TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 86

Cập nhật lúc: 2024-12-17 23:55:54
Lượt xem: 88

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Những câu thơ, bài văn của Ninh thập nhất lang kiếp từng xem qua nhiều. Mỗi trong cung yến tiệc, Ninh Ngạn Chiêu luôn phát huy hết khả năng thi phú của và giành vị trí đầu tiên. Dù trong lòng tâm tư khác, nhưng vẫn khỏi âm thầm ở trong lòng tán thưởng một phen. Hắn rút tập thơ "Giang Hải Phú" từ đầu tới cuối nghiền ngẫm một phen, thậm chí hết nhưng vẫn chút thỏa mãn.

Có lẽ Thẩm thị cũng phát hiện văn quyển của Ninh thập nhất trộn lẫn trong . Hắn là một bậc quân vương, nên sợ bóng sợ gió lung tung như .

Hắn đang đem văn quyển cuộn cất thì bỗng nhiên thấy chữ ở giữa thoáng qua hai chấm màu xanh nhỏ.

Hai chấm vô cùng nhỏ bé, ở giữa các nét chữ nên dễ .

Màu xanh tuyệt đối lúc đầu , màu xanh phỉ thuý đặc trưng rõ ràng là màu mực độc nhất vô nhị trong cung. Hắn nhớ rõ Thẩm thị dùng loại mực để phê bình và ghi chú thích ở các hành quyển.

Hắn tìm một quyển sách Thẩm Nghi Thu phê duyệt qua đối chiếu hai bên, quả nhiên là một sai chút nào.

Trái tim của Uất Trì Việt ngừng rơi xuống. Nàng xem qua văn quyển của Ninh thập nhất , nếu nàng chột , tại giả bộ như từng xem qua?

Uất Trì Việt chỉ ngẩn trong chốc lát, thu dọn sạch sẽ văn quyển, sắp xếp thứ như lúc ban đầu khỏi Thừa Ân điện.

Mọi chuyện rõ rành rành, phí hết tâm tư cưới Thái tử phi, một lòng với nàng, nhưng nàng nhớ mãi quên thần tử tâm phúc của .

Uất Trì Việt khỏi Thừa Ân điện, leo lên bộ liễn trở thư phòng. Hắn cùng Thẩm Nghi Thu về thăm nhà mấy ngày, trong thư phòng chất sống nhiều tấu chương, sổ sách cần xử lý. Hắn lấy bình tĩnh, uống hai chén đặc đó cầm một

bản tấu chương lên nửa ngày nhưng cũng chả hiểu đó cái gì. Lúc nếu chuyện vui thì cũng nhanh thể bình tĩnh , nhưng hôm nay phiền muộn chịu nổi.

Hắn cố hết sức phê duyệt hai bức, cuối cùng ném bút , với thái giám bên cạnh:

- Ngươi dẫn tới Thiệu phủ, đón Thái tử phi trở về.

Nhìn bóng lưng tiểu thái giám nhận mệnh vội vã rời , trong lòng của mới dễ chịu hơn một chút. cũng chỉ một lúc trở nên nặng nề, khi nàng trở về thì sẽ như thế nào?

Cầm văn quyển của Ninh thập nhất tới mặt nàng chất vấn? Dù thì cũng thể nào chuyện như .

Uất Trì Việt nhéo nhéo mi tâm, ngửa cổ uống hết một cốc đắng, vị đắng chát của như lan tràn thẳng tim của .

Uất Trì Việt phê tấu chương thêm một lúc, đó liền thái giám tới bẩm báo, xe ngựa của Thái tử phi về tới Thừa Ân điện, hỏi:

- Điện hạ hôm nay tới Thừa Ân điện dùng bữa ?

Uất Trì Việt ngay lập tức dậy nhưng kiềm chế, xuống ghế, với thái giám :

Không cần, hôm nay sẽ dùng ngay tại Trường Thọ viện. Hắn nghĩ một lúc thêm:

tới Thừa Ân điện báo một tiếng, bảo Thái tử phi cần chờ .

Nói xong tự giễu một tiếng, nàng thể chờ chứ? Hắn tới, chỉ sợ là nàng vui còn kịp kìa.

Dùng xong bữa tối, Uất Trì Việt cố hết sức xoá bỏ những suy nghĩ lung tung, phê tấu chương thêm một lát. Đến giờ Tuất ba khắc, liền gác bút khỏi thư phòng.

Sắp tới trung thu, một vầng trăng sáng tỏ đang treo bầu trời, ánh sáng rõ ràng chiếu rọi xuống sân bên cạnh. Ngay cả những ánh đèn đuốc bên hành lang chiếu tới cũng lạnh lẽo hơn vài phần so với ngày thường.

Uất Trì Việt trở thư phòng phê tấu chương nhưng cũng về tẩm điện. Hắn dọc theo hành lang một hồi, phát hiện chính tới viện tử.

Thái giám Lai Ngộ Hỉ nhanh chóng cầm một ngọn đèn gió theo:

- Điện hạ tới viện tử nào?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-86.html.]

