Trọng Sinh: Người Quản Lý Hồ Sơ Tội Phạm - Chương 78: Tru Tâm 2

Cập nhật lúc: 2025-12-14 04:32:04
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lôi Kiêu hiểu ý, trong lòng mừng thầm, nhướng mày: "Cô định thế nào?"

Khương Lăng ghé sát , thì thầm vài câu.

Lôi Kiêu rạng rỡ hẳn lên: "Được, cứ thế mà !"

Đội 1 lập tức rầm rộ bắt tay chuẩn .

Đội trưởng Đội 2 Tưởng Trầm Chu thấy thế bắt đầu sốt ruột. Anh tìm đến Lôi Kiêu: "Này lão Lôi, các ông hành động gì thì giấu em nhé. Chúng chung một chuyên án, phúc cùng hưởng họa cùng chịu đấy."

Lôi Kiêu thấy , tinh thần càng thêm phấn chấn: "Ông đến đúng lúc lắm! Chúng đang thiếu vài theo dõi, mau phái qua hỗ trợ ."

Tưởng Trầm Chu quan sát kỹ biểu cảm của Lôi Kiêu: "Lão Lôi, trông ông hí hửng thế , chắc là vụ án tiến triển hả?"

Lôi Kiêu bí hiểm: "Đồng chí Tiểu Khương 'cứng', mắng cho Trần Chí Cương hộc m.á.u luôn . Giờ cô đang chuyện với Trần Mộ trong phòng thẩm vấn, đợi cô là chúng hành động ngay."

Rõ ràng từng chữ đều hiểu, nhưng ghép với thì Tưởng Trầm Chu thấy mơ hồ.

"Mắng hộc máu?"

"Hành động? Hành động gì?"

Lôi Kiêu liếc , cau mày: "Lão Tưởng, bình thường ông thông minh lắm mà, hôm nay ngáo ngơ thế? Lời đơn giản mà cũng hiểu."

Hiếm khi cơ hội " cơ" Tưởng Trầm Chu về trí tuệ, Lôi Kiêu trong lòng đắc ý lắm: "Trần Chí Cương khai chân tướng cái c.h.ế.t của Trương Nguyên Thịnh năm xưa. Khương Lăng phê bình ông vài câu, thế là ông tức hộc máu. Giờ Khương Lăng đang công tác tư tưởng cho Trần Mộ. Lát nữa để Trần Mộ và Trần Chí Cương tìm Trương Nguyên Cường, cho ba chúng nó c.ắ.n xé lẫn , thế là phá án chứ ?"

Tưởng Trầm Chu suýt thì đ.á.n.h .

Đại ý thì hiểu, nhưng rốt cuộc Khương Lăng gì, công tác tư tưởng thế nào, kế hoạch cụ thể thì Lôi Kiêu chả rõ ràng gì cả.

Tưởng Trầm Chu nén giận: "Biên bản thẩm vấn Trần Chí Cương ? Đưa xem."

Lôi Kiêu sai cấp mang biên bản đưa cho Tưởng Trầm Chu: "Này, cho ông học tập đấy."

Tưởng Trầm Chu lười so đo cái vẻ đắc ý khi hai chữ "học tập" của Lôi Kiêu, cầm biên bản lên .

Anh lướt nhanh như gió, xong xuôi thì im lặng hồi lâu.

Lôi Kiêu huých cùi chỏ tay Tưởng Trầm Chu: "Này, ngây đấy ?"

Tưởng Trầm Chu thở dài, bắt đầu hoài nghi nhân sinh. Anh liếc Lôi Kiêu: "Lão Lôi , hồi bọn mới nghiệp , lợi hại thế ?"

Lôi Kiêu cùng cộng sự nhiều năm, hiểu ngay ý, hì hì: "Hồi đấy hai thằng phạm , đại đội trưởng mắng cho té tát. Lợi hại cái khỉ mốc."

Tưởng Trầm Chu về phía phòng thẩm vấn đang đóng chặt cửa: " sóng xô sóng , nhưng cái 'sóng ' cũng kinh khủng quá thể. Ông xem những lời cô , giống một sinh viên trường cảnh sát mới nghiệp hơn một năm? Rõ ràng là phong thái của một lão hình sự dày dạn kinh nghiệm, lăn lộn ở tuyến đầu nhiều năm, trầm và sắc sảo."

