TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 80

Cập nhật lúc: 2024-12-17 23:54:28
Lượt xem: 94

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi Uất Trì Việt tới "về nhà", sắc mặt bên trong từ đường đều khẽ biến. Thái tử cùng Thái tử phi về thăm nhà ba ngày, đây là chuyện mà ai cũng . Bây giờ mới qua một đêm rời , chỉ sợ tới nửa ngày, thành Trường An đều sẽ Thẩm gia chọc giận tới Thái tử, khiến cho mới tới một ngày phẩy tay áo bỏ .

mà cũng ai dám mở miệng giữ . Bọn họ chỉ thể giương mắt Thái tử với Thái tử phi cùng rời , trong lòng lo lắng thôi.

Thẩm Nghi Thu cũng bất ngờ, đây là đầu tiên nàng tên của từ trong miệng của Uất Trì Việt. Đời nàng gả cho hơn mười năm, gọi nàng là "Thái tử phi", " Hoàng hậu" thì gọi nàng là A Thẩm.

Một câu "về nhà" càng khiến cho nàng chả nên nên . Thẩm gia còn xem là nhà của nàng thì Đông cung thể là nhà của nàng ?

Tay của nàng Uất Trì Việt nắm chặt trong lòng bàn tay . Tự dưng mật đột ngột khiến cánh tay nàng nổi lên một tầng da gà, nàng dùng sức tới mức chín trâu hai hổ mới nhịn rút tay ngoài.

Uất Trì Việt nắm tay Thẩm Nghi Thu bước nhanh ngoài, cố nắm chặt hơn để thể cảm nhận bàn tay . Ngón tay thon dài vô cùng tinh tế, mu bàn tay gầy một chút nhưng nắm trong tay mềm mại. Bây giờ bàn tay giống như một con chim non hoảng sợ, ở trong lòng bàn tay dám động đậy, đó dần trở nên lạnh buốt, lòng bàn tay còn thấm chút mồ hôi lạnh.

Bị nắm tay, cảm giác của nàng là an tâm mà là khẩn trương.

Trái tim Uất Trì Việt chùng xuống, khỏi buông tay . Hắn cúi đầu nàng, chỉ thấy vẻ mặt Thẩm Nghi Thu lập tức nhẹ nhõm như trút gánh nặng. Uất Trì Việt tự dưng cảm thấy chút bực bội, nắm lấy tay của nàng, cố gắng xiết chặt hơn.

Đôi tay của Thái tử bình thường thể kéo một lúc bảy thạch cung, lúc chỉ thoáng dùng thêm chút sức thôi nhưng cũng khiến Thẩm Nghi Thu cảm thấy tay vô cùng đau nhức vì bóp chặt. Liếc mắt thấy sắc mặt vui, nàng cũng dám chạm vảy ngược của nữa, cố gắng cắn răng chịu đựng.

Sau khi khỏi viện tử, Uất Trì Việt cúi đầu nàng một cái:

- Nàng gả cho thì nàng chính là của Uất Trì gia .

Đây là ý nàng cùng Thẩm gia phân rõ giới hạn ? Thẩm Nghi Thu ở kiếp cũng sớm hết hi vọng đối với những , nên cũng suy nghĩ quá nhiều, nàng gật gật đầu "ừm" một tiếng.

Sắc mặt Uất Trì Việt vẫn nặng nề, thấy nhẹ nhõm hơn chút nào nhưng cũng nhẹ nhàng buông tay nàng .

Thẩm Nghi Thu mặt đổi sắc đem bàn tay mới chịu tội luồn trong tay áo, nhẹ nhàng xoa xoa.

Hai nhất thời nên gì, yên lặng trở Phượng Nghi quán mà đêm qua ngủ . Thẩm Nghi Thu lệnh cho cũng nhân thu dọn đồ đạc, hòm xiểng, chuẩn bãi giá trở về Đông cung.

Cũng nhân và đám hầu thấy Thái tử lời nào, sắc mặt khó chịu. Thái tử phi thì thần sắc vẫn như thường, nhưng hai một câu cũng chả với , đây đúng là chuyện mà xưa nay bao giờ . Từ lúc thái tử cùng thái tử phi đại hôn đến nay, tuy gọi là mật khắng khít nhưng cũng tương kính như tân.

Nghĩ thì chắc là do trong viện của Thẩm lão phu nhân xảy chuyện gì đó, chọc cho thái tử điện hạ vui, nên thái tử phi ở cạnh cũng giận chó đánh mèo.

Bọn hạ nhân dám hỏi nhiều, từng đều mắt mũi, mũi tâm, vùi đầu thu dọn hành lý, tay chân so với bình thường còn nhanh nhẹn hơn mấy phần. Chỉ chốc lát thu thập sạch sẽ, chuẩn sẵn sàng để lên đường.

Thái tử cùng Thái tử phi, hai một một ngoài.

Uất Trì Việt đến cửa sân, đột nhiên dừng chân , đầu đối với Thẩm Nghi Thu :

Nàng mang theo đầy đủ đồ vật ? Nhớ đừng để quên cái gì.

Thẩm Nghi Thu thấy hỏi một câu kỳ lạ như , khỏi cảm thấy nghi hoặc, cẩn thận đáp:

Tất cả đồ vật đều cung nhân thu dọn cẩn thận nên để quên gì cả.

Nàng như hoà thượng sờ mãi thấy tóc. Hôm nay tại Thái tử quan tâm hỏi hạn đến những chuyện nhỏ nhặt đáng nhắc tới ? Nếu để quên thật, thì sai tiểu thái giám tới lấy là .

Uất Trì Việt nhàn nhạt "ừm" một tiếng, thêm gì nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-80.html.]