Uất Trì Việt thấy nhắc nhở như mới nhớ còn hai vị Lương .

Hắn trầm ngâm một lát, với Lai Ngộ Hỉ:

Tới hầu hạ tắm rửa quần áo, chuẩn liễn tới Thục Cảnh viện.

Lông mày Lai Ngộ Hỉ khẽ giật giật. Sáng sớm hôm nay Thái tử đội mưa cưỡi ngựa hồi cung, cảm thấy gì đó kỳ quặc. Bây giờ quan sát tình cảnh , lẽ là đang giận dỗi thê tử. Hắn ở cạnh Thái tử từ nhỏ tới lớn, ai hiểu rõ Thái tử bằng .

Thái tử lớn đến như nhưng từng thấy để tâm đến một cô nương nào. Gần đây thái tử vì Thái tử phi mà nhiều chuyện, đây đúng là một việc vô cùng hiếm .

mà Thái tử gì, cũng tới phiên bên xen . Lai Ngộ Hỉ chỉ một câu " ạ" cũng thêm lời thừa thãi gì nữa, ngay lập tức gọi chuẩn liễn.

Liễn tới ngoài cửa Thục Cảnh viện, Lai Ngộ Hỉ tiến lên đỡ Thái tử xuống liễn, thế nhưng Uất Trì Việt im nhúc nhích.

Hắn mặc dù đặt nặng chuyện nữ sắc, nhưng đời ngay từ khi cưới vợ, đối với những việc cũng từng gây khó dễ cho bản . kiếp , vì Thái tử phi mà nhịn hết nửa tháng.

Trong lòng Uất Trì Việt nhói lên một cái, bỗng nhiên Thục Cảnh viện nữa. Hắn thoáng qua phía đông, chỉ thấy đèn đuốc tắt hơn phân nửa, Thẩm Nghi Thu chắc chắn ngủ . Hắn trầm giọng :

- Tới Thừa Ân điện.

Thẩm Nghi Thu xuống lâu, lúc đang nửa tỉnh nửa mê thì thấy bên ngoài vang lên một hồi tiếng động. Nàng từ trong giấc mơ giật tỉnh , liền thấy âm thanh cung nhân đang vấn an khiến nàng khỏi kinh ngạc.

Uất Trì Việt tới Thừa Ân điện nghỉ ngơi, từ tới giờ đều sẽ sai tới sớm một tiếng. Đêm nay tại tự dưng tới đây.

Nàng vội vàng lệnh cho cung nhân thắp đèn, vén chăn dậy, xuống giường xỏ giày tơ . Cung nhân phủ thêm áo lông cừu cho nàng, lúc Thái tử cũng tới ngay gần cửa.

Thẩm Nghi Thu hạ bái hành lễ:

- Thần thỉnh an điện hạ.

Trong lòng Uất Trì Việt cố đè ép ngọn lửa đang cháy hừng hực xuống, thấy nàng mang dáng vẻ cung kính mà xa cách, ngọn lửa càng cháy dữ dội hơn.

Hắn quét mắt cung nhân, lạnh lùng :

- Các ngươi lui ngoài hết .

Nhóm cung nhân lập tức cúi đầu lui ngoài điện.

Thẩm Nghi Thu thấy kẻ tới ý , cũng chẳng là chỗ nào chọc giận tới , chỉ như :

- Thiếp giúp điện hạ quần áo.

Lời còn dứt, đèn đuốc hồng bạc bên cạnh giường gió xô ngã. Thẩm Nghi Thu còn kịp lấy tinh thần Uất Trì Việt ôm ngang hông ném lên giường.

Thẩm Nghi Thu ngã ở giường, may mà đệm chăn dày nên cũng đau. nàng vô cùng lo sợ, tim đập nhanh tới mức nhảy khỏi cổ họng. Đời vợ chồng mười hai năm với Uất Trì Việt, luôn ôn hoà nhã nhặn. Cho dù là lúc động tình cũng bao giờ những hành động như .

Thẩm Nghi Thu kinh sợ, lồng n.g.ự.c phập phồng, đường cong mờ ảo như dãy núi ở lớp áo ngủ mỏng manh trông vô cùng sống động. Khuôn mặt của Uất Trì Việt ánh đèn chiếu , trong hai mắt như hai ngọn lửa.

Hắn do dự thêm, kéo chiếc áo ngủ mỏng manh của Thẩm Nghi Thu một cái, cảnh xuân sống động hiện khiến nhịn nổi mà chăm chú.

Đầu Uất Trì Việt vẫn còn đội tử kim quan, quần áo chỉnh tề ngay ngắn, còn Thẩm Nghi Thu áo rách quần mỏng manh. So sánh hai bên với , nàng càng cảm thấy hổ thôi. Hai gò má giống như lửa đốt đỏ bừng, màu đỏ dần lan tràn đến tận khoé mắt.

Uất Trì Việt quan sát nàng tường tận một hồi, hầu kết khẽ động, dùng lòng bàn tay vuốt ve gương mặt nóng hổi của nàng:

- Nàng là của .

Loading...