TRỌNG SINH NHỜ KỸ NĂNG XUẤT HỒN, HOÁN ĐỔI THÂN XÁC TA GIÚP TOÀ ĐẠO QUAN HƯNG THỊNH - Chương 164

Cập nhật lúc: 2025-03-26 07:18:01
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đó là do ông còn thèm điều tra, chỉ dựa một câu của Hoàng thống lĩnh vội vàng định tội ông, đó là từ bỏ ông.

Nếu ông thật sự phạm tội tày trời thì từ bỏ cũng sẽ oán hận lấy một câu. hiện giờ chuyện vẫn còn rõ ràng, bên cạnh vội vã phủi sạch quan hệ như , điều khiến ông cảm thấy thất vọng đau khổ.

“Phụ .” Phó Thị Lang đột nhiên hiểu : “Trong lòng ngài, cái tước vị Định Quốc Công còn quan trọng hơn nhi tử là ?”

Quốc công gia né tránh ánh của ông, : “Chuyện với ngươi . Để phòng chuyện bất trắc, phần gia sản thuộc về ngươi sẽ phân cho mấy ca ca. Sau nếu ngươi còn cơ hội ngoài, sẽ trả hết cho ngươi.”

Ông tới nước , Phó Thị Lang thể hiểu chứ.

Trước khi chuyện xảy , việc lớn nhỏ trong phủ đều do một ông mặt giải quyết. Khi ông xảy chuyện, gia tộc là nơi đầu tiên vứt bỏ ông.

Việc thật là quá mức châm chọc.

“Phụ , mặc kệ xảy chuyện gì, hãy chăm sóc cho Cửu Nương. Nó mất mẫu , cũng thể sẽ mất luôn phụ , tới lúc đó nó chỉ thể dựa gia gia là ngài.” Phó Thị Lang nghiêm túc dặn dò: “Đây là chuyện duy nhất nhi tử cầu xin ngài khi .”

Ông thể cần gia sản, chỉ nữ nhi của bình an vô sự.

Quốc công gia thấy nhi tử oán hận lấy một câu, trong lòng cũng thua thiệt đối phương, lập tức đáp lời: “Được, sẽ chăm sóc cho nó, cũng sẽ giúp nó tìm một gia tộc , ngươi yên tâm .”

Thời gian thăm tù lâu lắm, phụ tử mới chuyện thêm chút thì Quốc công gia mời ngoài.

Phó Thị Lang song sắt, mãi một lúc mới về chỗ đống rơm của .

sự bất công ùa tới khiến ông vẫn kịp bình tĩnh .

Bây giờ ông chỉ hy vọng thể sống sót, trở về gặp nữ nhi. Nữ nhi còn nhỏ như , nếu ông nữa thì đây.

Ông đống rơm, thời tiết lúc vốn đang nóng, nhưng mặt đất trong ngục giam ngoại trừ mang mùi hương khó chịu thì cũng đến nỗi quá nóng.

Phó Thị Lang dựa tường, vì ăn no nên dần chìm giấc ngủ. Lần ông mơ thấy một giấc mơ.

Ông mơ thấy trở về phủ Định Quốc Công, điều dường như trong phủ đều thấy ông, nào nấy đều lo việc của , ánh mắt cũng dừng ông dù chỉ một chút.

Ông mất một lúc để lấy tinh thần, về phía phòng của nữ nhi, nàng bây giờ sống như thế nào.

Ai ngờ chỉ mới liếc mắt một cái thấy một tiểu nha đầu ở cửa sắc thuốc, trong phòng một nữ hài giường, dáng vẻ ốm yếu.

Ông sững , nữ hài nhi mặt đúng là nữ nhi của ông, điều dáng thì là hài tử chín tuổi, ngược là thiếu nữ mười bốn mười lăm.

