“Giao dịch với ?” Thánh nhân bất ngờ, đồng thời cũng vui vẻ. Ít nhất mặt là một kẻ vô dục vô cầu.
“Ta dùng ba năm tuổi thọ để nhờ bệ hạ giúp một việc nhỏ. Yên tâm, chuyện chắc chắn ngươi hao tổn gì cả, thậm chí còn mang tới một món quà bất ngờ.” Phó Yểu : “Ta Phó Lệnh Ngôn tù bảy ngày.”
Phó Lệnh Ngôn là tên của Phó Thị Lang.
Thánh nhân là nhạy bén cỡ nào? Chỉ cần nghĩ tới họ Phó là lập tức liên hệ tới nhiều thứ.
Có điều vẫn thẳng , cũng hỏi lý do của việc , chỉ liếc mắt thái giám bên cạnh, thái giám lập tức hiểu ý thánh nhân, lặng lẽ lui xuống việc.
Dù rằng vô duyên vô cớ lôi một vị đại thần tù chuyện minh quân nên , nhưng tin rằng Phó Lệnh Ngôn là trung quân ái quốc, chắc chắn sẽ đồng ý chịu chút đau khổ vì .
…
Đốc Tra Tư hành động gấp gáp, thánh nhân hạ chỉ lúc nửa đêm, bọn họ cũng lập tức bắt ngay trong đêm.
Phó Thị Lang đang ngủ mơ thì đột nhiên kéo , còn kịp câu nào, bộ phủ Định Quốc Công đều tỉnh giấc, lo sợ yên.
“Hoàng đại nhân.” Ngay khi thế tử thấy dẫn quân là vị thống lĩnh quen thì lập tức hỏi: “Chuyện rốt cuộc là , đang yên đang lành…”
“Tại ?” Hoàng thống lĩnh lạnh một tiếng: “Phó đại nhân liên quan tới của tiền triều, ngài thử xem là tại ?”
Ông xong thì nhanh chóng dẫn quân kéo , để đám Phó gia hai mặt .
Ngày hôm , Quốc công gia ngủ dậy mới chuyện, tức giận tới mức mắng nhi tử: “Đó là ruột của ngươi đấy, thể chuyện phản nghịch chứ? Các ngươi là ca ca, cùng tới ngục giam thì thôi , chẳng lẽ còn cả giúp ? Ít nhất cũng đừng để chịu khổ chứ.”
“Phụ .” Thế tử trầm ngâm một lát, mở miệng : “Nhi tử nghĩ về chuyện suốt cả đêm, chỉ sợ rằng chuyện đơn giản như . Lão tứ ở bên ngoài qua với ai, chúng thể hết ? Trước đó bệ hạ đột nhiên mở miệng răn dạy lão tứ ngay triều, giờ còn sai của Đốc Tra Tư tới bắt ngay giữa đêm. Nếu lão tứ thật sự gây chuyện gì đó thì Phó gia chúng cũng xong đời.”
“ thế.” Hai còn cũng hùa theo trưởng nhà : “Lão tứ gì thì cứ kệ , chúng là vô tội, thể để lửa giận của thánh nhân đốt tới chúng .”
“Các ngươi…” Quốc công gia trợn mắt mấy nhi tử của , trong lòng mắng bọn họ nhưng thế tử : “Phụ , nếu chúng liên lụy thì cái bảng hiệu phủ Quốc công cũng thể giữ nữa.”
Nhờ câu mà bộ lời định của Quốc công gia đều nghẹn trong cổ họng.
Phó Tam thấy phụ gì, vội vàng rèn sắt khi còn nóng: “ thế. Chúng liên lụy cũng , nhưng tước vị là do thái gia gia đổi m.á.u mới , nếu chúng để mất thì còn mặt mũi mà gặp thái gia gia. Hơn nữa lão tứ cũng thật quá đáng mà, quan trong triều nhiều năm như , nhiều chuyện những cho trong nhà mà còn luôn tự quyết định. Mấy thứ thì thôi , ngay cả giúp đỡ trong nhà cũng chịu giúp. Ta là ca ca của , nếu chịu giúp đỡ thì lẽ giờ cũng là một vị quan lớn . Căn bản là chính thấy khác sống , giờ thì , còn liên lụy tới chúng nữa.”
“Ngươi bậy bạ gì đó!” Quốc công gia cầm chén quăng về phía ông : “Ngươi cút ngoài cho !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nho-ky-nang-xuat-hon-hoan-doi-than-xac-ta-giup-toa-dao-quan-hung-thinh/chuong-163.html.]
“Phụ …”
“Cút hết cho !” Quốc công gia lạnh lùng quát.
Thế tử thấy thể lay động phụ thì đành dẫn bọn họ rời khỏi phòng.
Quốc công gia thấy ba nhi tử , suy sụp bệt xuống ghế. Trong đầu ông như thứ gì đó đang nhảy lên thình thịch, dường như nổ tung bất cứ lúc nào.
Ông ngẩng đầu bầu trời mịt mù bên ngoài, đột nhiên thở dài một .
…
Sau khi Phó Thị Lang nhốt trong tù, ai tới thăm ông cả, dường như đều quên mất một như , đôi khi cũng vài ngang qua nhưng đều gọi ông ngoài gặp . Lúc ông hỏi ngục thì cũng đối phương lơ.
Ngày đầu tiên trong tù, ông cho rằng sẽ thăm . Tới tận lúc hết một ngày, ông vẫn hề thấy nửa cái bóng của , trong lòng bắt đầu cảm thấy chuyện trở nên ngày càng tệ so với tưởng tượng của .
Ông lo lắng về những chuyện khác, ông chỉ lo cho nữ nhi của , hy vọng nàng sẽ dọa sợ.
Ngày thứ ba, cuối cùng cũng xuất hiện cửa ngục giam của ông.
“Phụ ?” Phó Thị Lang thấy phụ đến thì cũng ngoài ý . Tuy phụ ông thực quyền nhưng tước vị còn đó, nếu ông cầu xin bệ hạ thì bệ hạ cũng sẽ nể mặt: “Chuyện rốt cuộc là ?”
Ông cho rằng phụ tới để cho ông về tình hình bên ngoài.
Quốc công gia dường như già nhiều về phía nhi tử giỏi giang nhất của , : “Ta phân gia .”
Phó Thị Lang ngờ rằng ba ngày chờ đợi của chỉ đổi một câu như thế.
Sao phân gia chứ?
Đó là vì lo rằng chuyện của ông sẽ ảnh hưởng tới gia tộc, nên mới đá ông khỏi nhà khi quyết định cuối cùng ban .
Phó Thị Lang phụ đang mặt, bàn tay đang nắm chặt lấy song sắt cũng bất giác siết , cuối cùng chỉ thể miễn cưỡng hỏi: “Phụ rốt cuộc phạm việc gì ?”
Quốc công gia : “Không Hoàng thống lĩnh rằng ngươi cấu kết với tiền triều ?”
Phó Thị Lang thấy lời thì cực kỳ thất vọng, mặc dù ông thể hiểu rằng phụ vứt bỏ ông là vì để giữ tính mạng của gia tộc.