Trọng Sinh: Người Quản Lý Hồ Sơ Tội Phạm - Chương 166: Manh mối trong quán cơm

Cập nhật lúc: 2025-12-20 08:59:54
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7Kq3X8wB6O

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khương Lăng phỏng đoán, sát nhân liên Hắc Cốt nhất định một tuổi thơ thiếu thốn tình thương, một quá khứ bắt nạt, và một chú ch.ó cưng bầu bạn cùng trong những năm tháng trưởng thành.

Từ hồ sơ phân tích của Hắc Cốt, tính cách cực kỳ quái gở, quan hệ xã hội gần như bằng . Điều chứng tỏ mắc chứng khó thích nghi xã hội nghiêm trọng, khó thiết lập và duy trì các mối quan hệ lành mạnh.

Hắn thể cảm thấy xã hội loài cô lập, phản bội hoặc tổn thương. Trong thế giới cô độc và đau khổ của , ch.ó thể trở thành nơi ký thác tình cảm duy nhất, nguồn gốc của lòng trung thành và tình yêu thương. Chó coi là biểu tượng của sự thuần khiết, trung thành, phản bội, đối lập với sự dối trá, tàn nhẫn và đáng tin của con .

Thư Sách

Đối với Hắc Cốt, việc g.i.ế.c hại những kẻ ngược đãi ch.ó chỉ là báo thù cho chó, mà còn là bảo vệ biểu tượng duy nhất của sự và đáng tin cậy trong nhận thức của . Hành vi củng cố thế giới quan cố chấp của : "Loài ác, chỉ động vật là thiện".

Lần g.i.ế.c đầu tiên chính là bước ngoặt quan trọng biến từ một kẻ yếu đuối trở thành "kẻ báo thù".

Hiện tại là năm 1994, lúc Hắc Cốt vẫn trở thành sát nhân liên . Cần nhanh chóng tìm , kịp thời ngăn chặn những tội ác thể xảy trong tương lai!

Từ tạp vụ, ông chủ quán cơm và con ch.ó hoang, Khương Lăng liên tưởng đến hồ sơ Hắc Cốt và suy nghĩ nhiều. Đến mức Lương Cửu Thiện gọi mấy cô mới phản ứng.

Thời gian Lương Cửu Thiện "thực tập" ở Cục thành phố hề uổng phí.

Cậu nhạy bén nhận sự khựng của Khương Lăng cửa quán cơm Thuận Lai, sự cảnh giác trong ánh mắt cô và cả sự thất thần trong bữa ăn đó.

Lương Cửu Thiện Khương Lăng kết thúc vụ án Trương Minh Huy ngược đãi trẻ em nên chắc chắn mệt, quấn lấy cô hỏi han đủ điều. Thay đó, ghi nhớ kỹ bốn chữ "Quán cơm Thuận Lai" trong lòng.

—— Nơi nào khiến Khương Lăng bất an, nơi đó nhất định vấn đề.

Hôm , Lương Thất Xảo bắt đầu thu dọn hành lý chuẩn nhập học đại học.

"Chị, em ngoài dạo chút nhé." Lương Cửu Thiện với chị gái.

"Đi ? Trời nóng thế ." Lương Thất Xảo liếc em trai.

"Thì... qua Quảng trường Ngân Thái xem , dạo thôi mà." Lương Cửu Thiện ậm ừ, định đến quán cơm Thuận Lai theo dõi.

Tháng Tám ở thành phố Yến, hơn 3 giờ chiều, ánh nắng vẫn gay gắt.

Lương Cửu Thiện đội nắng, chuyển hai tuyến xe buýt mới đến con phố nơi quán cơm Thuận Lai. Cậu quán ngay mà lượn lờ cửa một tiệm tạp hóa bán đồ uống lạnh, đồ ăn vặt và văn phòng phẩm ở phía đối diện chếch một chút.

Chủ tiệm là một ông bác ngoài 50 tuổi, đang phe phẩy quạt hương bồ ngủ gật quầy.

Có kinh nghiệm bán kem que ở công trường, Lương Cửu Thiện gặp ai cũng thể bắt chuyện, bèn sán gần: "Bác ơi, chỗ bác tuyển nhân viên thời vụ ? Trước khi khai giảng cháu thêm chút đỉnh, việc gì cháu cũng hết!"

Ông bác híp mắt đ.á.n.h giá : "Học sinh ? Bác buôn bán nhỏ, cần . Hay là buổi chiều giúp bác trông quán, sắp xếp hàng hóa, nửa ngày trả hai đồng, ?"

