TRỌNG SINH NHỜ KỸ NĂNG XUẤT HỒN, HOÁN ĐỔI THÂN XÁC TA GIÚP TOÀ ĐẠO QUAN HƯNG THỊNH - Chương 108

Cập nhật lúc: 2025-02-03 08:34:20
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

là quý tộc ở kinh thành thì địa vị chắc chắn cao hơn nhiều so với huyện lệnh ở nơi thâm sơn cùng cốc , nếu thể cưới một vị quý nữ, thế chẳng bước chân vòng quý tộc ?

Tô Lâm Thu nghĩ tới đây cực kỳ hưng phấn.

“Tô .” Lê Phùng Niên thấy ngẩn , gọi giật : “Năm nay tính toán gì ? Tiên sinh ý định thu nhận tử nữa, nếu vẫn ở mãi nơi cũng thể nên chuyện gì cả. Hay là cùng về Kim Lăng một chuyến , sẽ phụ giúp tìm một vị .”

“Chuyện .” Tô Lâm Thu thể rời ngay lúc , tốn nhiều công sức như thế, còn thể trở thành tử của Lục An : “Có lẽ sẽ thấy cảm động tấm lòng của , đồng ý nhận tử. Được , phiền sách nữa, về phòng đây.”

Lê Phùng Niên theo bóng rời , lông mày nhíu chặt. Tô Lâm Thu trở nhà ở mà thẳng tới đạo quan.

Khác với ngày hôm qua, hôm nay e ngại. cuối cùng vẫn tâm lý cờ b.ạ.c đánh bại, mất hết bộ vốn liếng bỏ lúc , khẽ cắn môi bước trong.

“Ngươi còn tới đây gì?” Phó Yểu lạnh mặt hỏi .

“Quan chủ, hôm qua là sai .” Tô Lâm Thu hiện giờ nhận thua, ai bảo việc nhờ gì: “Tối qua là do bội ước , là sai. Hôm nay tới là giao dịch với quan chủ việc khác.

Phó Yểu nhạo: “Ngươi gặp tiểu thư của Định Quốc Công phủ đúng ?”

“Ha ha, quan chủ đúng là liệu sự như thần.”

“Ngươi đừng mà mơ. Với xuất của ngươi, Định Quốc Công phủ chắc chắn sẽ chấp nhận ngươi cô gia*.” Phó Yểu tiếp: “Tốt nhất là ngươi nên bỏ suy nghĩ đó .”

*cô gia: con rể

“Chuyện thể chắc chắn .” Tô Lâm Thu vẫn tự tin với bản : “Không giờ còn quan chủ giúp đỡ ?”

“Ta sẽ giúp ngươi.” Phó Yểu từ chối.

“Ta quan chủ đang lo lắng điều gì, ngài yên tâm, xin thề, tuyệt đối sẽ chuyện của ngài với ai.” Tô Lâm Thu : “Nếu ngài khả năng lấy ký ức của thì lời thề của chắc chắn cũng thể thực hiện . Nếu như thể tiết lộ bí mật của ngài, ngài cũng lo lắng nữa cả.”

“Ta quan chủ đang lo lắng việc gì, ngài cứ yên tâm, xin thề, tuyệt đối sẽ bao giờ chuyện của quan chủ với bất kỳ ai.” Tô Lâm Thu : “Nếu ngài khả năng lấy ký ức của , thì lời thề hẳn cũng thể thực hiện , mà khi thề là tiết lộ bí mật của ngài, ngài cần lo lắng gì nữa.”

Phó Yểu thấy thật sự chân thành, thở dài : “Thỉnh thoảng thi triển một thì vấn đề gì, nhưng nếu cứ thường xuyên sử dụng, sẽ gây hại cho .”

“Ta ngài khó xử.” Lần Tô Lâm Thu dâng lên ba bí phương: “Ta cũng là kẻ hiểu chuyện, thỉnh quan chủ thành .”

Phó Yểu lướt qua bí phương, nhận lấy, : “Ta cũng kẻ vô tình. Thế , một tháng tới, mỗi ngày khi mặt trời lặn, sẽ giúp ngươi tới kinh thành, nhưng ngươi về giờ Tý. Đây là chuyện duy nhất mà thể giúp ngươi, còn , sẽ nhúng tay .”

