Trọng Sinh: Người Quản Lý Hồ Sơ Tội Phạm - Chương 75: Chuyện cũ

Cập nhật lúc: 2025-12-13 09:16:02
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

, khi Khương Lăng cùng nhóm chuyên án nhỏ của cô xuất hiện tại văn phòng Đội 1, đều dừng tay, vỗ tay nhiệt liệt.

"Hoan nghênh, hoan nghênh."

"Dạo cứ tên Khương Lăng suốt, hôm nay mới diện kiến thật."

"Không ngờ Cảnh sát Khương trẻ như , đúng là tuổi trẻ tài cao."

Khương Lăng quanh, thấy một gương mặt quen thuộc từng gặp ở phòng họp, cũng những xa lạ tham gia hội nghị. Cô mỉm gật đầu chào hỏi.

Ở một góc phòng, Khương Lăng chú ý đến hai nữ cảnh sát mặc đồng phục đang bàn việc, ánh mắt họ cô lộ rõ vẻ ngưỡng mộ.

Một hơn ba mươi tuổi, tóc ngắn, trông tháo vát. Người còn trẻ hơn, tầm 25-26 tuổi, tóc dài búi đầu, mái tóc dày che khuất một phần gương mặt, trông vẻ e thẹn.

Khương Lăng hỏi Lôi Kiêu: "Đội trưởng Lôi, hai vị là?"

Lôi Kiêu theo hướng Khương Lăng chỉ, "" một tiếng giới thiệu nhanh: "Trịnh Du, Tô Tâm Uyển. Hai cô chủ yếu phụ trách công tác văn thư, ít khi hiện trường."

Khương Lăng hiểu rõ vai trò của nữ cảnh sát trong đội hình sự.

Khi gặp các vụ án nhạy cảm như cưỡng h.i.ế.p bạo lực tình dục, để bảo đảm sức khỏe tinh thần cho nạn nhân nữ, thường sẽ là nữ cảnh sát giao tiếp. Hoặc khi cần khám xét nghi phạm nữ, bắt buộc mặt nữ cảnh sát.

Lôi Kiêu tính tình xuề xòa, phần gia trưởng, nên vị thế của nữ cảnh sát ở Đội 1 lẽ cao. Chẳng trách ánh mắt hai họ Khương Lăng đầy vẻ ngưỡng mộ như .

Khương Lăng mỉm với họ: "Chào Cảnh sát Trịnh, Cảnh sát Tô."

Trịnh Du và Tô Tâm Uyển , đồng thanh đáp: "Chào cô."

Trịnh Du thêm một câu: "Sau cứ gọi tên chúng ."

Khương Lăng gật đầu, sang Lôi Kiêu: "Đội trưởng Lôi, đưa về ?"

Lôi Kiêu xoa tay phấn khích: "Đến , đến . Lát nữa cô chủ trì thẩm vấn, dự thính."

Khương Lăng liếc ông: "Ngồi trấn giữ thì , nhưng chen ngang."

Lôi Kiêu chẳng hề thấy Khương Lăng vô lễ, tủm tỉm đáp: "Không thành vấn đề, sẽ hé răng nửa lời."

Trịnh Du và Tô Tâm Uyển đầu thấy Đội trưởng Lôi kiểu "nịnh nọt" như thế, che miệng thì thầm:

"Đội trưởng Lôi hôm nay thế nhỉ? Lần đầu thấy ổng lời một đồng chí nữ như ."

"Trong đầu ổng chỉ hai chữ 'phá án' thôi. Chắc Khương Lăng tài phá án thật sự."

Lôi Kiêu thấy cuộc đối thoại của họ. Điều ông quan tâm nhất lúc là Khương Lăng sẽ giao tiếp với Trần Chí Cương như thế nào. Bộ phương pháp phát hiện dối qua chữ và cách đặt câu hỏi của cô nghề. Với kinh nghiệm dày dặn, Lôi Kiêu nhận ngay giá trị của phương pháp . Nếu thể nhân rộng, tương lai công tác thẩm vấn sẽ thêm một công cụ đắc lực.