Trời nóng quá, ông bác thực sự trông quán buổi chiều, chõng tre quạt mát chẳng sướng hơn ? Vừa Lương Cửu Thiện sán đến, thấy mặt mũi sáng sủa dễ mến nên ông thử đưa mức giá rẻ bèo.

"Làm ạ!" Lương Cửu Thiện đồng ý chút do dự. Tiền nong quan trọng, mấu chốt là vị trí khéo thể quan sát bộ cửa chính và mặt bên của quán cơm Thuận Lai.

Thế là Lương Cửu Thiện trở thành nhân viên thời vụ của tiệm tạp hóa. Mỗi chiều trông quán, đồng thời phân chia sự chú ý để giám sát quán cơm Thuận Lai đối diện. Lương Cửu Thiện ngoại hình sáng sủa, tinh mắt, miệng ngọt nên nhanh lôi kéo ít khách, khiến ông chủ tiệm hài lòng, chủ động tăng lương và kéo dài thời gian việc đến tối.

Những ngày đầu, thứ vẫn bình thường.

Trời nóng, buổi trưa vắng khách, nhưng đến tối khi mặt trời lặn, quán cơm Thuận Lai bắt đầu đông khách, càng về khuya càng náo nhiệt.

Qua lớp cửa kính, Lương Cửu Thiện thấy ông chủ phụ trách gọi món, thu tiền, còn tạp vụ Tiểu Mao thì lo châm , bưng bê, dọn dẹp, như chong chóng.

Những lúc vắng khách, ông chủ Vương vác cái bụng phệ đầy mỡ ở cửa c.h.ử.i bới, sai bảo Tiểu Mao dọn dẹp, đổ rác.

Tiểu Mao việc nhanh nhẹn nhưng luôn cúi đầu, ít , mặt biểu cảm. Ông chủ Vương quát mắng, thậm chí thỉnh thoảng xô đẩy, đá một cái, cũng chỉ im lặng chịu đựng, mặt lộ vui buồn.

Còn con ch.ó hoang , chân băng bó, khập khiễng theo Tiểu Mao. Nó thông minh, bao giờ cửa chính, khu vực ăn uống, chỉ loanh quanh ở bếp và con hẻm nhỏ.

Đến chiều ngày thứ năm, Lương Cửu Thiện phát hiện điều bất thường.

Đầu tiên, chiếc xe ba bánh lồng sắt cửa quán cơm Thuận Lai biến mất.

Sau đó, con ch.ó hoang mà Tiểu Mao nhận nuôi cũng thấy .

Tiếp theo, liên tục hai ngày thấy bóng dáng to béo của ông chủ Vương xuất hiện. Chỉ một Tiểu Mao bận rộn trong quán, kiêm luôn việc gọi món và thu tiền.

Đến ngày thứ tám, Lương Cửu Thiện thấy một phụ nữ trung niên mặc váy hoa, tóc uốn xoăn, vẻ mặt hằm hằm đến cửa quán cơm.

chống nạnh, lớn tiếng quát tháo vọng trong, âm thanh cách một con phố vẫn lờ mờ: "Vương Đại Phú, thằng quỷ sứ , lăn đây cho bà! Lại c.h.ế.t dí ở ? Ba ngày về nhà, điện thoại cũng , tìm con hồ ly tinh nào ?!"

Xem , đây chính là bà chủ.

Lương Cửu Thiện dỏng tai lên, tiếp tục quan sát tình hình bên đường.

Tiểu Mao bước , cúi đầu, rõ biểu cảm, vài câu với bà chủ. Giọng bà chủ đột nhiên cao vút, đầy vẻ oán hận cay nghiệt:

"Cái gì? Nó bảo về quê á? Nói láo! Cái quê ch.ó ăn đá gà ăn sỏi của nó tám trăm năm nay liên lạc, chắc chắn là nó cuỗm tiền chạy theo con đĩ nào . Cái đồ trời đ.á.n.h thánh vật, bà ngay ch.ó đổi tật ăn phân mà! Lần bắt quả tang tòm tem với con bé gội đầu, quỳ xuống cầu xin bà tha thứ, thế mà mới bao lâu..."

Bà chủ càng mắng càng hăng, giọng chua loét khiến qua đường ngoái . Bà đinh ninh rằng chồng ngoại tình bỏ trốn chứ gặp t.a.i n.ạ.n gì.

