việc sách hết sức hao tài tốn của, Sử chỉ sách, chẳng gì khác, nên khi nghèo rớt mồng tơi, cả gia tài chỉ mỗi căn phòng sách là sách.
Thế là lúc Lục An thư mời khắp nơi, là đầu tiên cầm giấy tới nương nhờ thư viện.
“Dẫn tới gặp .” Tuy Phó Yểu , nhưng từng bước chân của nàng tự động bước tới chỗ đối phương.
Sau lưng bọn họ, hai học sinh đang quét sân , gãi đầu : “Chẳng giống mù chút nào nhỉ…”
Đi một chén , Phó Yểu bắt gặp một sân viện phơi đầy sách.
Giữa sân là một nam nhân trung niên ăn bận lôi thôi, cầm bút lung tung gì đó, trông vô cùng vui vẻ.
Quản gia đang định lên tiếng thì Phó Yểu cản . Nàng cúi , nhặt một quyển sách tựa “Thời kỳ xuân thu” lên, cầm cuốn khác thì vẫn là “Xuân thu bút ký”.
“Được , ngươi cứ việc của .” Nàng .
Quản gia xong thì nàng, đầu về phía Sử vẫn đang chìm trong biển sách, cúi đầu lui xuống.
Phó Yểu cầm một cây gỗ dài lật đống sách đất, cuối cùng một vòng mới tìm quyển “Ngụy quốc ký”, nàng bước đến cạnh Sử , xuống.
Cảnh xuân tươi , nàng vắt chân sách, vị văn sĩ bên cạnh dường như đang chăm chú gì đó, sửa chữa lẩm bẩm. Hai ai phiền ai, chỉ lo việc của .
Đợi đến khi Sử xong việc, vươn vai giãn gân giãn cốt mới đột nhiên nhận một nữ tử hắc y ngay cạnh, hại sợ tới mức ngã đất.
“Ngươi, ngươi là ai?” Nữ nhân thật quái dị, mặc một hắc y thì thôi , hai mắt còn che kín mà vẻ đang sách.
Phó Yểu lật đến trang cuối cùng, giơ cuốn sách trong tay lên hỏi : “Quyển “Ngụy quốc ký” hình như bản chỉnh?”
“ .” Sử nàng nhắc tới sách thì còn vẻ sợ hãi nữa, vì đây là thứ mà giỏi nhất:” Quyển đó còn nửa nữa, điều tìm , hỏi gì thì cứ hỏi .”
“Vậy ngươi tên Chung Ly Chỉ ?” Phó Yểu hỏi.
“Chung Ly Chỉ?” Sử lẩm nhẩm trong miệng cái tên vài , đó dậy chạy phòng.
Lục lọi một hồi. cầm một quyển sách , : “Trong các hoàng đế thời Đại Ngụy tên Chung Ly Chỉ, nhưng hoàng tử thì đúng là một vị Khác Hoài Thái Tử Chỉ. Vị Thái tử c.h.ế.t trận nơi Hà Tây, những chuyện liên quan tới nhiều, trong sách sử cũng chỉ vài ba câu thôi.”
Phó Yểu nhận lấy cuốn sách từ tay , quả giống với những gì , những chuyện liên quan tới Thái Tử Chỉ ít.
“Năm Chiêu Quang thứ mười sáu, Thái Tử Chỉ c.h.ế.t trận ở Hà Tây, thụy hào* Khác Hoài.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nho-ky-nang-xuat-hon-hoan-doi-than-xac-ta-giup-toa-dao-quan-hung-thinh/chuong-142.html.]
*thụy hào: danh xưng tôn trọng
nếu tiếp thì thể tưởng tượng chút ít về chuyện năm đó.
Thái Tử Chỉ c.h.ế.t trận, hoàng đế băng hà cùng năm, ngũ hoàng tử kế thừa giang sơn, cũng chính là Ngụy Thế Tông hoàng đế . Ngụy Thế Tông là một vị hoàng đế tệ, nhưng đồng thời cũng là một đế vương tàn nhẫn, đời nhắc tới đều khen chê, thống nhất.
nàng vẫn thể dựa những gì lịch sử ghi để đoán đối phương là như nào, còn Thái Tử Chỉ vốn nên kế thừa giang sơn như một làn sương mù che khuất.
Phó Yểu gấp sách , hỏi Sử : “Ngụy Thế Tông tổng cộng mấy ?”
Sử cần nghĩ ngợi gì nhiều đáp: “Ngụy Thế Tông là ruột của Khác Hoài Thái Tử, còn các vị hoàng tử khác thì trong sử sách ghi chép mấy, chỉ một vị bát hoàng tử phong Bình Vương, cả đời ở Tây Bắc chinh chiến, cuối cùng c.h.ế.t trận ở Gia Dục Quan năm 26 tuổi.”
“Vị Bình Vương tên là gì?” “Chung Ly Lâm.”
Phó Yểu gật đầu, trả sách cho : “Cảm ơn. Nghe ngươi sách? Về thứ ngươi cần, thư viện đều sẽ chuẩn cho ngươi.”
“Thật ?” Sử ban đầu kinh ngạc và vui vẻ, nhưng nhanh chóng thấy khó hiểu, hỏi : “Ngươi là ai? Hình như từng gặp ngươi bao giờ.”
“Ngươi thấy hỏi chuyện bây giờ là quá muộn ?” Phó Yểu hỏi , đó nàng tỏ vẻ hít ngửi, ghét bỏ : “Ngươi tắm bao lâu hả? Cái mùi chua lè … ngay cả thần tài tới cũng ngươi đuổi ngoài.”
Sử ha ha: “Này là do bận rộn thôi.”
Phó Yểu quan tâm mấy thứ đó, che mũi đáp: “Về tắm một thì nhận tiền một , tắm thì miễn bàn. Tiền thì tới chỗ Lục An nhận.”
“Thật ?” Sử sợ nàng đổi ý, hạnh phúc chạy tắm rửa.
Phó Yểu bộ dạng của , lật quyển sách trong tay nữa, từ từ xem .
Trong sách sử chỉ ghi vài chữ ít ỏi, đó là cuộc đời của một con . Bên lịch sử phủ bụi, nhiều câu đố thấy .
Chung Ly Chỉ là Thái Tử Chỉ ?
Tối đó, Phó Yểu hoàng cung. Nàng rút kiếm khỏi vỏ, linh hồn chấp niệm ẩn trong cơ thể Ngũ hoàng tử lập tức xuất hiện.
“Ngươi tên gì?” Phó Yểu hỏi . Nam nhân lắc đầu: “Ta quên .” “Ngươi là Chung Ly Lâm?”
Nam nhân dường như chìm ký ức, tiếp đó chui cơ thể trẻ con .
Ánh trăng xuyên qua cửa sổ chiếu lên bóng Phó Yểu, nàng rút kiếm rỉ sét , hai chữ “Chung Ly” rồng bay phượng múa đó, nhún vai : “Được , công nhận là tò mò quá. Ngươi cứ xem như cuộc sống của quá là nhàm chán nên mới tìm chút việc mua vui .”