TRỌNG SINH NHỜ KỸ NĂNG XUẤT HỒN, HOÁN ĐỔI THÂN XÁC TA GIÚP TOÀ ĐẠO QUAN HƯNG THỊNH - Chương 158

Cập nhật lúc: 2025-02-07 09:49:40
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thật hề dã tâm gì lớn, chỉ kiếm đủ tiền để sửa chữa đạo quan của mà thôi. Hắn hỏi ở Công bộ , bọn họ rằng nếu đạo quan lớn thì mười vạn lượng bạc là đủ.

Hắn vì tiền nên mới ở kinh thành, ngờ cũng vì tiền mà bán luôn cả quy tắc của .

Có điều giờ rõ rốt cuộc Phó quan chủ cái gì. Nói thật?

Đây vốn là chuyện đương nhiên nhưng hiểu tại , lời thốt từ miệng của Phó quan chủ khiến thấy hết sức thần kỳ.

“Sao nào? Cả chuyện cũng ?” Phó Yểu nhỏ giọng hỏi.

Thiên Huyền Tử lắc đầu: “Không , chuyện cũng khó. Phủ quốc sư của bệ hạ, nhiều việc dù thì bệ hạ cũng sẽ hết.” Sau khi phát hiện chuyện hạc giấy, hiểu rõ điều : “Ta chỉ thấy tò mò, quan chủ điều hiển nhiên như thế?”

“Vì nhiều việc nhỏ, nếu ai nhắc đến thì thánh nhân của chúng sẽ để ý tới. Ta thì đợi nữa .”

Thiên Huyền Tử bỗng thấy khó hiểu, nhưng tiếc rằng Phó Yểu xong câu đó rời .

Phủ Định Quốc công.

Phó Yểu những cây đèn lồng thắp sáng từ ngoài cửa chính cho tới tận nội viện, lạnh một tiếng.

Phủ Định quốc công truyền tới hai đời, lão quốc công từ nhỏ lớn lên trong giàu sang phú quý, nên tiêu xài hoang phí quen, còn khiêm tốn.

Nhi tử thứ tư tiền đồ, phủ Định Quốc công trong vòng ba mươi năm tới sẽ tiếp tục thừa hưởng vinh quang, điều vô tình khiến các phu nhân và tiểu thư trong phủ trở nên kiêu ngạo, mỗi thưởng tiền cũng hào phóng vô cùng, lý do là vì thể phủ Quốc công mất mặt.

mấy chuyện cũng xem là điều gì quá sai trái, các gia đình giàu khác đều như .

Có điều đương kim hoàng đế hiện tại thích những kẻ xa hoa lãng phí, nên đôi lúc b.ắ.n rớt một con chim để cảnh cáo cả đàn, chỉ là ai sẽ là con chim đó thôi.

Phó Yểu tùy tiện lấy một trang giấy gấp thành hạc, thả trong phủ Định Quốc công, hạc giấy từ từ bay trong phủ, biến thành một vệt sáng nhạt giữa ánh đèn rực rỡ.

Đêm nay, trong phủ Quốc công tiếng chim kêu suốt một đêm.

Tiếng chim hót thê lương thảm thiết, cứ hết đợt tới đợt khác, dù bịt kín lỗ tai thì vẫn cách nào quên .

Sáng sớm, hầu trong phủ ngủ dậy đều bàn luận về chuyện , khiến trong phủ Quốc công bắt đầu lo sợ yên.

Phó Ngũ Nương khá can đảm, trực tiếp chạy tới phòng của thế tử, lóc thảm thiết với ông một phen, rằng đây chắc chắn là hồn phách của tam tỷ, còn bảo bản sẽ cố gắng sinh con bình an.