"Mày!" Bà chỉ mặt Tiểu Mao, "Mau cút xéo cho bà! Cái quán rách nát bà tự !" Dường như bà trút hết cơn giận dữ đối với chồng lên đầu tạp vụ.

Tiểu Mao một lời, chỉ lẳng lặng trong quán.

Một lát , khoác một chiếc túi vải cũ bạc màu, cúi đầu bước nhanh khỏi quán cơm Thuận Lai, nhanh biến mất dòng nơi góc phố. Từ đầu đến cuối, hề đầu lấy một .

Bà chủ tiếp quản quán cơm.

sấm rền gió cuốn tìm gỡ tấm biển hiệu cũ đầy dầu mỡ xuống, chỉ huy công nhân dọn bàn ghế cũ ngoài, đùng đùng đoàng đoàng chuẩn sửa sang .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nguoi-quan-ly-ho-so-toi-pham/chuong-166-manh-moi-trong-quan-com.html.]

Đầu bếp trong quán cầm d.a.o phay lao , quát bà chủ: "Bà cái gì thế? Muốn đá để một ? Đã thỏa thuận , thu nhập của quán chia cho ba phần! Vợ chồng các hùa tính kế tiền của ông đây ?"

Bà chủ dậm chân mắng : "Muốn tiền thì tìm thằng quỷ sứ Vương Đại Phú mà đòi! Nó chạy theo bồ nhí , quán giờ là của . Ông thì đầy ."

Cửa quán cơm Thuận Lai ồn ào như cái chợ vỡ, thu hút vô hiếu kỳ vây xem.

Dù trời nóng bức cũng ngăn sự tò mò hóng hớt của .

"Không chứ? Lão Vương thật sự bỏ trốn theo gái ?"

"Bà chủ định cướp quyền kinh doanh quán cơm đây mà? Chồng bỏ cũng chẳng thèm tìm kiếm."

"Tội nghiệp thằng bé Tiểu Mao, tiền lương cũng trả đuổi ."

Tranh chấp giữa bà chủ và đầu bếp còn tiếp diễn, mãi cho đến khi đầu bếp dọa báo cảnh sát, thái độ bà chủ mới dịu xuống. Cuối cùng bà bồi thường 300 đồng, đầu bếp mới hài lòng rời .

Việc sửa sang vẫn tiếp tục, lòng Lương Cửu Thiện chùng xuống.

Ông chủ Vương mất tích?

Bà chủ khẳng định ông ngoại tình bỏ trốn, nhưng Lương Cửu Thiện cảm thấy đúng.

Chồng ngoại tình bỏ trốn, bình thường vợ đau khổ vật vã mấy ngày chứ? Đằng bà chủ tỉnh bơ, chồng biến mất ba ngày chẳng thèm tìm, lập tức sửa sang quán cơm, mang cảm giác hưng phấn đến mức nóng lòng đợi .

Đã sắp cuối tháng, ông chủ biến mất, lương tháng của Tiểu Mao chắc nhận? Bà chủ bảo luôn, cũng đòi tiền lương, dứt khoát quá mức thì ?

Phản ứng của đầu bếp cũng lạ. Từ cuộc đối thoại với bà chủ, thể ông góp vốn bằng kỹ thuật, hưởng ba phần lợi nhuận. Ông chủ Vương mất tích, đầu bếp thiệt hại nhiều nhất, theo lý thì ông truy cứu đến cùng, bà chủ bồi thường 300 đồng đồng ý rời ?

Và còn nữa, con ch.ó rốt cuộc ? Bị ông chủ Vương g.i.ế.c , bỏ ?

Quá nhiều nghi hoặc khiến Lương Cửu Thiện sinh lòng cảnh giác. Nhân lúc bà chủ đang chỉ huy công nhân chuyển rác ở cửa, lẻn bếp của quán cơm Thuận Lai lúc trông coi.

Bếp nồng nặc mùi dầu mỡ, mùi tanh của m.á.u và mùi chất tẩy rửa. Dưới đất chất đống nồi niêu xoong chảo hỏng và bao tải rách. Tường ám đen dầu mỡ, góc tường mạng nhện giăng đầy.

Ánh mắt Lương Cửu Thiện cẩn trọng quét qua mặt đất, bệ bếp, góc tường.

Tim đập nhanh.

Đột nhiên, ánh mắt dừng ở phía một cái bệ bếp lớn gần góc tường. Nơi đó ánh sáng lờ mờ, màu sắc mặt sàn dường như chút bất thường.

Lương Cửu Thiện xổm xuống, ghé sát xem.

