TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 99

Cập nhật lúc: 2024-12-18 07:12:25
Lượt xem: 68

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Nghi Thu cùng ngắm hoa với hai lương , bây giờ tự dưng đổi thành Thái tử thì gì còn chuyện vui để mà nữa? mà trong lòng nàng cũng rõ ràng, bây giờ Uất Trì Việt chính là cố tình gây sự, chọc giận nàng. Nếu để cảm thấy vui vẻ, sẽ càng giày vò nàng nhiều hơn.

Nếu chỉ giày vò một nàng thì thôi cũng , nhưng nàng sợ sẽ gây khó dễ cho hai vị lương . Hôm nay hai họ phạt cấm túc với chép kinh, đây chính là chịu tội cho nàng, nàng vốn cảm thấy .

Lúc nàng chỉ thể bình tĩnh mà thuận theo ý , thấy bộ dạng "thẹn quá hóa giận" của nàng, chẳng mấy ngày sẽ cảm thấy chán ghét ngay thôi.

Thẩm Nghi Thu suy nghĩ một chút, trong lòng nảy chủ ý, cố gắng nặn nụ vui vẻ :

- Đa tạ tấm lòng của điện hạ, thần vô cùng vinh hạnh.

Nụ của nàng chê , trong chốc lát Uất Trì Việt chợt ngây ngẩn cả , cho rằng nàng thực sự cùng ngắm hoa.

Rồi bỗng nhiên cảm thấy ngắm hoa cũng còn gì thú vị nữa, nhưng lời khỏi miệng, đành :

- Vậy Thái tử phi trang điểm quần áo .

Thẩm Nghi Thu liền gọi cung nhân tới giúp trang điểm, sai dọn dẹp tranh vẽ, bàn ghế, giường , bếp nấu cùng những vật dụng khác tới hậu viện bên trong nhà thủy tạ.

Uất Trì Việt ở một bên chốc lát, chợt nhớ tới cảnh lúc nãy Vương thập nương nâng cằm nàng lên, vẽ lông mày cho nàng. Hắn khỏi cảm thấy phiền muộn, dậy :

- Ta vẽ chân mày cho Thái tử phi.

Thái tử vốn hiểu phong tình, sở thích vẽ mày của chốn khuê phòng , luôn khịt mũi coi thường. Hắn là trữ

quân, đạo lý hầu hạ nữ tử. Hôm nay cũng chẳng hiểu tại tự dưng mấy lời .

Nhóm cung nhân đều thức thời, thấy Thái tử như liền hành lễ, yên lặng lui sang một bên, cúi thấp đầu dám loạn.

Uất Trì Việt cũng thế nào, đành xắn ống tay áo, cầm cây bút Tương Trúc lên. Hắn từng vẽ vời mặt nữ tử bao giờ, nhưng cũng may là quen thuộc với màu vẽ, mà mặt Thái tử phi mềm mịn trơn bóng như tơ. Nói chung là cũng chả khác gì với việc vẽ tranh lên lụa.

Hắn học theo sáng vẻ của Vương thập nương, nâng cằm Thẩm Nghi Thu lên, ngay lập tức cần cổ thon dài tú mỹ liền vẽ một đường cong mắt.

Hầu kết Uất Trì Việt giật giật mấy cái, thấp giọng :

- Nàng nhắm mắt .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-99.html.]

Thực tế, Thẩm Nghi Thu quá yên tâm về tay nghề của Thái tử. Tuy mới chỉ lướt qua bức tranh "Liệt nữ truyện" nhưng tình cảnh bi thảm của nó vẫn hiện rõ mồn một mắt nàng. mà lôi đình mưa móc đều là quân ân, Thái tử điện hạ vẽ tranh thêu thùa mặt nàng, nàng cũng chỉ thể đem mặt để cho quân tử mua vui thôi.

Nàng nhắm mắt theo lời , nhưng vẫn khỏi nín thở, lông mi run lên nhè nhẹ.

Ánh nắng chiếu qua song cửa sổ, xuyên qua tấm rèm sa màu vàng xanh, khẽ khàng rơi gương mặt nàng. Bóng cây trúc đung đưa bên ngoài cửa sổ, vệt sáng chuyển qua giữa mi tâm nàng, chiếu lệch về phía mí mắt với sống mũi nàng. Nàng vẫn ngẩng mặt lên, môi đào khẽ nhếch, cũng rằng bộ dáng bao nhiêu mê .

Uất Trì Việt vô thức cúi đầu xuống, nhưng chỉ trong chốc lát vội vã lấy tinh thần, lúc cách đôi môi nàng còn đến một tấc.

Hắn giật sợ hãi. Từ nhỏ thích sạch sẽ, cho dù cận da thịt cũng bao giờ cởi bỏ quần áo, chỉ vì ghét mồ hôi ướt át của nữ tử thấm ướt sang .

Kể cả là cùng khác răng môi chạm trong ý nghĩ thôi, cũng bao giờ nghĩ đến cả.

Thế nhưng nãy hiểu vì , sinh một loại khát vọng từ sâu trong đáy lòng, ngậm lấy đôi môi đào căng mọng xinh .

Uất Trì Việt vội vàng thẳng dậy, mặt ho nhẹ hai tiếng, đó nhấc bút lên nhẹ nhàng đặt đầu bút xuống phía đỉnh lông mày, dừng một chút, di chuyển một đường kéo xuống chân mày.

lúc , lông mi của Thẩm Nghi Thu run lên, cây bút trong tay Uất Trì Việt cũng theo đó mà lắc một cái, đầu bút chệch một đường so với đoạn , đúng cao hơn một chút so với đỉnh lông mày của nàng. Thái tử lúc mới phát hiện , rằng khi vẽ mặt , nhất là vẽ mặt một nữ tử xinh vẫn khác biệt lớn do với việc vẽ tranh giấy hoặc lụa.

Hắn đưa tay với lấy một khối bông mềm để lau , ai ngờ chẳng những lau chỗ vẽ lệch , mà ngược càng khiến chỗ mực lem càng rộng hơn.

Uất Trì Việt đành bỏ cục bông tơ xuống, kỹ một chút. Lúc , lông mày của Thái tử phi một bên cao một bên thấp, một bên đậm một bên nhạt, một bên thô thiển, một bên tinh tế.

mà một thông minh, tài hoa, giỏi giang như thái tử , thể hai khối lông mày khó ? Hắn bỏ cuộc, tiếp tục cầm bút chấm lọ mực, tập trung nín thở đặt bút sang bên chân mày bên . Sau đó cầm lấy bông tơ di chuyển theo nét bút, vẽ lau lau chùi chùi.

Sau khi vẽ xong gác bút , Uất Trì Việt rơi im lặng. Bây giờ ngược là một bên quá thấp, một bên thì quá cao.

Hắn hoặc là , còn thì cho bằng xong. Giống như là vẽ tranh, vẽ vẽ năm sáu . Cuối cùng, khi nghịch ngợm xong hai đầu lông mày tới mức hài lòng , mới quẳng bút xuống, âm thầm thở phào một buông cằm Thẩm Nghi Thu :

- Đẹp .

Thẩm Nghi Thu chỉ thấy bôi bôi vẽ vẽ lên mặt hết nửa ngày, cũng lường là sẽ tí thẩm mĩ gì .

tới khi tận mắt trong gương, tay nàng vẫn run tới nỗi suýt nữa đẩy ngã tấm gương.

Loading...