Sau chuyện , thế tử bắt đầu tin những chuyện quỷ thần như thế . Nghe nữ nhi của hối hận như thì ông cũng thêm gì nữa, sai cầm bái tới phủ quốc sư, quyết định nhờ quốc sư tới xem thử chuyện gì xảy .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nho-ky-nang-xuat-hon-hoan-doi-than-xac-ta-giup-toa-dao-quan-hung-thinh/chuong-158.html.]

Thiên Huyền Tử vì vẻ ngoài cao lãnh, nên các vị nữ quyến trong kinh thành yêu thích.

Người mời tới nhà xem phong thủy ít, điều vẫn luôn theo lời Phó Yểu, mười lời mời thì từ chối hết chín, ngờ nhờ mà càng nhiều mời tới nhà hơn, còn thành ý.

Lần đúng lúc đang định nhận việc thì bái của phủ Định Quốc công gửi tới. Định Quốc công vốn nổi tiếng tay hào phóng, nên cũng vui vẻ đồng ý.

Ngay khi tới cửa, vị quốc sư gì cả là bắt đầu giả vờ giả vịt, một đống lời hư ảo, bảo bọn họ nhiều việc thiện hơn, cuối cùng khi rời khỏi phủ Quốc công, nhận cả một mâm bạc trắng.

Này là thù lao cao nhất mà nhận từ tới nay.

Hắn nhận bạc, vẻ thanh cao chui xe ngựa, đang chuẩn về phủ quốc sư thì đột nhiên chạy tới báo cho rằng hoàng thượng gọi tiến cung ngay lập tức.

Hoàng đế tuyên triệu, thể .

Có điều mới mấy tháng hoàng để cho gọi xong, giờ thánh nhân còn triệu cung vì chuyện gì nữa chứ?

Thiên Huyền Tử nhớ đến vị thánh nhân hết tất cả nhưng thường , thèm suy nghĩ nữa. Mọi chuyện thì tới lúc đó chỉ cần hết là .

Có điều khi bước xuống xe ngựa, nhanh chóng phát hiện một chuyện. Hồng bao mà phủ Định Quốc công đưa cho vẫn còn trong tay áo.

Mười mấy nén bạc trắng nặng trĩu ống tay áo bên trái của biến thành một độ cong kỳ dị.

Hắn chắc chắn rằng khi bước Ngự Thư Phòng, thánh nhân kiểu gì cũng sẽ liếc ống tay áo của mất một lúc.

Thánh nhân thấy cũng thật sự bật vì tức giận: “Hôm nay hình như quốc sư thu hoạch nhỏ nhỉ.”

Chẳng lẽ bổng lộc nuôi nổi , để ngoài chịu mất mặt kiếm chút bạc ?

Thiên Huyền Tử do dự một chút, : “Ánh mắt của bệ hạ thật , đúng là nhiều hơn mấy .”

Thánh nhân xém chút nữa cầm tấu chương trong tay ném mặt .

“Bệ hạ bớt giận.” Đại thái giám hiểu, vị quốc sư là một khúc gỗ dầu muối ăn. Người bình thường trong tình cảnh sớm quỳ xuống xin tha, tìm cách lấy lòng bệ hạ, chỉ mỗi là tầm hạn hẹp, trong mắt chỉ mỗi bạc trắng: “Không bệ hạ quốc sư chép “đạo kinh” ạ? Hay là để nô tài dẫn quốc sư tới chỗ ba vị cao tăng đó.”

“Dẫn .” Thánh nhân cũng tiếp tục thấy cái khiến bực bội nữa.

Có điều khi Thiên Huyền Tử rời , thánh nhân thả tấu chương trong tay xuống, hai mắt híp .

Quyển tấu chương là do Hộ Bộ dâng lên than , một vị hoàng đế như mà còn nghèo khó, vài vị thần dư bạc tới mức tùy tiện, đưa ai thì đưa, đưa bao nhiêu cũng .

“Điều tra xem dạo Thiên Huyền Tử đang gì, quả nhân cũng nên quan tâm tới các thần tử của thêm chút.”

Loading...