Sàn bếp lát gạch đỏ cũ. Khe hở giữa một viên gạch màu đậm hơn hẳn những chỗ khác, hiện màu đỏ sẫm ám , gần như chuyển sang đen. Cậu vươn ngón tay, thận trọng quệt nhẹ mép khu vực sẫm màu đó. Đầu ngón tay lập tức dính một lớp vết bẩn màu đỏ sẫm khó rửa sạch.

Là vết m.á.u khô!

Một mảng lớn.

Lương Cửu Thiện bật dậy, một luồng khí lạnh từ lòng bàn chân xộc thẳng lên đỉnh đầu.

Cậu chần chừ thêm nữa, ba chân bốn cẳng chạy ngoài.

Lương Cửu Thiện chạy về tiệm tạp hóa, thở hồng hộc, mồ hôi nhễ nhại, vồ lấy chiếc điện thoại bàn quầy, chút do dự văn phòng Khương Lăng.

“Chị Lăng!” Giọng Lương Cửu Thiện run run.

Khương Lăng từ chỗ Văn Tú Phân trở về.

Tiểu Vũ trải qua ba buổi trị liệu tâm lý, hiệu quả khá . Hiện tại thể chấp nhận sự thật qua đời, bố tù, chuyển đến sống nhà Văn Tú Phân, xưng hô chị em với Lâm Hiểu Nguyệt, chuẩn cho việc lớp 2.

Tuy nhiên, cha Trương Minh Huy khi nhận tin tức đến Xưởng khăn mặt Mẫu Đơn loạn.

Cha Trương Minh Huy mắng Văn Tú Phân nhận nuôi Tiểu Vũ vì tiền, ép lãnh đạo xưởng giao bộ phí sử dụng bằng sáng chế và lương của Trương Minh Huy cho ông , đó đòi cưỡng ép mang Tiểu Vũ .

Nghe mỗi cuối tuần Tiểu Vũ lên tỉnh trị liệu tâm lý, cha Trương Minh Huy khịt mũi coi thường: “Chấn thương tâm lý cái gì? Dân thành phố các chỉ giỏi vẽ chuyện! Theo , trẻ con mà, lời cứ đánh, đ.á.n.h nhiều khắc ngoan.”

Rõ ràng Cục Dân chính và đồn công an cấp "Giấy ủy quyền chăm sóc tạm thời", xác nhận quyền trông nom tạm thời của Văn Tú Phân, nhưng cha Trương Minh Huy vô cùng ngang ngược, lấy tư cách ông nội Tiểu Vũ để đại náo, khiến Ngụy Trường Phong ở đồn công an đường Kim Ô đau đầu nhức óc.

Văn Tú Phân và Tiểu Vũ nảy sinh tình cảm con sâu sắc, c.h.ế.t chị cũng giao Tiểu Vũ cho ông bà nội.

Hai cảnh sát mới là Ngô Kiến Bân và Lý Thu Vân thái độ kiên quyết, cho cha Trương Minh Huy mang Tiểu Vũ .

Khương Lăng mấy ngày nay vẫn luôn chạy đôn chạy đáo phối hợp các bên.

Vốn dĩ sự khuyên bảo của Trịnh Du, cô định buông tay, nhưng giờ sự việc bày mắt, nội tâm Khương Lăng trách nhiệm giằng xé.

Khương Lăng tự hỏi: Mình thực sự cố hết sức ?

Trương Minh Huy lớn lên trong bạo lực gia đình. Việc đến bước đường hôm nay, sự bạo ngược của cha và sự nhu nhược, dung túng của chính là những bàn tay đẩy xuống vực thẳm.

Khó khăn lắm mới giúp Tiểu Vũ thoát khỏi sự ngược đãi của cha, chẳng lẽ để bé rơi tay ông bà nội?

Nếu Tiểu Vũ lặp con đường của Trương Minh Huy, nỗ lực của chẳng đổ sông đổ bể ?

Khương Lăng quyết định liên hệ với bộ phận dân chính và tòa án, nhất định sẽ cách!

Điều luật là c.h.ế.t, nhưng con là sống.

Tất cả đều nhường bước nhu cầu trưởng thành khỏe mạnh của đứa trẻ.

Điện thoại của Lương Cửu Thiện gọi đến đúng lúc .

Nhấc máy, giọng run rẩy rõ rệt của Lương Cửu Thiện, tim Khương Lăng thót một cái: “Cửu Thiện? Sao ? Từ từ .”

Loading...