TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 91
Cập nhật lúc: 2024-12-17 23:58:09
Lượt xem: 64
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Năm đó ở Linh Châu, nàng tận mắt thấy lang quân cùng nương tử ân ái như thế nào. Còn tiểu nương tử thì thật đáng thương, từ nhỏ tới lớn chịu bao nhiêu đau khổ. Lúc đó nàng chỉ mong nương tử thể tìm một đức lang quân như ý, thế mà cuối cùng nàng gả hoàng cung. Thái tử một đức lang quân như ý thì khó mà , nhưng quan tâm và chiều chuộng là chắc chắn đừng nên mong chờ.
Tố Nga âm thầm thở dài, mở hộp trang sức lấy một chiếc trâm cài quấn nhánh thạch lựu, đang cài lên cho Thẩm Nghi Thu. Thẩm Nghi Thu trong gương thấy cây trâm hình quả lựu với ngụ ý nhiều phúc nhiều con , khiến nàng nhớ tới câu "một bầy con" của Uất Trì Việt. Trên cánh tay nàng lập tức nổi lên một tầng da gà, vội :
- Đổi cái khác .
Tố Nga chọn một chiếc trâm vàng nhiều nhánh tua rua cầu kì khác, Thẩm Nghi Thu qua liền thấy đau đầu. Sau đó chính nàng tự tay chọn từ trong hộp một cây trâm nhỏ hình hoa sen mới coi như xong.
Chỉ chốc lát cung nhân lui tới chuyển lời hai vị lương dùng qua bữa sáng, bây giờ đang ở phía đông điện chờ Thái tử phi.
Lúc sắc mặt Tố Nga mới nhẹ một chút, coi như hai họ còn tiến lùi.
Thẩm Nghi Thu liền cho cung nhân truyền lệnh. Chưa tới một giây đồ ăn sáng tới, nàng với Thái tử cùng ăn sáng. Chiếc bàn dọn , giờ đổi thành ghế . Hai cùng uống một chén , Thẩm Nghi Thu nhân tiện :
Hai vị lương đến Thừa Ân điện để thỉnh an, cũng đợi chờ khá lâu . Vừa vặn bây giờ điện hạ cũng đang ở đây, bằng triệu bọn họ cùng chuyện.
Uất Trì Việt liền đặt chén xuống bàn, chén sứ va chiếc bàn gỗ, phát âm vang thanh thuý.
Hắn dậy lạnh lùng :
Ta còn tới Thái Cực cung, Thái tử phi tự triệu bọn họ mà chuyện .
Dứt lời liền về hướng bên ngoài điện. Đêm qua tức sôi máu, việc Thẩm Nghi Thu đau bụng lo lắng một phen, về cũng chả giải quyết gì cả.
Ai ngờ lúc nàng vẫn còn mai cho , đem đẩy tới viện của khác để nàng thể dễ dàng âm thầm nhớ nhung Ninh Ngạn Chiêu ? Nghĩ nhỉ.
Uất Trì Việt lạnh trong lòng, dừng chân đầu :
Hôm nay sẽ sẽ dùng bữa tối tại Thừa Ân điện, buổi tối cũng sẽ ngủ đây.
Thẩm Nghi Thu mở to hai mắt.
Uất Trì Việt thấy bộ dáng trở tay kịp của nàng, phiền muộn trong lòng cũng tan bớt một chút, khoé miệng khẽ giương lên:
Tại vì tách ăn nhiều bữa là tốn kém. Về sẽ dùng bữa tại Thừa Ân điện, nếu ngày nào tới , sẽ sai tới báo cho Thái tử phi một tiếng.
Nói xong hài lòng khỏi cửa.
Thẩm Nghi Thu chỉ cảm thấy thể hiểu nổi. Tối hôm qua y quan thẳng rằng cơ thể của nàng khó mang thai hoàng tự mà. Uất Trì Việt còn tới đây gì? Hắn là tốn công vô ích ?
Nàng trăm mối vẫn thể giải, Uất Trì Việt giống sẽ những chuyện dư thừa. Chẳng lẽ bây giờ Thái tử thực sự nghèo tới mức một bữa cơm cũng tiết kiệm ?
Nàng day day huyệt thái dương, dằn xuống sự hoang mang trong lòng gọi cung nhân mời hai vị lương đại sảnh chuyện.
Chưa tới một giây , cung nhân dẫn hai vị lương trong điện. Hai cụp mắt xuống hạ bái hành lễ:
Thần thỉnh an thái tử phi nương nương. Thẩm Nghi Thu :
Không cần đa lễ, cứ coi như tỷ trong nhà là .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-91.html.]
Nói về tuổi tác thì Tống lục nương là nhỏ tuổi nhất trong họ, còn nhỏ hơn hai tháng so với Thẩm Nghi Thu, Vương thập nương thì năm nay mười bảy.
mà dù Thẩm Nghi Thu cũng là Thái tử phi, tuy tuổi là lớn nhất nhưng hai còn vẫn gọi nàng là tỷ tỷ.