Tô Lâm Thu vui mừng: “Việc thành vấn đề!” Hắn thấy vị Phó cô nương cũng tình ý với , tuy một tháng ngắn, nhưng trong lúc đó thể xảy nhiều chuyện. Nếu vẫn thì tìm cách năn nỉ quan chủ cho thêm ít thời gian.

Giao dịch thành công, Tô Lâm Thu lập tức xuống núi, chuẩn một bộ y phục mới.

Tam Nương bóng dáng dần xa của , tò mò hỏi quan chủ: “Hình như ngài ghét .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nho-ky-nang-xuat-hon-hoan-doi-than-xac-ta-giup-toa-dao-quan-hung-thinh/chuong-108.html.]

Đây là đầu tiên nàng thấy quan chủ tay ác độc với một khác như .

“Ta ghét , mà g.i.ế.c .” Phó Yểu lạnh lùng .

Tam Nương đột nhiên nhớ tới sát ý của quan chủ ngày hôm đó, lập tức hiểu đôi chút.

Từ hôm đó, ngày nào Tô Lâm Thu cũng xuyên qua khu rừng để tới kinh thành ban đêm. Hai ngày đầu vẫn còn vui vẻ quên trời đất, nhưng tới ngày thứ ba thì ấp úng tới gặp Phó Yểu để đổi thêm bạc.

Lại mấy ngày trôi qua, từ xuống của trở nên xa hoa hẳn, lúc Giang chưởng quầy tới đạo quan, thấy y phục mặc thì lập tức líu lưỡi, nếu nàng thì lẽ nghĩ đây là đại thiếu gia nhà ai .

Tô Lâm Thu bỗng nhiên trở nên giàu khiến ở Phương gia thôn đều tới quen, nhưng Tô Lâm Thu buồn để ý tới bọn họ, ngoại trừ đại nữ nhi của Phương Nhị.

Bởi càng ngày càng nhiều, trong thôn bắt đầu rộ lên tin đồn nhảm rằng Phương Nhị gả nữ nhi của qua của Tô Lâm Thu, tin đồn khiến Phương Nhị giận tới mức cấm nữ nhi phép chuyện với Tô Lâm Thu nữa. Tiểu cô nương lời đồn thổi thì cũng bắt đầu tránh né Tô Lâm Thu.

Mặc dù tiểu cô nương khiến Tô Lâm Thu thấy mất mát, nhưng may mà ở kinh thành, cũng chút thu hoạch.

Hiện giờ xác nhận rõ, vị Phó cô nương tình ý với .

điều khiến chột là, vị Phó cô nương đôi lúc sẽ hỏi dò gia thế của , cũng vì lảng tránh vấn đề mà dùng đủ loại lễ vật quý giá để đè sự nghi ngờ của đối phương xuống. Chỉ là mua quà cần tiền, thế nên lâu lâu tới đạo quan để đổi bạc.

Phó Yểu thản nhiên khí vận Tô Lâm Thu dần giảm bớt, d.a.o găm hình rắn nàng cất lúc nay xuất hiện tay nữa, khiến mỗi Tô Lâm Thu tới đạo quan, lưỡi d.a.o sắc bén đó là thấy lạnh cả .

“Dao găm của ngài chắc là đáng giá lắm.” Hắn : “Ta cảm giác như thứ linh.”

“Đồ lấy từ cổ mổ, ngươi thử xem.” Phó Yểu vuốt nhẹ lưỡi dao. “Bảo .” Tô Lâm Thu cầm chỗ bạc đổi , rời .

Phó Yểu đếm bí phương mà mang tới, hỏi Tam Nương: “Tháng tới bao nhiêu ?”

“Mười chín .”

“Thủ đoạn của ngươi quả là lợi hại.” Chưa bao lâu mà vận khí Tô Lâm Thu giảm hơn một nửa.

Tam Nương còn gì để .

Ngũ Nương đúng là lợi hại, nhưng nay thèm quan tâm đến mấy việc ý nghĩa.

Tháng hai dần tới, Giang Nam đón chào đợt mưa xuân. Trong gian m.ô.n.g lung đó, Tô Lâm Thu bước đạo quan, thực hiện thêm một giao dịch.

“Không Lục An đang tìm tôn tử của ? Ta nửa khối ngọc bội còn .”

Loading...