TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 98
Cập nhật lúc: 2024-12-18 00:02:43
Lượt xem: 79
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhóm cung nhân đang ở một bên thấy cảnh cũng khỏi cảm thấy buồn . Hai vị lương thường xuyên tới Thừa Ân bạn cùng Thái tử phi, đây chính là cho dù Thẩm gia xảy chuyện gì nữa thì cũng hề mảy may ảnh hưởng gì tới thái độ của các nàng, ngược là hai bọn họ vẻ càng quan tâm tới Thái tử phi nhiều hơn.
Tố Nga cũng ở trong mắt, trong lòng cũng bất giác buông lỏng cảnh giác và thành kiến. Nàng cũng ngẫu nhiên cảm thán, hai vị lương , tuy là thất của Thái tử nhưng giống như là tỷ ruột thịt của Thái tử phi hơn là mấy vị tiểu nương tử đang ở Thẩm gia .
Vương thập nương điều hòa son phấn, tỉ mỉ bôi lên má Thẩm Nghi Thu từng tầng một. Tiếp đó nàng nghiền hoa nhài cùng trân châu khô thành bột phấn mịn, đó mở hộp gỗ mun đen khảm ngọc trai , lấy đầu bút nhỉ nhỏ chấm một chút hộp mực vẽ lông mày. Nàng bảo Thẩm Nghi Thu nhắm mắt , ngẩng mặt lên. Một tay nhẹ nhàng đỡ lấy cái cằm của Thái tử phi, một tay tinh tế vẽ lông mày cho nàng:
Lông mày a tỷ bình thường trông , bây giờ cũng hạ bút ở chỗ nào. Lúc giống như là đang vẽ rắn thêm chân ...
Lời vẫn còn dứt, tiếng tỳ bà bên ngoài bình phong đột nhiên dừng , tiếp theo là tiếng cung nhân ở bên ngoài vang lên:
- Nô tỳ xin thỉnh an Thái tử điện hạ.
Ba bây giờ mới hóa là Uất Trì Việt tới.
Vương thập nương còn kịp gác bút xuống, Uất Trì Việt vòng qua bình phong tới.
Uất Trì Việt liếc mắt lướt qua xung quanh điện, chỉ thấy tơ lụa, son phấn hương thơm trải đây nền nhà. Thái tử phi của thì đang tóc tai bù xù gương đồng, hai vị lương , một chải đầu cho nàng, một thì nàng vẽ chân mày. Bên ngoài của nhạc phường đang tấu tỳ bà, ba nữ tử bên trong đang vui vẻ hòa thuận tới mức tới cũng chẳng phát hiện .
Ba lúc lấy tinh thần, Vương thập nương cùng Tống lục nương cuống quýt bỏ bút cùng lược trong tay xuống, vội vàng dậy hành lễ. Thẩm Nghi Thu thấy sắc mặt khó chịu của Uất Trì Việt, nàng bất giác tiến lên phía một bước, che chắn cho hai vị lương ở lưng:
Thần bái kiến điện hạ. Là thần vô ý, điện hạ tới cũng quên mất cửa điện nghênh đón. Xin điện hạ trách phạt.
Uất Trì Việt ở trong mắt, trong lòng bây giờ là cảm giác gì.
Theo lý mà , chuyện thê chung sống hòa thuận là chuyện mà nam tử khắp nơi cầu còn chẳng . mà một thê hai của hòa hợp một cách quá đáng, ba nữ tử vô cùng mật khắng khít, phu quân như ngược giống y như ngoài.
Hắn phát từng tiếng chua chát:
- Đứng lên .
Thẩm Nghi Thu và hai vị lương lúc cũng cảm thấy vô cùng oan ức. Ngày thường lúc , Thái tử là ở Thái Cực cung thì cũng là ở thư phòng viện. Nếu sớm sẽ tới hậu cung, các nàng cũng chẳng dám vui chơi đến quên hết cả trời đất như thế.
Ba dậy xuống. Uất Trì Việt liếc mắt bọn họ một chút, chỉ thấy mặt Thái tử phi bôi bôi chát chát nửa đỏ nửa trắng, hai má đỏ bừng, lông mày mới vẽ một nửa, một bên đậm một bên nhạt. Không cần quần áo cũng thể trực tiếp diễn tuồng .
Trên mặt Tống đức phi thì điểm mấy vết đỏ nhỏ, hình như nàng còn nhận . Đời Tống thị vô cùng nhát gan, thấy cũng giống như chuột gặp mèo, lúc chỉ hận cái hố để chui xuống.
Mà Vương hiền phi cho dù đang cúi đầu thấp, nhưng cái cổ vẫn ngang ngạnh chịu khuất phục. Vương thị mặt mày thần thái điều giống tổ phụ của nàng, chỉ hận thể đem chữ "mạo phạm g.i.ế.c tha" dán lên trán. Mỗi Uất Trì Việt thấy nàng, luôn cảm thấy chỉ cần một lời hợp là nàng sẽ rút kiếm cứa cổ đối phương ngay.
Ba nữ tử đều suy nghĩ riêng, Uất Trì Việt nhéo nhéo mi tâm, với Thẩm Nghi Thu:
Mấy ngày nay Thái tử phi cơ uống thuốc đúng giờ ? Thân thể khỏe hơn chút nào ?
Thẩm Nghi Thu :
- Tạ điện hạ quan tâm, hơn nhiều ạ.