Dù hệ thống công an phá án theo nguyên tắc "trọng chứng hơn trọng cung", nhưng nếu cạy miệng nghi phạm, khai thác thêm nhiều chi tiết thì chẳng sẽ giúp ích nhiều cho việc củng cố chứng cứ ?

Thế nên, Lôi Kiêu mặc kệ khác nghĩ gì, ông sẵn sàng "bán mặt" theo học hỏi cô bé . Phó Cục trưởng Chung chẳng " ngại học hỏi kẻ " ? Cái gọi là khiêm tốn. Khiêm tốn, hiểu ?

Trần Chí Cương đầu đến Cục vì chuyện Trần Mộ nghiện ngập. Nhìn Khương Lăng và Lý Chấn Lương đối diện, mắt ông rưng rưng, cố gắng giữ gìn chút thể diện cho con trai: "Thằng Mộ nhà là đứa ngoan, nó chỉ lầm đường lạc lối thôi. sẽ giám sát nó cai nghiện."

Sợ cảnh sát tin, Trần Chí Cương giơ tay nắm chặt đặt bên thái dương, như tuyên thệ: "Thật đấy, xin thề!"

Khương Lăng để ý lời thanh minh của ông , hiệu cho Lý Chấn Lương bắt đầu.

Lý Chấn Lương lấy hai tờ giấy. Một tờ giấy trắng và một tờ A4 đ.á.n.h thứ tự câu hỏi.

Anh đẩy tờ giấy trắng và một cây bút máy về phía Trần Chí Cương: "Mời ông hai chữ 'Phải' và 'Không' lên giấy. Hai chữ một dòng, tổng cộng ba dòng."

Trần Chí Cương là trí thức thuộc thế hệ sinh viên khóa cũ (Lão Tam Giới), xa lạ gì với bút giấy. Ông ngoan ngoãn cầm bút, nắn nót ba dòng chữ.

Lý Chấn Lương thu tờ giấy đó, đẩy tờ giấy đ.á.n.h câu hỏi đến mặt Trần Chí Cương, phổ biến quy tắc.

Lần đầu trải qua kiểu thẩm vấn , Trần Chí Cương khó hiểu hỏi : " chỉ cần 'Phải' hoặc 'Không', cần gì khác, đúng chứ?"

Lý Chấn Lương: " ."

Trần Chí Cương thở phào nhẹ nhõm.

Ông là học, cầm cây bút máy khiến ông thấy an hơn hẳn. Nghe câu hỏi, trả lời, đây chẳng giống như một bài kiểm tra ? Thời học Trần Chí Cương là học sinh giỏi, ông sợ nhất chính là thi cử. Thậm chí, ông còn chút hưng phấn ngầm. Từ khi đến giờ, lâu lắm thi thố gì. Kể cũng thấy nhớ nhớ.

Thấy ông hiểu quy tắc, Khương Lăng bắt đầu hỏi.

"Vừa ông Trần Mộ là đứa trẻ ngoan, ?"

"Phải."

"Cậu phát triển diện đức trí thể, ?"

"Phải."

"Cậu trai, duyên với phụ nữ, ?"

"Phải."

"Thành tích học tập của xuất sắc, ?"

"..."

Ba câu đầu, Trần Chí Cương chữ "Phải" dứt khoát và vui vẻ. đến câu thứ tư, ông bắt đầu do dự.

Ông đương nhiên thấy con trai hảo tì vết, nhưng cũng thể trái lương tâm mà con học giỏi . Nếu học giỏi thì chẳng thất nghiệp khi nghiệp cấp ba, khiến ông chạy vạy khắp nơi xin cho đội bảo trì của nhà máy.

Suy tính , Trần Chí Cương xuống chữ "Không".

Lý Chấn Lương gật đầu với Khương Lăng. Trần Chí Cương hiện tại vẫn trung thực. Ông thực sự coi đây là bài kiểm tra và nghiêm túc trả lời để mong đạt điểm cao?