Xe ngựa chờ sẵn ở bên ngoài viện, lúc đám Thẩm gia chuyện xảy bên trong Thanh Hoè viện. Thẩm đại lang ủ rũ, Thẩm nhị lang sắc mặt tái xanh, hận thể đem cháu gái khai trừ khỏi dòng họ cho đỡ bực . Trong lòng cũng thầm mắng mẫu hồ đồ, đêm qua Thái tử đuổi hai vị vũ cơ ngoài, tự chuốc lấy thất bại. ngờ cháu gái trưởng chuyện ngu xuẩn như , Thẩm lão phu nhân cũng hùa theo bọn họ loạn, còn khiến mơ mơ màng màng theo ý của mấy đó.

Còn phụ nhân Phạm thị ngu xuẩn , khoe khoang miệng lưỡi khiến Thái tử giận cá c.h.é.m thớt, rơi xuống vực sâu là việc chắc chắn chả nghĩ nữa. Chỉ mong Thái tử phi trong lòng Thái tử phân lượng nặng một chút, nể tình đó mà đừng đuổi cùng g.i.ế.c tận bọn họ là .

Đám Thẩm gia mỗi đều một ý nghĩ riêng, đưa Thái tử và Thái tử phi tiễn tận bên ngoài cửa ngăn. Nhìn xe của Thái tử thông qua ô cửa sổ từng bước từng bước xa dần, lúc mới trong nhà, đóng cửa . Đám một nhà cứ trách ngươi, ngươi trách , ồn ào đến long trời lở đất.

Uất Trì Việt đệm gấm mượt mà, rèm xe ngựa dày dặn ngăn cản hết tiếng ồn ào từ bên ngoài vọng . Tiếng xe ngựa, tiếng huyên náo dường như từ một nơi xa xăm nào đó truyền đến. Cuối cùng thì cũng thể bình tâm mà suy nghĩ.

Vừa nãy nhất thời xúc động mà rời khỏi Thẩm gia, triều đình nhanh sẽ Thẩm gia đắc tội với Đông cung. Mặc dù coi Thái tử phi với Thẩm gia là một nhà, nhưng khác thì nghĩ như . Bọn chỉ thấy cái hiện mắt, còn thì sẽ nịnh nọt , còn thì dẫm đạp như bùn đất chân. Nếu bây giờ trực tiếp hồi cung, Thái tử phi Thẩm Nghi Thu chắc chắn sẽ coi thường.

Hắn vẫn đang suy nghĩ, xe ngựa rời khỏi cửa phường, đang về hướng bắc. Lúc vén màn xe lên, lệnh cho đánh xe dừng .

Giờ phút , Thẩm Nghi Thu cũng đang ở trong bóng tối suy nghĩ. Mọi thứ hết thảy như nàng mong , Uất Trì Việt đối với của Thẩm gia căm ghét tới tận xương tủy. Nhị bá tuy vạch tội truy cứu, biếm quan xuống chức nhưng cũng sẽ bao giờ cơ hội thăng chức nữa.

mà thái độ của Uất Trì Việt đối với nàng đúng là chút ngoài dự tính. Hắn bây giờ lúc lạnh lúc nóng, đến cùng là đang chán ghét mà vứt bỏ đang thương hại nàng, lẽ là cái nào cũng cả.

Đang suy nghĩ miên man thì đột nhiên cỗ xe ngựa dừng , một tiểu thái giám ngoài xe vọng :

Khởi bẩm nương nương, Thái tử mời nương nương sang chung xe với Thái tử.

Thẩm Nghi Thu hiểu tại , vịn tay cung nhân bên xe của xuống, leo lên xe của Thái tử, đối với Uất Trì Việt :

- Điện hạ gì phân phó ?

Nàng luôn là như , từ tới nay chuyện luôn cẩn thận từng li từng tí nhã nhặn lễ độ, Uất Trì Việt mãi cũng thành thói quen, cũng từng suy nghĩ nhiều. hôm nay mới phát hiện , hai vợ chồng mới cưới nào bao giờ chuyện như thế? Nói chuyện như thế đúng là chẳng khác gì cấp bẩm báo sự tình với cấp cả!

mà bây giờ cũng là lúc để ý đến những chuyện . Uất Trì Việt lấy tinh thần, thản nhiên như chuyện gì mà :

Nếu nhớ lầm thì hình như nhà cữu phụ của Thái tử phi là ở Gia Hội phường phía nam thành đúng ?

Thẩm Nghi Thu tự nhiên nhắc tới chuyện nên lộ vẻ kinh ngạc. Uất Trì Việt xưa nay quan tâm tới những việc , đời vợ chồng hơn mười năm, chỉ sợ còn chả nhà cữu phụ nhà nàng ở huyện Trường An là huyện Vạn Niên nữa chứ đừng tới là ở phường nào.

Uất Trì Việt cũng chút chột , sở dĩ nhà cữu phụ của nàng ở cũng là bởi vì hai Giả thất cùng Giả bát trong lúc báo cáo , lúc đó là đang điều tra sự tình về biểu của nàng.

Việc vô cùng ám nên thể cho khác .

Thẩm Nghi Thu tuy rằng vô cùng khó hiểu nhưng cũng biểu hiện gì mặt, chỉ :

- Điện hạ nhớ sai, đúng là ở Gia Hội phường.

Uất Trì Việt gật đật đầu, vén rèm xe với đại thái giám Lai Ngộ Hỉ đang bên cạnh xe ngựa:

Đi tới Gia Hội phường. Thẩm Nghi Thu giật nảy :

Điện hạ ...

Uất Trì Việt :

Ta đáp ứng cùng nàng về thăm nhà ba ngày nên chuyện bây giờ sẽ hồi cung.

Loading...