Lôi Kiêu càng tươi hơn: "Khương Lăng lợi hại thì Phó Cục trưởng Chung nhét cô chuyên án tổ của chúng ? cho ông nhé, 'chấm' đấy, ông đừng tranh với !"

Tưởng Trầm Chu nheo mắt, gì.

Anh đang tính toán, nếu Lôi Kiêu thích Khương Lăng, thì cũng tranh cho bằng . Đội 1 án g.i.ế.c , cưỡng hiếp, bắt cóc bạo lực, thích hợp với con gái? Khương Lăng về Đội 2 mới là chuẩn bài. Cướp giật, trộm cắp tuy cũng nguy hiểm nhưng ít đổ m.á.u hơn, "hiền hòa" hơn Đội 1 nhiều.

Lôi Kiêu lườm Tưởng Trầm Chu với ánh mắt nghi ngờ: "Lão Tưởng, cái mặt ông thế ngay ông đang ủ mưu tính kế gì . cho ông ..."

Hai đang đấu khẩu thì cửa phòng thẩm vấn mở . Khương Lăng và Lý Chấn Lương bước ngoài.

Lôi Kiêu và Tưởng Trầm Chu vội bước tới đón: "Thế nào ?"

Nhìn qua khe cửa, thấy Trần Mộ khoanh tay ngực, thẫn thờ như mất hồn.

Khương Lăng : "Cho đón Ứng Ngọc Hoa đến đây, Trần Mộ chuyện với cô ."

Lôi Kiêu ngạc nhiên: "Hả?"

Tưởng Trầm Chu phản ứng nhanh hơn: "Được, để một chuyến."

Tưởng Trầm Chu quý trọng Ứng Tùng Mậu.

Đội 2 từng nhận một vụ trộm cắp tại căn hộ tầng một. Cửa sổ chống trộm phá hủy nhưng dấu vết để lạ, Tưởng Trầm Chu bắt trộm bao năm mà nhận hung thủ dùng công cụ gì.

Sau đó, chính Ứng Tùng Mậu đích khám nghiệm hiện trường, mày mò trong phòng thí nghiệm hai ngày trời để chế tạo một dụng cụ tương tự, từ đó tìm mấu chốt phá án và bắt tên trộm.

Tưởng Trầm Chu Ứng Tùng Mậu là tài, tán thưởng thái độ việc cầu của . Nghe tin Ứng Tùng Mậu đình chỉ công tác, Tưởng Trầm Chu cũng thấy tiếc, định nhân cơ hội ghé thăm luôn.

Ứng Tùng Mậu chắc chắn dính líu đến ma túy, rõ ràng là em gái liên lụy.

Tưởng Trầm Chu xung phong đón Ứng Ngọc Hoa.

Gia đình họ Ứng vẫn sống trong khu tập thể cũ của nhà máy hóa chất. Khu nhà xây lâu, nhà máy ăn sa sút nên tiền tu sửa, cầu thang chất đầy đồ đạc linh tinh, tường bong tróc dán đầy quảng cáo khoan cắt bê tông.

Cha Ứng Tùng Mậu khi nghỉ việc mở một quán bún, buôn bán cũng khấm khá, tích góp ít tiền định mua nhà chuyển phố, nhưng luyến tiếc hàng xóm láng giềng. Cả đời việc ở nhà máy, hàng xóm đều là đồng nghiệp cũ, ngoài chuyện là gặp quen, cảm giác khiến họ an tâm.

Tưởng Trầm Chu gọi điện báo , đến cửa, Ứng Tùng Mậu mở.

Cha Ứng Tùng Mậu chịu yên, xuất viện quán bún phụ giúp, trong nhà chỉ còn hai em.

Tưởng Trầm Chu quan sát Ứng Tùng Mậu từ đầu đến chân, vỗ vai : "Cũng đấy, thần sắc tệ."