Sau vài câu "hàn huyên", sắc mặt Trần Chí Cương giãn , thậm chí thể là "vui vẻ". Ông ngờ nữ cảnh sát mặt hòa nhã như , sẵn sàng dành thời gian chuyện về con trai ông.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nguoi-quan-ly-ho-so-toi-pham/chuong-75-chuyen-cu.html.]

Từ khi con trai nghiện ngập, Trần Chí Cương đường luôn cảm thấy thấp kém hơn khác. Ông dám hé răng với ai, cứ giấu nhẹm . trong lòng rõ sự thật hổ, dám bàn chuyện con cái với ngoài.

Khi đồng nghiệp hỏi thăm: "Con trai bạn gái ? Bao giờ cưới?", Trần Chí Cương trừ cho qua chuyện.

Ông Trần Mộ đang yêu Ứng Ngọc Hoa, nhưng trong lòng yên tâm. Ứng Ngọc Hoa tuy câm nhưng xinh , tính tình , trai là cảnh sát, gia đình cô đời nào đồng ý gả con cho một gã nghiện.

hôm nay, Khương Lăng chủ động gợi chuyện về quá khứ của Trần Mộ, đặc biệt là những điểm ông tự hào, khiến Trần Chí Cương tìm chút lòng tự tôn.

Chỉ tiếc, cảm giác vui vẻ chẳng kéo dài bao lâu.

Rất nhanh, Trần Chí Cương những câu hỏi của Khương Lăng cho hoang mang tột độ.

"Ông Trần Mộ nghiện ma túy, ?"

"Phải."

Nét bút của Trần Chí Cương khựng rõ rệt. Việc con trai nghiện ngập là áp lực tinh thần cực lớn đối với ông.

"Ông từng chứng kiến t.h.ả.m trạng khi Trần Mộ lên cơn vật thuốc, ?"

"Phải."

Khi trả lời câu , tay Trần Chí Cương run rẩy.

Nhớ cảnh con trai mặt mày tái mét, mồ hôi đầm đìa, co giật lăn lộn đất cầu xin, Trần Chí Cương đau đến nghẹt thở.

Thư Sách

Đáng sợ quá! Ma túy hành hạ con trai ông đến mức hình .

"Ông ai là dụ dỗ Trần Mộ hút chích, ?"

Nghe câu hỏi , Trần Chí Cương ngẩng phắt lên, Khương Lăng chằm chằm. Ông quên sạch quy tắc, cố chấp truy vấn: "Là ai? Là ai ?"

Lý Chấn Lương gõ nhẹ xuống mặt giấy, hiệu ông đáp án.

Trần Chí Cương lúc mới nhớ quy định chuyện. Ông nhanh chóng xuống giấy chữ —— KHÔNG!

Sau chữ "Không", ông còn thêm một dấu chấm than thật lớn.

Xem , Trần Chí Cương thực sự nội tình.

Khóe miệng Khương Lăng nhếch lên một nụ trào phúng: "Ông Trần Mộ thường xuyên đến sàn nhảy Mị Ảnh, ?"

Tâm trí Trần Chí Cương vẫn đang luẩn quẩn với câu hỏi "Rốt cuộc là ai hại con trai ", một lúc lâu mới phản ứng , chữ "Không".

Khương Lăng hỏi dồn: "Ông ông chủ sàn nhảy Mị Ảnh tên là Trương Nguyên Cường, ?"

Khi cái tên Trương Nguyên Cường thốt từ miệng Khương Lăng, Trần Chí Cương ngẩn trong giây lát.

Ngay đó, ông bật dậy, Khương Lăng chòng chọc.

—— Trương Nguyên Cường? Là thằng Trương Nguyên Cường mà ông ?

Lý Chấn Lương nhắc nhở nữa: "Trả lời câu hỏi."

Trần Chí Cương nén cảm xúc, ấn mạnh bút chữ "Không" lên giấy. Nét chữ cứng ngắc, nét cuối cùng suýt rách cả giấy. Rõ ràng cái tên khiến ông căng thẳng.

