Bọn họ Chung Ly rời , mắt hình như chỉ mỗi lý do thể níu y ở .
“Không cần.” Chung Ly từ chối. Nếu là , lẽ y còn cần tới hôn nhân chính trị, nhưng giờ y cần ép buộc bản nữa .
“Lão Trịnh đừng lo, tạm thời trong thời gian ngắn y sẽ .” Phó Yểu lên tiếng: “Trong tay còn hai tới ba mươi tờ bí phương nhờ Chung Ly giúp, để thành hết mấy bí phương thì cũng mất mấy năm nữa.
Hơn nữa, nếu lấy đống di sản của y, chắc chắn cũng sẽ để y rời dâu, các ngươi cứ yên tâm .”
Mọi thế thì rối rít lời cảm ơn: “Vậy thì nhờ Phó cô nương .”
Kết quả của việc là khi Chung Ly nghiên cứu đống bí phương thì một ai bén mảng tới giúp y cả. Hơn nữa còn thường xuyên xách rượu và đồ ăn tới thăm mộ, cố gắng dùng tình cảm để Chung Ly lưu luyến thế giới .
Phó Yểu là hàng xóm nên cũng thường xuyên mời tới mấy bữa tiệc của bọn họ.
Vì thật sự quá nhiều, khiến một luôn thích im lặng như Chung Ly cũng tuyên bố rằng trong vòng năm năm tới sẽ rời , để thể an lòng.
Phó Yểu hiểu rõ tính cách của Chung Ly, y là thể dễ dàng đổi ý định chỉ vì khác.
Nàng thấy y đột nhiên nữa thì hỏi: “Sao đổi ý?” Chung Ly nhíu mày: “Người mà chờ xuất hiện .”
Suốt hơn ngàn năm, y đợi lâu tới mức còn đợi nữa, lúc xuất hiện.
Nếu y cứ rời như thì thật là đáng tiếc. Chỉ cần chấm dứt sự nuối tiếc thì Chung Ly còn lý do để ở nữa.
Phó Yểu nhướng mày, chúc mừng: “Vậy cũng tệ.” Ít nhất thì y sẽ còn thấy tiếc nuối.
…
Ba ngày trôi qua, Phó Yểu tới Dực Khôn Cung lúc chính ngọ. Vừa bước thấy Hoàng hậu và Quý phi đánh cờ với .
Phó Yểu cửa cung khép chặt, cảnh tượng vui vẻ của hai nữ nhân, cuối cùng ánh mắt dừng Quý phi.
Quý phi thấy Phó Yểu thì ánh mắt tỏ vẻ kiêng kỵ, nhưng nàng nhanh chóng nở nụ quyến rũ: “Đây ắt hẳn là Phó quan chủ đúng ? Nghe danh lâu, giờ gặp quả là danh bất hư truyền.”
Phó Yểu tới cạnh Quý phi, cúi nâng cằm nàng lên, ngắm trái ngắm mới hài lòng thả xuống, : “Ba vị cao tăng trong Từ Ninh Cung khá là thích lén chuyện của khác, về ngươi mở miệng nên cẩn thận chút .”
Quý phi dùng tay áo che đầu ngón tay run rẩy, cảm thấy linh hồn xém chút nữa kéo khỏi cơ thể.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nho-ky-nang-xuat-hon-hoan-doi-than-xac-ta-giup-toa-dao-quan-hung-thinh/chuong-154.html.]
Nữ nhân còn lợi hại hơn so với tưởng tượng của nàng .
“Đa tạ Phó quan chủ nhắc nhở.” Quý phi cong môi : “Có điều nếu bệ hạ chuyện phòng the thì chẳng lẽ bọn họ cũng hết ?”
Một tiếng gõ mõ đột ngột truyền tới, Quý phi “hừ” một tiếng, đáp: “Quả nhiên là đang lén.”
Phó Yểu để ý tới nàng nữa, thẳng tới chỗ Ngũ điện hạ.
Nàng một mảnh ký ức nhỏ từ chỗ Khấu đồ tể, hiện giờ cần đợi luồng chấp niệm từ từ nhớ nữa.
Nàng rút kiếm , đợi luồng chấp niệm xuất hiện, lập tức dùng đầu ngón tay nhét cảnh trong mơ của Khấu đồ tể trán .
Ban đầu chấp niệm còn mơ màng, đó lập tức lộ vẻ mặt đau khổ.
Sau khi xem hết cảnh trong mơ, mở to mắt nữa, nhớ gần hết chuyện năm xưa.
“Ta nhớ .” Hắn : “Ta là Chung Ly Lâm.”
“Vậy nên ngươi vẫn mãi là vì Chung Ly Chỉ?” Phó Yểu hỏi.
Chung Ly Lâm nàng: “Ta gặp đại một nữa, lời xin với . Ngươi giúp ?”
“Trên ngươi thứ gì , giúp cũng chẳng lợi lộc gì. Hơn nữa, ngươi nghĩ là mang tin tức tới cho ngươi chứ?” Phó Yểu hỏi ngược , cầm lệnh bài khi Chung Ly đưa nàng giao cho : “Đây là thứ y nhờ đưa cho ngươi, là tặng cho một quen cũ.”
Chung Ly Lâm thấy lệnh bài đó thì nhẹ nhàng đặt nó lòng bàn tay .
“Đây là…” Hắn về phía nữ nhân đối diện với ánh mắt khó tin: “Đại vẫn còn tồn tại ?”
“Không tính là tồn tại nhưng cũng khác mấy. Ít nhất thì cũng hơn ngươi.” Phó Yểu : “Tấm lệnh bài y thể đưa cho nhiều , cuối cùng vẫn nhờ giao cho ngươi, rằng ngươi là thích hợp nhất. Điều chứng tỏ rằng những chuyện ngươi hề y thấy đau khổ.”
“Biết ở đây, áy náy nhiều năm nhưng vẫn chịu tới gặp , cũng chỉ vì trong lòng đại thật còn thấy điều quan trọng tới , đúng ?” Chung Ly Lâm lệnh bài màu đen trong tay, nước mắt rơi xuống: “Đại , thật quá tàn nhẫn.”
Phó Yểu Chung Ly Lâm dần tiêu tán, lạnh lùng : “Lúc ở Hà Tây, Chung Ly Chỉ một lòng chờ ngươi xuất hiện còn khổ sở hơn so với ngươi bây giờ. Ngươi là kẻ phản bội thì tư cách gì để y tàn nhẫn chứ? Y so đo với ngươi nghĩa là y tha thứ cho ngươi. Ngay lúc y dùng đôi vai của gánh cả Đại Ngụy lưng, các ngươi đang kẻ tranh đấu. Ngươi y c.h.ế.t thế nào ? Y c.h.ế.t trận, là do độc tố khiến cơ thể suy yếu, còn sống bao lâu nên mới dùng cơ thể để bày mưu tính kế, đổi lấy trăm năm yên bình cho các ngươi.”
Phó Yểu xong câu cuối, cũng mặc kệ vẻ mặt kinh ngạc của Chung Ly Lâm, dùng một chưởng đánh tan luồng chấp niệm của .
Một con quỷ hồ đồ như thật là khiến nàng bực bội mà.
Phó Yểu cầm lệnh bài của Chung Ly lên, xoay định rời , ai ngờ thấy Chung Ly cửa, im lặng nàng.