TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 77

Cập nhật lúc: 2024-12-17 14:24:13
Lượt xem: 89

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

nếu thực sự Thái tử chiếu cố một chút, cũng sẽ khiến nàng âm thầm giấu trong lòng mà vui vẻ lâu. Người công tử của bá phủ đính hôn với nàng một trai, thậm chí còn béo lùn, quả thực thể nào cảm tình nổi.

Thẩm Nghi Thu liếc mắt đường tỷ một chút, chỉ thấy mặt nàng lúc đỏ lúc trắng. Nàng buông quyển kinh Phật xuống :

Tứ đường tỷ tự quyết định , tắm rửa nghỉ ngơi nên giữ tỷ ở nữa.

Tố Nga sớm ở một bên chờ đợi hồi lâu, thấy nương tử nhà lên tiếng, lúc lập tức vén tay áo tiến lên:

- Tứ nương tử, mời .

Thẩm tứ nương còn cành nào khác, đành hành lễ cáo lui.

Thẩm Nghi Thu liếc đồng hồ nước, bây giờ là giờ Tuất ba khắc*, liền lệnh cho Tố Nga cùng những khác hầu hạ nàng tắm rửa quần áo.

Tầm 19h-21h.

Tắm rửa xong xuôi, nàng mặc áo ngủ tới tịnh phòng thì thấy trong phòng thêm một - Uất Trì Việt. Không hiểu thể tìm tới nơi .

Thẩm Nghi Thu trông thấy sắc mặt khó coi, trong lòng thầm nghĩ chẳng lẽ là bọn Nhị bá với Thẩm tam nương cái gì quá đáng cực độ, chờ nổi tới trời sáng nữa mà hùng hổ tới đây hỏi tội ngay?

Trên mặt nàng cũng biểu hiện gì, hành lễ như thường lệ hỏi:

- Sao điện hạ tới đây?

Uất Trì Việt thấy gò má nàng ửng hồng, hai mắt đẫm nước như sóng mùa thu, nên sự khó chịu trong lòng cũng tan nhiều:

- Đêm nay cô ngủ ở đây.

Thẩm Nghi Thu sống ở hậu viện của Thẩm gia, nếu hai vợ chồng ở chung thì Thẩm Nghi Thu cũng nên đến chỗ của , nhưng nếu Thái tử ở, nàng thể đuổi ngoài, cho nên nàng chỉ thể :

Nơi hẹp đơn sơ, giường nhỏ hẹp chật chội, mong điện hạ suy nghĩ .

Uất Trì Việt quét mắt chiếc giường, quả nhiên là nhỏ một chút, so với giường ngủ của Đông cung thì đúng là nhỏ hơn nhiều. Hai ngủ quả thực chút chật chội, nhưng vẫn :

- Không , chúng gần một chút là .

Thẩm Nghi Thu vô cùng tình nguyện, giường lớn mà ngủ, nhất định tới cái giường nhỏ của nàng để chen chúc. là tai bay vạ gió.

Uất Trì Việt ngắm bốn phía, căn phòng tính là rộng rãi. Có thể những vật như màn che, bình phong đều mới đổi, vẻ như đơn giản mộc mạc hơn nhiều. Nghĩ tới nàng từng ở trong gian phòng từ lúc còn là một tiểu hài đồng nho nhỏ cho tới khi là một thiếu nữ trưởng thành, cũng từ nơi xuất giá vợ . Trong lòng liền dâng lên một cảm giác thể thành lời.

Lúc Thẩm Nghi Thu cũng bắt đầu sắp xếp, đang phân phó cung nhân ngoài điện lấy xiêm y với vớ giày của tới đây, còn đậu tắm và khăn vải nữa.

Đau khi mang hết đồ vật tới, Uất Trì Việt tới tịnh thất tắm rửa nữa. Sau đó, hai đều dài ở giường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-77.html.]

đây giường những nhỏ, mà cái chăn cũng chút ngắn nữa, hai đành kề sát lẫn .

Uất Trì Việt giường, khoé mắt liếc thoáng qua Thẩm Nghi Thu. Thấy nàng nhắm tịt hai mắt nhưng hô hấp vẫn lộn xộn.

Thái tử phi một tật đó là luôn quấn chăn khi ngủ, lúc chỉ yên, hai tay đặt bụng, vẻ mặt yên tĩnh ôn hoà, chắc chắn là ngủ.

Uất Trì Việt chút thôi, vốn định đem chuyện với nàng. Hai vũ cơ Cao ly thì thôi, nhưng Thẩm tam nương một đầy nước bùn trở về, việc nhất định sẽ giấu . Nếu để cho bên ngoài truyền tới tai nàng, chẳng bằng để chính miệng cho nàng .

