“Sau ngày nào ngươi cũng sẽ ăn thịt.” Điện hạ cầm phần thịt của lên, chia cho một nửa: “Vị còn ngon hơn cái nữa đấy.”
“Khấu Trấn Bắc thấy ngại: “Điện hạ ăn , đủ no thì ?”
“Nếu vì để ăn no mà để trong thiên hạ chịu đó thì đó mới là việc sai lầm.”
Khấu Trấn Bắc hiểu lời của lắm, nhưng miếng thịt đó là miếng thịt ngon nhất mà từng ăn.
Tất nhiên vì nó là miếng thịt điện hạ cho, mà là vì suốt một thời gian dài đó, còn nếm mùi thịt nữa.
Vì ngày hôm , viện quân mà chờ đợi hề xuất hiện.
Hai ngày qua, quân Đột Quyết vẫn tấn công tự đấu đá lẫn , nhờ thế mà sự tồn tại của bọn họ cũng lộ. Nếu lúc viện quân tới kịp thì lúc thể thừa cơ đánh sập Đột Quyết, giáng cho bọn họ một đòn chí mạng.
Tiếc rằng viện quân tới, bọn họ đối diện với sự đuổi bắt của hai vạn quân Đột Quyết.
“Điện hạ, chúng đây?” Hộ vệ bên cạnh nôn nóng hỏi: “Ta đưa ngài .”
Khấu Trấn Bắc cũng cảm nhận tình hình nghiêm trọng khi , lúc tuy là ngày nào cũng bỏ mạng, nhưng trong mắt vẫn còn hy vọng, giờ thì chút hy vọng đó cũng tắt, đôi mắt họ lúc ai nấy đều như đang đè nén một áp lực nào đó.
Chẳng lẽ bọn họ đều sẽ bỏ mạng ở đây ?
“Trấn Bắc.” Khấu Trấn Bắc đột nhiên điện hạ gọi tên , vội vàng đáp: “Có thần!”
“Phượng tướng quân, dẫn ngựa của tới đây.” Điện hạ lệnh, bế lên lưng của con chiến mã với màu da lồng đen bóng, mượt mà như lụa , dặn dò: “Ta giao cho ngươi một trọng trách vô cùng lớn, hãy cưỡi con ngựa và cầm lệnh bài của tới tìm viện quân. Nhớ rằng chạy thật nhanh, thì cơ hội cứu chúng càng lớn. Nhìn về phía mà chạy, tuyệt đối đầu .”
Khấu Trấn Bắc về phía , thấy bọn họ đều nở nụ với .
“Còn gì nữa, mau . Nếu về mà thấy nương tử nhà thì nhớ báo một tiếng bình an cho nàng giúp , rằng chúng đánh thắng sẽ lập tức trở về.”
“Ngươi cũng lắm lời chó má thật đấy, ai mà ngươi nương tử chứ.” Nam nhân bên cạnh mất kiên nhẫn : “Tiểu Bắc mau , bọn ở đây chờ ngươi.”
Khấu Trấn Bắc từng cưỡi ngựa, thậm chí còn thấy sợ con chiến mã . lúc , trong lòng trào lên vô dũng khí.
“Các ngươi đợi , sẽ nhanh chóng dẫn viện quân tới cứu .”
Không là ai vỗ chiến mã, con ngựa đen mạnh mẽ phi nước đại. Hắn ôm chặt lấy cổ ngựa, chỉ thấy cảnh vật mắt cứ liên tục chạy vụt về phía .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nho-ky-nang-xuat-hon-hoan-doi-than-xac-ta-giup-toa-dao-quan-hung-thinh/chuong-150.html.]
Hắn qua nhiều thôn làng, thấy vô nhà cửa. Có căn nhà bốc lên khói trắng, hai bên đồng ruộng vẫn còn sót vài hạt lúa giữa trời đông giá rét.
Hắn vốn định hỏi điện hạ cùng tìm viện quân, nhưng lúc dường như hiểu lý do .
Nếu lên để ngăn quân địch, bá tánh phía sẽ ai cứu đây chứ?
Hắn cưỡi ngựa suốt hai ngày một đêm, cuối cùng cũng thấy tòa thành đầu tiên. Hắn cầm lệnh bài của điện hạ, thuận lợi gặp những vị quan quân cấp cao ở đó. đám đó chỉ lạnh, sai nhốt nhà lao.
Lúc mới , những kẻ ngoài đều đồn đại rằng điện hạ là kẻ yếu đuối, sợ Đột Quyết cho nên dẫn theo 800 mỹ nhân và vô vàng bạc tới tìm Hung nô để xin cầu hòa.
Vậy nên yêu cầu xin cứu viện của , bọn họ quan tâm là thật giả, chỉ cố ý kéo dài thời gian.
Khấu Trấn Bắc ở trong nhà lao ngày lẫn đêm, liên tục cầu xin ngục thả ngoài, nhưng chỉ đổi những trận tay đ.ấ.m chân đá.
Sau một hồi đói bụng và mất sức, còn la hét nữa. Hắn cứ nghĩ rằng bản phụ sự tin tưởng của điện hạ, lặng lẽ c.h.ế.t trong chốn lao tù thì cửa nhà lao đột nhiên mở .
Hắn vội vàng giãy giụa dậy, thấy một nam nhân trẻ tuổi đang ngoài đó.
“Đại nhân, xin ngài hãy cứu điện hạ!” Hắn liên tục cầu xin, nhưng âm thanh chỉ kẹt trong cổ họng, cách nào thoát nổi.
Cơ thể quá yếu .
Nam tử đôi mắt đỏ rực, cất giọng khàn đặc: “Viện quân xuất phát . Thi thể của đại cũng tìm thấy, về ngươi hãy theo , sẽ bọn họ chăm sóc cho ngươi.”
Trong chốc lát, Khấu Trấn Bắc hiểu nhiều chuyện.
Dù đến đây thì cũng thể gọi viện quân tới . Lý do mà điện hạ lệnh cho tìm cứu viện là vì để thể sống sót mà thôi, còn bọn họ thì định giữ mạng rời khỏi Hà Tây.
“Sao điện hạ là kẻ bán nước?” Hắn lạnh lùng hỏi.
“Có ngươi cũng hiểu .” Nam tử đáp: “Đợi đến khi ngươi trưởng thành sẽ hiểu thôi.
“Ngươi bảo theo ngươi, ngươi là ai?”
Nam tử : “Ta là bát của đại , tên Chung Ly Lâm. Viện quân tới kịp là do lấy lý do lệnh bài nên cố ý trì hoãn. Sau nếu ngươi đại báo thù thì thể tới tìm .”
Khấu Trấn Bắc đối phương là kẻ đầu sỏ gây chuyện, nén hận lòng mà hỏi: “Vậy tại ngươi trì hoãn?”
Nam tử sự hận thù trong mắt của , còn thấy vui mừng: “Vì ghen ty. Ta ghen ty với một đại sinh thứ, ghen ty khi nữ nhân yêu thương nhất cũng chỉ yêu đại . Mặc dù giữa bọn nhiều kẻ tiểu nhân xúi giục, nhưng suy cho cùng thì vẫn chỉ là vì trái tim ghen ty của mà thôi.”