dẫn Thái tử điện hạ về Tây viện.
Ánh mắt Thẩm Nghi Thu một nữa trở kinh Phật:
- Ồ. Cảm ơn tứ tỷ tới cho .
Thẩm tứ nương trong lòng âm thầm lạnh, đến bây giờ còn cố gắng giữ thể diện cái gì? Trong lòng chỉ sợ là tức giận đến cùng cực nhỉ? Từ nhỏ nàng trông thấy a nương đối với mấy cơ , mỹ tỳ, ngoại thất* của phụ lúc nào lòng cũng tràn đầy ghen ghét, đố kị. Thế cho nên mới thế gian , nữ tử nào lòng cũng nhỏ nhen, mà nam tử thì lúc nào cũng ghét nhất dạng nữ nhân ghen tuông .
Ngoại thất là chỉ những nữ nhân nam nhân nuôi ở bên ngoài, danh phận.
Thẩm thất nương và Thái tử mới thành hôn còn một tháng, Thái tử phong độ tuấn lãng như . Nếu bây giờ nàng tỷ của nàng ngấp nghé phu quân của , tất nhiên sẽ nổi trận lôi đình, cho dù Thẩm tam nương việc thì vẫn sẽ chuyện để xem. Nàng đương nhiên tin Thẩm tam nương thể việc, Tam đường tỷ nhan sắc tầm thường, Thái tử điện hạ mắt cao hơn đầu, chắc hẳn cũng sẽ ghét bỏ nàng.
mà chỉ cần khiến cho phu thê bọn họ bất hoà là thấy mười phần vui vẻ .
Nàng suy nghĩ một chút quỳ xuống :
Tam tỷ nhất thời hồ đồ, xin nương nương nể tình tỷ mà bỏ qua cho nàng . Nếu nương nương chê, tiểu nữ sẽ cùng nương nương tới Tây viện để khuyên can Tam đường tỷ.
Thẩm Nghi Thu mỉm một cái, vị Tứ tỷ của nàng lúc nào cũng thích việc một mũi tên trúng hai con nhạn. Lúc vẫn quên lộ mặt mặt của Uất Trì Việt, nhưng mà tiếc, chủ ý của nàng là sai .
Nàng vẫn luôn tự hào về dung mạo của mà trong mắt Uất Trì Việt còn chẳng tính là gì, hậu cung khi nào thiếu mỹ nhân ? Chưa tới Hà Uyển Huệ là một mỹ nhân trời sinh, còn hai vị lương , cũng là dung nhan tuyệt thế, chẳng tới nay còn sủng hạnh ?
Nàng uể oải :
Ngày hôm nay đủ mệt mỏi , xin thể cùng . Tứ tỷ gì thì xin cứ tự nhiên.
Thẩm tứ nương lúc mới nhận sự bình tĩnh của nàng là giả vờ nên khỏi do dự:
Nếu như Tam đường tỷ chuyện gì đó quá đáng ...
Thẩm Nghi Thu ngắt lời nàng:
Thái tử điện hạ thông minh sáng suốt, tự quyết định của .
Nhìn thấy Thẩm tứ nương như còn điều gì, Thẩm Nghi Thu luôn:
Tứ đường tỷ nếu hứng thú, cũng thể gặp điện hạ mà khuyên can.
Tâm sự giấu kín trong lòng của Thẩm tứ nương nàng thẳng thừng vạch trần như nên khỏi nóng bừng hết mặt. Nàng cũng chẳng là cùng Thái tử cái gì đó, bây giờ chuyện hôn sự của nàng cũng định , gả thì sẽ chính thê, hơn nhiều so với việc ở trong hậu cung tranh giành tình cảm Thẩm Nghi Thu chèn ép.