Hầu phu nhân sốc tinh thần lời của Phó Yểu, bà phản bác nữ nhi nữa, chỉ lo : “A Hành như .”
Hoàng Hậu thấy bà chỉ quan tâm tới Mẫn Hành, trái tim dần trở nên nguội lạnh.
“A Hành , chẳng lẽ A Dục là như ?” Nàng tức tới mức bật : “Từ nhỏ tới lớn, lúc nào ngài cũng thiên vị mỗi A Hành, A Dục chỉ từ xa, ngài từng đầu về phía lấy một . Giờ A Dục còn nữa , ngươi cũng chẳng vì mà rơi lấy một giọt nước mắt, thật sự là nhi tử của ngươi ?”
Hoàng Hậu càng càng giận, về thì còn dùng kính ngữ nữa.
“Ngươi bậy bạ gì đấy hả! Không ngươi cũng thiên vị A Dục ?” Hầu phu nhân chỉ trích: “Nó là con của , cũng từng để nó thiếu thốn thứ gì, đúng ? Ăn mặc ở , thiếu nó cái gì ? Mọi thứ của nó đều là cho, bây giờ còn trách ngược đấy ? Sớm thì đây nên sinh nó mới .”
Hoàng Hậu bà thế thì tuyệt vọng, cơn lạnh lẽo dần chạy dọc sống lưng, tụ trái tim nàng, khiến nàng như đóng băng.
Nàng kìm nén cảm xúc, vẻ mặt đổi thành vị Hoàng Hậu ngày thường: “Nếu thì còn gì để nữa. Ta mệt , , tiễn Hầu phu nhân rời cung.”
Cung nữ trưởng bên ngoài mà hốt hoảng thôi, vội vàng nhận lệnh tiễn khách.
Hầu phu nhân cũng cảm nhận sự vui của nữ nhi, bà nghĩ rằng bình thường nữ nhi đúng là thiên vị Mẫn Dục thật, nên tức giận cũng là chuyện thường.
A Hành cũng là của nàng mà? Để một thời gian nữa, đợi nàng hết giận thì thứ sẽ trở như thôi.
Bà nghĩ , thế nên cũng thấy tình hình nghiêm trọng cỡ nào: “Vậy , nương nương nhất định nghỉ ngơi cho thật , sẽ tiến cung thăm ngài.”
Cung nữ trưởng tiễn Hầu phu nhân xong, trở tẩm điện, hề che dấu sự hoảng loạn gương mặt: “Nương nương, bây giờ ạ?”
Chuyện đổi hồn đó lén thảo luận còn , nhưng hiện giờ cả kinh thành đều hết , bệ hạ sẽ nghĩ thế nào đây chứ?
Trong cung, vu thuật, cổ thuật đều là điều cấm ky, Phó quan chủ thể thực hiện mấy thứ , giờ còn kề cận bên cạnh Hoàng hậu, Hầu phu nhân chuyện như thế khác nào đang đẩy Hoàng hậu đường cùng ?
Hoàng hậu xoa xoa thái dương, : “Giờ ngươi tới Thái Y Viện mời thái y tới đây, rằng trong thời gian ở cữ nghỉ ngơi , hiện hôn mê bất tỉnh. Đợi tối nay bệ hạ tới, sẽ trao phượng ấn, để phi tần khác lên quản lý. Dực Khôn Cung cũng đóng cửa từ nay, ngươi tự chuẩn .”
Hiện giờ Vĩnh An Hầu phủ đang ở đầu sóng ngọn gió, nàng chỉ thể lui một bước, cố gắng bảo vệ bản .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nho-ky-nang-xuat-hon-hoan-doi-than-xac-ta-giup-toa-dao-quan-hung-thinh/chuong-139.html.]
Cung nữ trưởng lúc cũng nghĩ cách nào hơn. Thánh nhân đúng là chút tình ý với Hoàng hậu, nhưng tình ý của đế vương thể kéo dài bao lâu chứ? Bảo nương nương lúc nào cũng như đang băng mỏng.
“Nếu ngài quyết định như , nô tỳ lập tức ngay.” Hoàng hậu phẩy tay, dậy phòng bên cạnh.
Phó Yểu ở đó đang đùa giỡn với Ngũ hoàng tử tỉnh, Hoàng hậu mỉm nàng, cảm xúc mặt hết sức phức tạp. nàng , chuyện đều là do tự lựa chọn.
“Quan chủ.” Nàng xuống cạnh Phó Yểu: “Ngươi mới A Dục chuyển thế đầu thai, thể hỏi ? Dù thì cũng là của , mấy năm qua chịu nhiều tủi nhục, nếu cứ mà rời , lòng cũng chút yên.”
Phó Yểu vuốt nhẹ khuôn mặt mềm mại của tiểu hài tử, đáp: “Yên tâm, sớm muộn gì ngươi cũng gặp thôi. Tất nhiên là nếu ngươi còn sống, còn ở ngôi vị Hoàng hậu .”
Nữ nhân trong hậu cung, sống chết, vinh nhục đều trong lòng bàn tay của nam nhân triều đình .
Vĩnh An Hầu phu nhân hết sức đắc ý và vênh váo, nhưng quên mất đầu còn treo một thanh kiếm. Mấy chuyện gièm pha nho nhỏ, thánh nhân thể nhẫn nhịn , nhưng nếu chuyện mà xử lý thỏa sẽ khiến trong ngoài cung đều hỗn loạn, thánh nhân chịu nữa mới là lạ.
Nhắc tới chuyện , Hoàng hậu chút áy náy: “Xin , để ngươi cũng cuốn chuyện .”
So với thường như bọn họ, lẽ bệ hạ kiêng kị nhất chính là kiểu thần bí, năng lực cao siêu như Phó Yểu. Vua của một nước khi đối diện với thể uy h.i.ế.p đến tính mạng của thường sẽ dùng thủ đoạn mềm dẻo.
Phó Yểu tỏ vẻ cả: “Cho dù chuyện nữa, ngươi nghĩ rằng sẽ yên tâm với một như ?”
Từ lúc nàng chọn tiến cung, nàng đoán chuyện .
Có lẽ hiện giờ ám vệ chuẩn bộ tư liệu liên quan tới Thanh Tùng Quan, đặt sắn trong Ngự Thư Phòng luôn .
thì ?
“Hắn cũng gì .” Phó Yểu : “Có lẽ còn cần tới kìa. Theo , ngươi vẫn nên lo cho tương lai của thì hơn.” Nữ nhân hoàng đế nghi ngờ, dù là Hoàng hậu cũng sẽ sống khó khăn: “Hơn nữa, ngươi còn một đứa con.”
Hoàng hậu khổ, đây lúc chọn con đường , nàng cũng chuẩn thứ. Có điều nàng ngờ rằng vướng chân nàng, nàng vấp ngã là chính gia tộc .
Còn tới tối mà thánh nhân đến, khi nhận tin Hoàng hậu té xỉu, lập tức tới Dực Khôn Cung ngay buổi trưa. Lúc Phó Yểu cũng rời .