“Khụ khụ.” Người giường bắt đầu ho khan, trong ngoài thấy bất cứ nha đầu nào hầu hạ, chỉ một tiểu nha đầu đang sắc thuốc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nho-ky-nang-xuat-hon-hoan-doi-than-xac-ta-giup-toa-dao-quan-hung-thinh/chuong-164.html.]

Phó Thị Lang rời khỏi căn phòng, phát hiện tiểu viện chỉ một nữ nhi , bên cạnh còn hai thứ nữ nhà tam ca cũng sống cùng .

Phó Thị Lang nghĩ tới tuổi tác của nữ nhi, trong lòng như đoán gì đó.

Ông tới chính viện, đại ca đang ở đó, nhị ca và tam ca ở hai bên trái . Lúc bọn họ đang trong chính viện, thương lượng việc gì đó, dáng vẻ của bọn họ trông cũng già hơn đôi chút.

“Đại ca, giờ trong phủ còn bạc để dùng nữa . Chúng còn mấy nữ nhi gả ngoài, nhi tử của cũng thành , ngươi còn sửa sang phủ , tiền từ chứ?”

“Không bột đố gột nên hồ. Ngươi khó chúng ?”

Phó Thị Lang bọn họ đến chuyện tiền bạc, vốn định tìm hiểu xem đang ở để nữ nhi bắt nạt cũng thèm lên tiếng. Có điều, ông nhanh chóng tam tẩu của tiếp: “Chúng đều tiền, nhưng trong phủ vẫn còn cất giấu một ngọn núi vàng.”

“Núi vàng nào?”

“Không Cửu Nương còn chút của hồi môn ? Hiện giờ chúng còn cách nào khác, cứ mượn tạm của hồi môn của Cửu Nương để giải quyết , trả cho nàng là .” Nhị phu nhân .

Phó Thị Lang hai nhắc tới của hồi môn của nữ nhi thì lập tức nổi trận lôi đình.

Thân là trưởng bối mà thể chuyện vô sỉ tới như !

Ông kiềm chế cơn giận, xem ca ca sẽ trách phạt bà thế nào, ai ngờ ông chỉ thấy một phòng chìm im lặng.

Một lúc , thế tử mới mở miệng, giọng điệu thì vẻ do dự: “Việc lắm .”

Phó Thị Lang câu thì lập tức hiểu , là vì chiếm đoạt của hồi môn của chất nữ, mà là sợ khác sẽ chịu gièm pha.

“Phu thê tứ còn nữa, tứ là nữ nhi duy nhất. Chúng bá bá và bá nương cũng chăm sóc Cửu Nương, chỉ mượn dùng tạm một chút, cũng trả , Cửu Nương nhỏ mọn thế .” Tam phu nhân như thể chuyện đương nhiên.

“Chúng cũng đường cùng cả , nếu ai mà đội cái danh xa lên đầu chứ.”

Sau một hồi thương lượng, cuối cùng việc cũng rơi xuống đầu Nhị phu nhân.

Lúc Phó Thị Lang tức tới mức siết chặt nắm tay, ông theo nhị tẩu tới chỗ ở của nữ nhi. Ông thử xem bọn họ còn thể vô sỉ tới trình độ nào!

khi tới phòng nữ nhi, ông thấy nhị tẩu của cũng bước ngay, mà là đuổi tiểu nha đầu sắc thuốc , tự rót thuốc, dùng cây trâm đầu khuấy một lúc, đó mới bưng phòng.

Hành động của bà nghĩa là gì, cần cũng .

Hai mắt Phó Thị Lang như biến thành màu đen, ông đánh giá cao lương tâm của những , bọn họ căn bản là ý định trả của hồi môn cho nữ nhi ông.

Ông vội vã chạy phòng, nhắc nhở nữ nhi đừng uống chén thuốc độc , nhưng những khác vốn thể chạm ông, ông chỉ thể trơ mắt nữ nhi uống hết cả chén thuốc đó…

Loading...