Sáng hôm , Liễu Phú Vân tạm biệt bằng hữu ở ngoại ô.
Lệnh điều quan của , nhưng ở Giang Nam, mà là một nơi phía nam của Giang Nam. Lần khi mấy năm nữa mới về, thế nên ít tới tiễn .
Sau khi tạm biệt hết bạn bè, về phía ở cuối, : “Ngài đưa tới đây .”
“Ta vốn Giang Nam cùng ngươi, nhưng tháng .” Tiểu hầu gia tỏ vẻ xin .
Liễu Phú Vân Hoàng hậu nương nương trong cung sắp sinh, mấy ngày còn té ngã một . Mặc dù rõ nguyên nhân phía là do vô tình cố ý hãm hại, nhưng tiểu hầu gia là duy nhất của Hoàng hậu nương nương, lúc rời khỏi kinh thành du ngoạn cũng chút thể nào nổi.
“Sau vẫn còn cơ hội mà.” Hắn ý của tiểu hầu gia , tới Giang Nam cũng chẳng chỉ vì , suy nghĩ một hồi : “Thật vị quan chủ cũng nhất định tới Giang Nam mới gặp , ngài cũng thể đột nhiên tới kinh thành. Ngài họ Phó, chuyện còn thì xem duyên phận.”
Có duyên phận sẽ thấy, duyên thì chỉ đành tới Giang Nam một chuyến.
“Phó?” Tiểu hầu gia im lặng một chút, ôm quyền cảm tạ: “Ta . Chúc Liễu thuận buồm xuôi gió.”
“Vâng, tiểu hầu gia cũng bảo trọng.” Nói xong, cả hai từ biệt .
Đợi tới khi xe ngựa của Liễu Phú Vân khuất bóng, tiểu hầu gia mới thúc ngựa trở về.
Lúc tới gần cổng thành, đột nhiên bên cạnh tiểu hài tử chạy vụt qua khiến vội vàng ghìm cương ngựa , ngựa hoảng, hiểu ném xuống đất, xung quanh trở nên hỗn loạn.
“Chủ tử !” Đám tùy tùng vội vã nhảy xuống ngựa, chạy tới kiểm tra cơ thể .
“Sao thế !” Một tùy tùng trong nhóm thấy cặp phu thê vội vã chạy tới ôm hài tử lên, quát mắng: “Hai lớn sống sờ sờ đó mà trông coi một hài tử, thì đừng mà nuôi nữa!”
Đôi phu thê vội vã che hài tử , quỳ mặt đất cầu tha thứ.
Tiểu hầu gia lúc cũng ngẩng đầu lên từ mặt đất, nhận một nữ tử mặc hắc y mặt từ khi nào .
Sau đó nữ tử hắc y đó trêu chọc : “Chà, hành lễ lớn tới ? mà hôm nay ngoài mang theo tiền, chỉ đành bố thí cho ngươi thứ khác.”
Tùy tùng , đang định tức giận thì tiểu hầu gia gọi bọn họ qua đỡ lên, đó về phía nữ tử mặt, nhíu mày hỏi: “Ngươi là ai?”
“Ta là ai quan trọng.” Nữ tử ném hạc giấy lòng n.g.ự.c : “Tỷ tỷ của ngươi sắp sinh nhỉ? Lúc nàng sinh, nếu xảy bất kỳ vấn đề gì thì hãy đốt con hạc giấy , chuyện sẽ giải quyết thỏa hết.”
Nữ tử xong thì xoay đám đông.
Tiểu hầu gia cầm hạc giấy, ngẩng đầu lên thì còn thấy bóng dáng của đối phương nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nho-ky-nang-xuat-hon-hoan-doi-than-xac-ta-giup-toa-dao-quan-hung-thinh/chuong-118.html.]
“Chủ tử, cái …”
“Không .” Tiểu hầu gia xoay lên ngựa, xung quanh nhưng vẫn thấy bóng dáng của nữ tử .
Sau đó, hạc giấy, hai chân kẹp bụng ngựa tiếp tục thành. Hầu phủ, tiểu hầu gia cầm theo hạc giấy tới chính viện.
Đám hạ nhân trong phủ liên tục hành lễ với , nhưng khi tới cửa chính viện ngăn cản.
“Xin thế tử đây đợi một lát, nô tỳ thông báo một tiếng.” Vẻ mặt tiểu hầu gia đổi, quen đợi bên ngoài.
Nô tỳ nhanh chóng mời bên trong.
“Ngươi tới đây chuyện gì?” Trong phòng, hầu gia phu nhân nhắm chặt hai mắt, trong tay cầm chuỗi phật châu, mặt bà là một quyển kinh phật, trong phòng còn đốt đàn hương. Mọi thứ ở đây đều đang rằng bà mới niệm kinh.
Tiểu hầu gia thấy nhiều nên trách, hành lễ xong liền : “Lúc nãy ở đường gặp một vị kỳ nhân, nàng rằng nếu lúc Hoàng hậu nương nương sinh nở xảy vấn đề gì, chỉ cần đốt con hạc giấy là chuyện sẽ giải quyết thỏa. Nhi tử ôm theo tâm tư thà tin chứ nên bỏ, cầm hạc giấy tới cho ngài.”
Lúc hầu gia phu nhân mới mở hai mắt, hỏi: “Ngươi đang nguyền rủa tỷ tỷ của xảy chuyện ?” Giọng của nàng tuy ý trách mắng, nhưng cũng hề dịu dàng.
“Nhi tử dám.” Tiểu hầu gia cúi đầu. “Ra ngoài.” Hầu gia phu nhân .
Tiểu hầu gia mím môi, cầm hạc giấy ngoài.
Tùy tùng ở ngoài thấy như thì nhịn mà : “Chủ tử, ngài cần gì thế? Nữ nhân mấy lời khó hiểu như , bình thường hẳn sẽ chẳng ai tin, ngài cần coi là thật khiến phu nhân thêm lo lắng.”
Tiểu hầu gia hạc giấy trong tay, mỉm ném hồ nước bên cạnh.
Sao hành động của vớ vẩn cơ chứ, chỉ là lâu chuyện với mẫu mà thôi.
…
Tối đó, tiểu hầu gia trở về phòng , đang chuẩn ngủ thì đột nhiên phát hiện con hạc giấy mà vứt xuất hiện ngay đầu giường .
Ánh mắt dừng , gì, chỉ bình tĩnh ném hạc giấy ngoài cửa sổ nữa.
Sáng hôm khi tỉnh , đầu giường cũng hạc giấy nào cả.
ngay khi mặc xong y phục chuẩn ngoài, lấy một thứ từ trong ống tay áo .
Vẫn là con hạc giấy vứt hai ngày hôm qua.