Tuy đình chỉ công tác nhưng Ứng Tùng Mậu hề suy sụp, vẫn luôn bận rộn việc chính sự. Anh và Khương Lăng thành bài luận văn hợp tác, đang trong giai đoạn hiệu đính để gửi đăng báo. Bài lấy vụ án buôn ở thị trấn Thanh Thạch ví dụ điển hình, xoay quanh "Phương pháp điều tra Tam Định", hy vọng thể phổ biến kỹ thuật phác họa tâm lý tội phạm rộng rãi hơn.

vướng bận việc cơ quan, Ứng Tùng Mậu ăn ngủ điều độ hơn, sắc mặt trông còn hơn lúc .

Ứng Tùng Mậu mỉm : "Cảm ơn quan tâm."

Nghỉ phép hai tuần, gặp đồng nghiệp, dù quy định là hỏi , nhưng Ứng Tùng Mậu vẫn buột miệng: "Tình hình thế nào ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nguoi-quan-ly-ho-so-toi-pham/chuong-78-tru-tam-2.html.]

Tưởng Trầm Chu trả lời lấp lửng: "Rất thuận lợi."

Hai đầy ẩn ý, Ứng Tùng Mậu mời Tưởng Trầm Chu nhà.

Phòng khách căn hộ tập thể kiểu cũ khá nhỏ, chỉ kê một bộ sofa gỗ, cái bàn và chiếc tivi nhỏ.

Tưởng Trầm Chu xuống: "Trần Mộ gặp em gái ."

Ứng Tùng Mậu cau mày: "Gặp con bé gì?"

Tưởng Trầm Chu lắc đầu: "Không . đây là ý của Khương Lăng."

Vừa đến tên Khương Lăng, Ứng Tùng Mậu lập tức gật đầu: "Được, đợi chút."

Anh đến cửa phòng em gái, ấn cái chuông nhỏ gắn cửa.

Ứng Ngọc Hoa mở cửa. Gương mặt cô tiều tụy, quầng thâm mắt đậm, mất ngủ lâu ngày.

Ứng Tùng Mậu dùng thủ ngữ chuyện với cô. Tưởng Trầm Chu hiểu, chỉ yên lặng quan sát.

Ứng Tùng Mậu: "Trần Mộ gặp em."

Đôi mắt to của Ứng Ngọc Hoa bỗng sáng bừng lên, cô gật đầu lia lịa, tay khua khoắng liên hồi, vui mừng đến phát cuồng.

Tưởng Trầm Chu thầm thở dài. Cô em gái của Ứng Tùng Mậu đúng là thấy quan tài đổ lệ. Vì một gã đàn ông mà đòi sống đòi c.h.ế.t, liên lụy trai đình chỉ công tác vẫn hối cải, gặp Trần Mộ mừng rỡ như điên.

Ứng Tùng Mậu cũng chẳng buồn thêm gì. Anh quá thất vọng về em gái .

Thời gian qua ở nhà, cả cha đều răn dạy cô hết lời, cho xem phim tuyên truyền cai nghiện, đưa trại cai nghiện tận mắt những con nghiện vật vã. Lúc đó cô sợ đến tái mặt, về nhà gặp ác mộng mấy đêm liền.

Cứ tưởng khi đến tên Trần Mộ, cô sẽ phản cảm. Cứ tưởng khi Trần Mộ gặp, cô sẽ từ chối. Không ngờ... cô nôn nóng đến thế.

Thư Sách

Ứng Tùng Mậu sang Tưởng Trầm Chu: " cần cùng ?"

Tưởng Trầm Chu do dự một chút: "Đi cùng . Em gái , bên cạnh cần phiên dịch thủ ngữ."

Vậy là, hai tuần đình chỉ công tác, Ứng Tùng Mậu trở Cục Công an thành phố với tư cách nhà nạn nhân.

Gặp Khương Lăng ở cửa phòng thẩm vấn, hai trao đổi ánh mắt. Khương Lăng mỉm gật đầu.

Trong lòng Ứng Tùng Mậu dâng trào cảm xúc, mãi mới thốt hai chữ: "Cảm ơn."

Cảm ơn cô vẫn nỗ lực vì Ngọc Hoa, cảm ơn cô vất vả vì chuyện của .