Nhìn mặt là thể thấy , Thẩm Nghi Thu gì hết, nên do dự.

Nếu đêm nay cho nàng , chỉ sợ nàng sẽ thức trắng cả đêm ngủ nổi. Khó khăn lắm mới một về thăm nhà, nhà nàng coi nàng là bậc thang để bước lên trời, nghĩ qua thôi cũng nàng sẽ khó chịu.

Hắn quyết định chủ ý, xoay hướng về phía Thẩm Nghi Thu, duỗi cánh tay dài ôm trọn nàng trong ngực.

Thân thể Thẩm Nghi Thu đột nhiên cứng đờ, ở chỗ cái gì?

Thái tử chỉ càng ôm nàng chặt hơn, đưa tay vuốt tóc nàng.

Thẩm Nghi Thu chút phát cáu vì động chạm, nhưng thể thoát khỏi nên đành cứng ngắc mà chịu đựng.

Không qua bao lâu, lưng tiếng hít thở chậm . Thẩm Nghi Thu lúc mới thở phào nhẹ nhõm, tranh thủ thời gian kéo cánh tay của Uất Trì Việt trốn thoát khỏi vòng tay của . Nàng dựa vách tường từ từ tiến mộng .

-----

Uất Trì Việt luôn thói quen dậy từ sáng sớm, chỉ là hôm qua uống nhiều thêm vài chén rượu, nhận hai trận kinh hãi nên hôm nay mới tỉnh dậy muộn. Khi tỉnh thì giường chỉ còn mỗi một , gọi cung nhân hỏi một chút, mới sáng sớm Thẩm Nghi Thu tổ mẫu gọi .

Uất Trì Việt chỉ cho rằng bà cháu bọn họ khó khăn lắm mới gặp mặt một nên chuyện mãi hết, chứ từng nghĩ tới lý do nào khác. Hắn gọi cung nhân hầu hạ rửa mặt, dùng xong đồ ăn sáng ở trong viện đợi Thái tử phi trở về. Hắn nhàn rỗi chuyện gì nên thư phòng xem xét. Đây là một phòng sách nho nhỏ, một dãy kệ thấp dọc theo tường, tủ sách, án thư và bút mực đặt ở giữa.

Hắn thấy giá sách chất đống nhiều sách, liền đưa tay cầm lấy quyển trục thẻ treo ở ngoài xem. Bên ngoại trừ "Luận ngữ", "Kinh ngữ", cùng với mấy quyển sách kinh Phật thì ngoài còn "Nữ tắc" , "Nữ giới" cùng quyển sách mà nàng yêu thích nhất "Liệt nữ truyện".

Nhớ tới những lời nhận xét, phê bình đầy chuẩn xác mà nàng mấy quyển sách mấy hôm , khỏi cảm thấy buồn bực. Những lời bình của nàng sâu sắc, mặc dù từng chứng kiến tận mắt nhưng cũng khiến cho nhiều sách vở, kiến thức uyên bác như cảm giác, ngày thường chắc chắn nàng chỉ xem mỗi những thứ .

Đang miên man suy nghĩ thì thứ gì đó ở trống giữa giá sách và bức tường đột nhiên thu hút sự chú ý của .

Hắn kỹ , hình như là một quyển sách bọc trong túi gấm, nhưng mà hình tròn cung điện nhỏ với túi gấm màu tím quen thuộc , dường như thấy ở đó ...

Trong đầu như ánh sáng lóe lên, đây là chiếc túi dùng để bọc bức tranh "Liệt nữ truyện" tặng cho nàng đó ?

Hắn nghi hoặc, đưa tay định rút cuộn giấy , nhưng phát hiện nó kẹt giữa giá sách và tường. Hắn dùng một chút lực kéo , mở túi thì thấy cuộn giấy lụa và gỗ đàn hương màu đỏ, quả nhiên đều là đồ vật thường dùng.

Trái tim Uất Trì Việt chùng xuống. Hắn kéo sợi dây lụa , mở cuộn giấy, nét chữ quen thuộc hiện mặt. Bởi vì ép giữa tường và giá sách lâu nên bức tranh nhiều thêm mấy nếp gấp.

Đây là bức tranh mà dùng hai đêm thức trắng, cấp bách vẽ trong lúc bản vô cùng bận rộn. Cái thể hiện sự mong đợi của đối với cuộc hôn nhân , thậm chí thể coi là tín vật đính ước. Thế mà nàng coi nó như cỏ rác, xem nó như tai họa mà xua đuổi thế ? Tình cảm mà nàng dành cho lúc ?

Loading...