Hai lương đều dung mạo hoa nhường nguyệt thẹn. Tống lục nương dịu dàng động lòng , mềm mại đáng yêu, khuôn mặt tròn một chút. Đôi mắt linh động sâu thẳm y như làn nước trong veo của Giang Nam tháng hai. Bên trong khoé mắt tròn xoe, thêm mấy phần ngây thơ.
Vương thập nương thì lạnh lùng cao ngạo, dung mạo góc cạnh. Vóc dáng cao lớn hơn so với nữ tử bình thường một chút, như cây mai sinh trưởng trong thời tiết giá lạnh.
Trang phục của hai đều tương tự , đều là áo bào hẹp, váy màu hạt lựu, nửa cánh tay gấm che bên ngoài. Của Tống lục nương là gấm Tây Tạng xuân kỳ lân, còn của Vương thập nương là vải gấm hoa văn làn nước màu xanh uốn lượn.
Hai đều trang điểm nhẹ nhàng, tô mi mắt, điểm chút môi hồng. Dù trang điểm quá đậm nhưng cũng cho thấy bỏ một phen tâm tư.
cho dù bọn họ cố gắng, lấy hết dũng khí tới đây, trong lòng ước mơ thấp thỏm nhưng cuối cùng vẫn nhận sự chiếu cố của Thái tử.
Dù bọn họ cố hết sức để che dấu, nhưng vẻ thất vọng vẫn chảy từ khoé mắt đuôi lông mày. Thẩm Nghi Thu thấy bọn họ trông chờ , cũng tựa như thấy bản nhiều năm về .
Lúc đầu nàng cũng chuẩn hàng ngàn câu từ để động viên an ủi, nhưng khi thấy hai gương mặt xuân hoa trăng sáng , tự dưng một câu nàng cũng thể khỏi miệng , chỉ đặt chén xuống :
Thực vốn mời hai vị tới đây từ sớm . mấy ngày công việc lặt vặt khá bận rộn, bây giờ mới thời gian rảnh rỗi. Các cũng đừng suốt ngày chỉ
loanh quanh trong điện, thỉnh thoảng nên ngoài nhiều một chút.
Dứt lời liền sai Tương Nga kho lấy mấy tấm gấm lụa, son phấn hương thơm, trâm cài trang sức đủ các loại hoa văn mang đến. Tất cả đều mang màu sắc tươi sáng và đang thịnh hành.
Đời Thẩm Nghi Thu từng quen bọn họ nhiều năm, đương nhiên am hiểu sở thích của hai . Thế nên hai họ đều vội vàng cung kính tạ ơn.
Thẩm Nghi Thu :
Chỉ là chút quà nhỏ thôi. Yêu thích cái gì thì cứ việc , chỗ của cũng chẳng nhiều quy củ như . Các cũng cần câu nệ, rảnh rỗi thì cứ tới đây nhiều một chút.
Thẩm Nghi Thu cũng chỉ dựa dăm ba câu mà bọn họ buông lớp phòng xuống là khả năng, nên cũng thêm nhiều lời trấn an nữa, chỉ :
Thái tử điện hạ chính vụ bận rộn, ở trong cung cả ngày buồn chán tẻ nhạt vô cùng. Nếu gì đó khiến bản vui vẻ thì cứ , cần e ngại bản . Còn nếu thích ăn gì đó, mà trong bữa ăn thì cứ sai đến Thừa Ân điện một tiếng, sẽ cho mang tới.
Tống lục nương qua Vương thập nương một chút, đánh bạo :
Đa tạ a tỷ. Muội điều thẳng, xin a tỷ đừng trách... Bữa ăn chỗ ngày nào cũng là canh thịt dê và cháo, thật sự ăn quen ...
Thẩm Nghi Thu một tiếng:
Lục nương tới từ Giang Nam, đúng là sẽ ăn quen. Bây giờ sắp tới tháng chín , nhanh sẽ cua béo, sẽ bảo giữ cho hai sọt.
Ánh mắt Tống lục nương sáng lên, nhịn mà nuốt một ngụm nước bọt.
Thẩm Nghi Thu thấy trong mắt, khoé miệng khỏi cong lên:
mà dù cua cũng mang tính hàn, thể ăn quá nhiều. Nếu ăn thì nên uống thêm cả rượu gừng hoa quế nữa.
Tống lục nương luôn thèm ăn. Đời khi lĩnh lương ở Đông cung xong, hơn phân nửa cũng bụng. Về Uất Trì Việt đăng cơ, nàng phong thành Đức phi, cuối cùng cũng chủ một cung. Rốt cục cũng thể thực hiện mơ ước một phòng bếp nhỏ, mỗi ngày đều đổi các món ăn và cách bày trí khác . Chưa tới mấy ngày mà ăn tới mức cằm mọc hẳn hai cái.