Thái độ Khương Lăng vẫn bình thản, nhưng ánh mắt trở nên sắc bén: "Trương Nguyên Cường chính là Trương Nguyên Cường mà ông quen . Hắn một em trai tên là Trương Nguyên Thịnh."

Hô hấp của Trần Chí Cương cứng , ánh mắt tối sầm, dường như chìm hồi ức.

Khương Lăng hỏi: "Ông Trương Nguyên Cường cố tình dụ dỗ Trần Mộ hút ma túy, ?"

Trần Chí Cương lảo đảo dậy, cả run bần bật: "Cô... cô cái gì? Tại như ?"

Khương Lăng cũng lên, đổ về phía , ánh mắt lạnh băng đối diện với ông: "Ông xem?"

Ánh mắt Khương Lăng như ma lực, thiêu đốt linh hồn Trần Chí Cương, khiến cổ họng ông nóng rát, miệng khô lưỡi đắng.

Mãi lúc , ông mới run rẩy đáp: "... cái gì?"

Khương Lăng yêu cầu ông nữa, cô thẳng ông: "Hắn hận Trần Mộ, cũng hận ông. Hắn các nhà tan cửa nát. Ông xem, là vì cái gì?"

Đột ngột chuyển từ "thi " sang "phỏng vấn trực tiếp", Trần Chí Cương hoảng loạn thực sự. Mắt ông đảo liên hồi, năng lắp bắp: "... ."

Khương Lăng xuống ghế, ngả với vẻ thoải mái. Cô thậm chí còn mỉm , nhưng lời khiến Trần Chí Cương như rơi xuống hầm băng: "Ông thể tiếp tục giấu giếm. Trần Mộ sống c.h.ế.t thực chẳng liên quan gì đến . Người nhà tan cửa nát ."

Lý Chấn Lương bên cạnh Khương Lăng đầy khó hiểu.

Chẳng lúc bàn bạc thống nhất là lấy lòng tin của Trần Chí Cương ? Giờ cô mát mẻ, châm chọc kiểu là ý gì?

Đầu óc Trần Chí Cương ong ong, bộ sự chú ý dồn bốn chữ "nhà tan cửa nát".

Ông đờ đẫn cúi đầu Khương Lăng đang ung dung tự tại, hàm răng nghiến chặt, đôi mắt vằn đỏ ngấn lệ, nội tâm giằng xé dữ dội.

Khương Lăng giục, chỉ yên lặng chờ đợi.

Đối với kiểu kỹ thuật việc rập khuôn như Trần Chí Cương, nhiều ngược sẽ giúp ông nhanh chóng tìm lỗ hổng để phòng thủ. Chi bằng gì, để ông tự ngẫm.

Biết càng ít, ông sẽ càng suy diễn và càng sợ hãi.

Chỉ khi sợ hãi, ông mới chịu mở lòng với cảnh sát.

Dưới góc độ tâm lý học, Trần Chí Cương đang chịu "chấn thương thế". Cái c.h.ế.t của Trương Nguyên Thịnh khiến ông sinh cảm giác tự trách và áy náy sâu sắc, cảm xúc đó ám ảnh ông suốt bao năm. Giờ Trần Mộ nghiện ngập, ông cho rằng do tròn trách nhiệm nên mới dung túng con.

Chính vì tâm lý phức tạp đó, ông giấu giếm với ngoài và lảng tránh cảnh sát. Muốn ông rõ sự tình, tạo áp lực, chừa một gian để giải tỏa.

Răng Trần Chí Cương bắt đầu va lập cập, trong phòng thẩm vấn yên tĩnh rõ mồn một.

Lôi Kiêu ở góc tường Trần Chí Cương Khương Lăng, trong lòng đầy thắc mắc nhưng hứa chỉ xem nên đành nín nhịn.

Một lúc , Khương Lăng nhàn nhạt : "Nghiện ngập là con đường lối về. Những cách ông đang nghĩ như nhốt , canh chừng, trói con... đều vô dụng cả thôi. Phải hiểu rõ động cơ tâm lý của Trần Mộ thì mới cai nghiện thành công, giúp cuộc đời ."

Loading...