Uất Trì Việt lạnh nhạt nàng một cái:
Thái tử phi tuyệt đối đừng xem nhẹ, cuối thu trời giá rét, mép nước gió lạnh. Vẫn nên ít vườn thì hơn.
Ánh mắt Thẩm Nghi Thu khẽ động, hạ thấp xuống :
- Thiếp tuân mệnh.
lúc , tiếng cung nhân vang lên bên ngoài bình phong:
Khởi bẩm điện hạ, nương nương. Người của nhà ăn mang cua, rượu quế gừng cùng hoa quả tới.
Thẩm Nghi Thu kịp lời nào, mặt Uất Trì Việt sa sầm, nhíu chặt mày :
Thân thể Thái tử phi yếu ớt mang hàn khí, thể ăn cái ?
Hắn liếc mắt hai vị lương :
Các nàng hầu hạ nương nương, tại cũng đường khuyên ngăn nàng ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-98.html.]
Tống lục nương cùng Vương thập nương vội vàng cúi đầu tạ tội.
Thẩm Nghi Thu dở dở , căn bản là gán tội cho khác, cũng sợ lý do đây mà. Nàng vội :
Việc liên quan tới hai vị lương , là thần tự ăn.
Uất Trì Việt với cung nhân bên ngoài bình phong:
Đi tới nhà ăn một tiếng, từ nay về , những đồ ăn lạnh mang tính hàn tuyệt đối đưa tới Thừa Ân điện nữa.
Hắn ngừng một chút :
Cua nấu xong , bây giờ cũng đang rảnh, cô sẽ ăn nàng.
Bả vai Tống lục nương lập tức xụ xuống, cúi thấp đầu, trong mắt ầng ậng một tầng nước mắt.
Thẩm Nghi Thu thoáng qua, cảm thấy vô cùng đau lòng. Nàng tất cả những chuyện oái oăm Uất Trì Việt đều
là hướng về phía , nàng đành :
Sức khỏe điện hạ mặc dù nhưng ăn nhiều quá cũng hại cho cơ thể. Mặc dù thể hư, nhưng hai vị cũng gọi thêm rượu hoa quế để dung chung . Cho nên là dùng một hai con, chắc cũng .
Uất Trì Việt rõ là nàng đang cho hai vị lương , nhưng những lời nhẹ nhàng ấm áp vẫn khiến chút hưởng thụ, bèn gật đầu :
- Vậy thì đưa ba cặp cua tới Thục Cảnh viện.
Tống lục nương nhẹ nhàng hít sâu một , cùng vương thập nương cúi đầu tạ ơn:
- Tạ điện hạ ban thưởng.
Trong lòng hai đều cảm thấy phục. Đây rõ ràng là cua của Thái tử phi, ân tình cũng là bọn họ nhận của Thái tử. Vị Thái tử điện hạ đúng là thật cướp công của khác.
Thẩm Nghi Thu thừa dịp Uất Trì Việt về hướng bọn họ, liền nhanh nhẹn liếc mắt ý một cái. Hai hiểu ý, lập tức cáo lui.
Uất Trì Việt :
- Từ hãy . Cô một việc nhờ đến hai vị lương .
Hai rõ trong lòng là chẳng chuyện gì , nhưng cũng chỉ thể :
Xin điện hạ cứ việc phân phó. Uất Trì Việt :
Từ đầu mùa thu tới nay, bệnh cũ của Quách Hiền phi bắt đầu phát tác. bận rộn việc triều chính, thời gian mà tới chăm sóc . Hai vị lương vẻ rảnh rỗi, phiền hai tới ở trong viện ăn chay, niệm phật, chép kinh văn, cầu phúc cho Hiền phi, tận hiếu với .
Nói hoa mĩ thì là cầu phúc, chứ thẳng toẹt thì chính là đang cấm túc. Tống lục nương với Vương thập nương cũng chẳng rõ gì khiến cho Thái tử vui. Trong lòng tuy
cam tâm nhưng cũng còn cách nào khác, chỉ thể nhận mệnh tạ ơn.
Hai trở Thục Cảnh viện, cho lui hết cung nhân đóng kín cửa . Tống lục nương đó liền bĩu môi:
Đã hứa ngày mai sẽ cùng nương nương chơi trò ném thẻ bình rượu, nhưng tiếc là bây giờ chơi nữa .
Vương thập nương cũng thở dài:
Đừng than thở nữa, cứ thành thật mà chép kinh . Chép xong sớm thì sớm.
Tống lục nương mở rèm cửa sổ bên :
Chín mươi chín đó! Chép tới khi nào mới xong chứ! Nàng chán nản nâng má :
Vừa nãy sắc mặt của Thái tử điện hạ thật đúng là dọa . Bây giờ nhớ mà tim vẫn đập nhanh tới mức nhảy ngoài. Thế mới thấy bình thường cuộc sống của nương nương cũng chẳng dễ dàng chút nào...
Vương thập nương cũng thấy như . Tính tình Thái tử vui buồn thất thường, tới nàng cũng chẳng ngờ . Cũng may mà tính tình của Thái tử phi , nếu đổi là nàng, chỉ sợ tới ba ngày là sẽ sợ hãi sinh bệnh luôn mất.
Bấy giờ ở bên trong Thừa Ân điện, Uất Trì Việt Thẩm Nghi Thu một chút :
lúc hôm nay cô nửa ngày nhàn rỗi, Thái tử phi ngắm hoa ? Để cùng với nàng!