Khương Lăng xua tay, dẫn hai em phòng thẩm vấn.

Trần Mộ vẫn giữ nguyên tư thế cũ, hề nhúc nhích. Hắn như hóa đá, cảm nhận thời gian trôi qua.

 

Vừa bước phòng thẩm vấn, Ứng Ngọc Hoa lao về phía Trần Mộ.

Ứng Tùng Mậu vội giữ chặt cô , nghiêm mặt ấn cô xuống ghế, cách Trần Mộ một cái bàn gỗ.

Ứng Ngọc Hoa cố nhoài về phía , hận thể bò lên bàn để đến gần yêu hơn. Đôi mắt cô dán chặt Trần Mộ, nước mắt tuôn rơi lã chã, đôi tay khua khoắng liên tục.

Khương Lăng cần thủ ngữ cũng đoán đại khái cô gái đang gì.

—— Trần Mộ, gầy thế ?

—— Chẳng trại cai nghiện ? Sao cảnh sát đưa đến đây?

—— Anh với em ? Anh yên tâm! Dù bao lâu em cũng sẽ chờ .

Ánh mắt Khương Lăng Ứng Tùng Mậu lúc tràn đầy sự đồng cảm. Có cô em gái thế đúng là tổn thọ.

Không hiểu thủ ngữ còn đỡ, đằng Ứng Tùng Mậu hiểu hết, sắc mặt âm trầm như phun lửa. Anh kéo em gái về phía , bắt cô dựa lưng ghế, cho chồm lên bàn nữa, cái dáng vẻ sấn sổ thật quá khó coi.

Ứng Ngọc Hoa "" một tràng dài nhưng nhận phản hồi. Dần dần, cô nhận sự khác thường, tay ngừng khua, rụt rè Trần Mộ.

Trần Mộ sang Ứng Tùng Mậu: "Cảnh sát Ứng, gọi em gái đến đây là rõ ràng với cô . Những lời tiếp theo đều xuất phát từ đáy lòng , xin chứng."

Ứng Ngọc Hoa vung tay hiệu, chỉ miệng Trần Mộ chỉ tai , miệng phát những âm thanh "a, a" thô kệch.

Lý Chấn Lương ghé tai thì thầm với Khương Lăng: "Ứng Ngọc Hoa hết t.h.u.ố.c chữa thật ."

Rõ ràng Trần Mộ gọi đến để cắt đứt quan hệ, cô ả tưởng tâm sự yêu đương, sợ bỏ sót mất lời nào.

Khương Lăng lắc đầu, thấy bi ai cho Ứng Tùng Mậu. , hôm nay cái "não yêu đương" của Ứng Ngọc Hoa chắc sẽ tỉnh ngộ thôi.

Ứng Tùng Mậu em gái Trần Mộ gì, nhưng lờ , Trần Mộ trầm giọng : "Được."

Trong mắt Trần Mộ tình yêu quyến luyến, chỉ sự giải thoát và lạnh nhạt. Ứng Tùng Mậu đoán sẽ gì. Chỉ Ngọc Hoa là vẫn đang tự lừa dối .

Ứng Ngọc Hoa trai Trần Mộ, dường như cảm nhận điều gì đó. Cô dần yên lặng, thu lu ghế, trân trân từng cử động của yêu.

Trần Mộ bắt đầu dùng thủ ngữ giao tiếp với Ứng Ngọc Hoa. Để cảnh sát ghi biên bản dễ dàng hơn, thủ ngữ thành tiếng.

Sắc mặt Trần Mộ bình tĩnh: "Ngọc Hoa, đây em bảo trong lòng tâm sự. Hôm nay cho em , tâm sự đó là gì."

Ứng Ngọc Hoa lắc đầu quầy quậy. Cô , lúc !

Trước cô thương Trần Mộ, luôn cảm thấy vui. Ngay cả những lúc vui vẻ nhất, ánh mắt vẫn phảng phất nét u buồn. Cô từng hỏi nhưng .

Bây giờ chịu , nhưng trực giác mách bảo Ứng Ngọc Hoa đó chuyện lành gì, nên cô cố gắng ngăn cản.

sự ngăn cản của cô là vô ích.

Loading...