Thánh nhân Hoàng hậu an ủi nên tâm trạng cũng hơn nhiều, khi ban thưởng một đống ngọc thạch cho Dực Khôn Cung thì nhanh chóng rời .
Tin tức Ngũ điện hạ ở Dực Khôn Cung khỏe lan truyền khắp hậu cung, những kẻ cẩn thận đều chỉ ở yên trong cung dám ngoài. Giờ mới nửa ngày trôi qua, Ngũ hoàng tử đột nhiên báo là khỏe trở , còn bệ hạ dùng tới cả ngọc tỷ, các phi tần trong hậu cung lập tức nhốn nháo cả lên, phần lớn đều cho rằng Ngũ điện hạ khả năng trở thành Thái tử…
Qúy phi cũng lời đồn trong cung, nàng quá kích động, chỉ ở yên trong cung mà u sầu.
Cũng nữ bên cạnh an ủi: “Ngài và vị ở Dực Khôn Cung tiến cung cùng , hiện chỉ thua kém một hài tử. Con nối dõi của bệ hạ vốn ít, giờ một hoàng tử, tất nhiên sẽ thương yêu hơn chút. Ngài đừng quá buồn, đợi đến khi ngài hạ sinh hoàng tử, bệ hạ nhất định cũng sẽ nhớ tới ngài.”
“Không chuyện liên quan tới hài tử.” Quý phi nghĩ tới những lòi mà thánh nhân lúc Hoàng hậu sinh nở: “Ngài rằng chỉ một vị Hoàng hậu, cũng tức chẳng là gì cả. Dù giờ hạ sinh hài tử, cũng chẳng thể thắng Mẫn Nghi.”
Cung nữ bên cạnh lập tức im bặt.
Lúc bệ hạ còn đăng cơ, Hoàng hậu nương nương và Quý phi nương nương đưa phủ cùng lúc, trở thành chính phi và trắc phi, ai ngờ rằng, chỉ một sự cách biệt nhỏ như thôi mà địa vị của cả hai thua kém quá xa.
Quý phi nương nương cũng khổ, si tình suốt nhiều năm, cuối cùng chúc phúc cho khác.
“Nương nương, cứ như mãi cũng cách. Nữ nhân trong lúc mỗi lúc một nhiều, nếu ngài vẫn mãi hài tử thì ?” Cung nữ tiếp tục khuyên bảo: “Có hài tử thì ít nhất tương lai cũng phong vương phong hầu, cũng bệ hạ nhớ tới. Hiện giờ cơ thể Hoàng hậu nương nương vẫn bình phục, ngài cứ ở mãi trong cung như , há chẳng đương nhường hết cơ hội cho những nương nương khác ?”
Quý phi đóa hoa đang nở rộ bên ngoài, im lặng một hồi lâu mới đáp: “Không đây, lúc cung phụ đưa ít đá quý , mau mang tới đây xem.”
Cung nữ thấy nàng lọt tai, trong lòng hết sức vui mừng, vội vàng chạy mở cửa nhà kho.
Chỉ một lát , nàng bưng tới một chiếc hộp to chừng bằng đầu , bên trong chất đầy những ngọc thạch châu báu, lúc nắp hộp bật , căn phòng lập tức tỏa ánh sáng lấp lánh.
Quý phi lựa chọn một lúc lâu, sai cung nữ gom hết chỗ ngọc thạch : “Mang tất cả tới Dực Khôn Cung.”
Cung nữ hiểu ý chủ tử, dù đau lòng, nhưng nàng cũng khi lấy lòng bệ hạ là quan trọng nhất.
Quý phi tiếp tục ngắm chiếc hột, thấy một chiếc vòng tay đính đá quý đỏ như máu. Nàng cầm chiếc vòng , đưa lên ánh mặt trời, màu sắc của nó trong suốt tới mức chẳng khác nào m.á.u thật, lắc nhẹ một cái sẽ phản một tia sáng xa hoa và quyến rũ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nho-ky-nang-xuat-hon-hoan-doi-than-xac-ta-giup-toa-dao-quan-hung-thinh/chuong-129.html.]
“Đây cũng là phụ đưa ?” Quý phi hỏi.
“Tất cả đồ trong hộp đều từ phụ ngài ạ.” Cung nữ đáp.
Quý phi đeo vòng lên, sắc đỏ tươi phối với cổ tay trắng nõn trông hết sức xinh .
“Vậy chọn cái .” Quý phi màu sắc nổi bật , đôi mắt hiện lên tia sáng.
Lúc nàng thả tay áo xuống, vòng tay hấp thụ nhiệt độ từ cơ thể càng tỏa sáng hơn.
…
Từ hôm đó, ngày nào Phó Yểu cũng tới Dực Khôn Cung một lúc, thời gian cũng cố định, phần lớn đều là lúc giữa trưa, ăn cơm trong cung, ngủ gật một lát .
Ngự thiện phòng nhận lệnh từ sớm, ngày nào cũng đổi đủ loại món ăn để dâng lên. Vừa đến giữa trưa là thấy hai tới ba mươi thái giám bưng cơm, xếp thành hàng qua hành lang, tiến Dực Khôn Cung. Cũng bởi chuyện lặp lặp quá nhiều nên nhanh chóng trở thành một kỳ quan ở hậu cung.
Phó Yểu vui vẻ hưởng thụ, chút tay nghề của Triệu Hưng Thái nếu mang so với những đầu bếp trong cung thì thật sự là một trời một vực. Mỗi một món của nhóm ngự trù đều nàng cực kỳ vui sướng.
Chân lý của cuộc sống hẳn là trong đồ ăn ngon.
Mỗi khi ăn vui vẻ, Phó Yểu đều sẽ thưởng. Tất nhiên ban thưởng chính là Hoàng hậu ăn chung bàn, đôi khi sẽ là thánh nhân tới thăm thê nhi.
Thánh nhân và Hoàng hậu ban thưởng, dù là ai thì nhóm ngự trù ở Ngự thiện phòng cũng thấy cực kỳ vinh dự. Cùng lúc đó, những món bệ hạ khen ngợi, nhóm phi tần đều cố ý yêu cầu , ngay cả các đại thần trong triều đôi lúc cũng nếm thử.
Việc giúp Ngự thiện phòng chỉ một đêm mà ngập tràn sức sống, nhóm ngự trù bỏ hết công sức để nghiên cứu món ăn, ngày nào bàn cũng sẽ xuất hiện món mới.
Với mấy món mới, Phó Yểu cũng yêu cầu gì cao, chỉ cần ăn ngon là . Tam Nương để ý, lúc về đạo quan còn với Triệu Hưng Thái vài câu, cho ngự thiện trông như thế nào.
Đầu bếp nào cũng xem Ngự thiện phòng như thánh địa, Triệu Hưng Thái đương nhiên khác. Hắn ngày nào quan chủ cũng dẫn Tam Nương trong cung ăn uống, thế nên hai mắt khi về phía Phó Yểu cũng trở nên ai oán hơn.
“Quan chủ, cũng .” Ngự thiện trong cung ai cũng thể nếm thử. Nếu tranh thủ đòi từ chỗ quan chủ, chỉ cách cung ngự trù mới nếm bộ món ăn. Không đúng, cho dù thành ngự trù thì cũng chắc ăn hết, hơn nữa cũng chắc là sẽ ăn phần ngon nhất.