Bệ hạ vốn lo rằng mấy thứ sẽ mê hoặc nhân tâm, khiến triều đình rung chuyển, nên mới trừng phạt Vĩnh An Hầu phủ nặng như , ngay cả hoàng hậu nương nương cũng cấm túc.
“Giờ Quốc công đang ở ?” Ông hỏi, chuyện ông nhất định ngăn cản.
“Có lẽ bây giờ trở về chính viện .” Chủ nhân một nhà phần lớn đều sống ở chính viện.
Phó Thị Lang lập tức , điều ông vẫn từ tốn. Đang nửa đường thì nha đầu chạy tới thông báo, vị cao nhân tới.
Không ngờ chỉ mới một thời gian ngắn thôi mà đến. Phó Thị Lang ngăn cản cũng còn kịp nữa, dứt khoát đổi hướng, tiến về phía đại sảnh.
Ông tới đại sảnh thấy nữ tử mặc hắc y đó, tay bưng một ly thổi nguội.
Phó Thị Lang vốn định nhân lúc phụ tới thì mời nàng rời , ai ngờ khi thấy đối phương, ông tự chủ mà quên hết những gì định .
Ông vẫn nhớ rõ nữ nhân , tết thượng nguyên năm nay, nàng là cầm đèn lưu ly tay.
Ông từng tới Nội Vụ Phủ để hỏi thăm, xem thể một chiếc đèn lưu ly như cho nữ nhi của , ai ngờ Nội Vụ Phủ rằng thứ đó quý giá, phần lớn đều đưa cung, còn còn cũng các Vương gia Quận vương đặt sắn.
Về ông đành mời tới một chiếc đèn nhỏ, đặt trong phòng nữ nhi.
“Các hạ xưng hô thế nào?” Phó Thị Lang thoải mái hỏi.
Từ lúc Phó Yểu tiếng bước chân là tới.
Nàng đặt chén xuống, vẫn dùng vải lụa che khuất gương mặt, nhưng thể chính xác mà xoay về phía nam nhân ghế: “Ta họ Phó, là quan chủ của Thanh Tùng quan. Phó đại nhân cùng những khác thể gọi là Phó quan chủ.”
“Hóa các hạ chính là Phó quan chủ.” Cái tên thật sự như sấm đánh bên tai.
Phó Thị Lang là đại thần trong triều, những chuyện nhiều hơn thường nhiều. Ngoại trừ chuyện của hoàng hậu nương nương, ngay cả ba vị cao tăng trong cung cũng là thánh nhân mời tới để đề phòng nữ nhân .
Một như , mời tới thì dễ, tiễn khó.
Hơn nữa, ông còn thiếu vị quan chủ một nhân tình. Chuyện của Tam Nương cũng nhờ nàng nên mới rửa oan, điều ông vẫn nhớ kỹ.
Ngay khi ông đang suy tư, Phó Yểu mở miệng: “Phó đại nhân ?” “Tam Nương của chúng là nhờ quan chủ giúp đỡ.”
“Vậy xem Phó đại nhân còn là thiếu nhân tình của .” Phó Yểu : “Nếu là quen thì dễ . Ta các ngươi mời tới nhà vì chuyện gì, lúc đang thiếu bạc, chỉ cần Phó gia thể đưa bạc hài lòng, chuyện của các ngươi sẽ còn là vấn đề nữa.”
Phó Thị Lang nàng đầy hiển nhiên, trong lòng cũng nàng thật sự khả năng điều đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nho-ky-nang-xuat-hon-hoan-doi-than-xac-ta-giup-toa-dao-quan-hung-thinh/chuong-160.html.]
Có điều ông hề thích thủ đoạn như thế.
Ông triều quan nhiều năm, dựa năng lực của . Bệ hạ thể vì tin tưởng mà vứt ông sang một bên, nhưng tương lai chắc chắn sẽ lúc cần tới ông, cho ông cơ hội trở triều đình.
Vậy nên ông cũng hề nôn nóng.
Ngay khi ông định từ chối, bên cạnh vang lên giọng của phụ : “Ngươi bao nhiêu bạc?”
“Phụ .” Phó Thị Lang dậy: “Chuyện cần tới thế.”
“Cái gì mà cần?” Định Quốc công tức giận ông: “Ngươi từng té ngã nên mới , bao nhiêu chen lấn tới bể đầu chảy m.á.u để bò lên , ngươi nghĩ rằng giờ ngươi đặt sang một bên, còn thể dễ dàng vị trí cũ ? Ngươi đừng quên rằng đây chỉ là chuyện của một ngươi, lưng ngươi còn cả Định Quốc Công phủ đấy. Ngươi sang một bên cho , đừng chuyện.”
Phó Thị Lang thể tranh luận với phụ mặt ngoài, đành im quan sát .
“Quốc công gia đúng là sảng khoái.” Phó Yểu mỉm tủm tỉm: “Ta nhiều lắm, chỉ cần một trăm vạn lượng là .”
Một trăm vạn lượng.
Mức giá đúng là quá cao. Nhiều cầu một chức quan, ném một trăm vạn lượng xuống cũng chắc đạt như ý. Nếu một trăm vạn lượng thể đảm bảo giải quyết hết chuyện, truyền ngoài khi đầy tranh dâng ngân phiếu.
trong lòng Phó Thị Lang hiểu rõ, tất cả tài sản của phủ Quốc công lúc cộng cũng chỉ nhiêu đó mà thôi.
Phủ Quốc công to lớn, tiền tiêu mỗi ngày đều như nước chảy, thu bằng chi . Nếu nhờ gia nghiệp ban đầu chống lưng, chắc sớm sụp đổ .
“Phụ , cần .” Phó Thị Lang mở miệng nữa: “Chuyện sẽ thương lượng với ngài .”
Trước mặt ngoài, bọn họ nhiều thứ tiện .
Có điều Định Quốc công vỗ tay một phát, để ý tới nhi tử mà trực tiếp đồng ý giao dịch: “Được, tới lúc đó gửi bạc ?”
Phó Thị Lang ngẩn , Phó Yểu bên lên, : “Nếu Quốc công gia chuẩn xong thì đưa tới tửu lầu Thái Bạch là . Có điều dường như Phó đại nhân tình nguyện lắm? Quốc công gia quyết định hãy .”
Nàng xong cũng để ý đến hai cha con, thẳng cửa.
Phó Thị Lang sai tiễn khách với phụ : “Phụ , thế nào, ngài cần mấy chuyện đó.”
“Trong lòng đây cũng cần gì. Tiền bạc chi ngoài còn kiếm , nhưng nếu ngươi ngã thì phủ Quốc công bao giờ thể bò dậy nữa.” Quốc công gia .
Chỉ trong thời gian ngắn, mấy vị lão gia trong phủ Quốc công đều chuyện .
Một trăm vạn lượng là tiền nhỏ. Nếu mang ngoài thì nhà kho của phủ sẽ trống rỗng luôn ?
Ngay khi việc đụng chạm tới lợi ích của , nào trong Phó gia cũng đều bắt đầu tính toán riêng.