TRỌNG SINH NHỜ KỸ NĂNG XUẤT HỒN, HOÁN ĐỔI THÂN XÁC TA GIÚP TOÀ ĐẠO QUAN HƯNG THỊNH - Chương 166

Cập nhật lúc: 2025-03-26 07:19:00
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong lòng Phó Thị Lang bỗng trào lên một niềm hy vọng, ông các ca ca đang ngơ ngác bên cạnh, tin rằng chỉ ông .

Cửu Nương vẫn chết, chỉ cần mở nắp quan tài thể cứu ! Mấy còn mau mở !

Ông ở bên cạnh gào thét, nhưng ba quan tài chẳng hề nhúc nhích.

“Cửu Nương, ngươi hãy an tâm mà yên giấc ngàn thu .” “Người quỷ thù đồ, ngươi cần gì khó chúng chứ.” “Sau chúng sẽ mời đại sư tới siêu độ cho ngươi.”

Bọn họ buông những lời lạnh lùng, tiếng động trong quan tài càng lúc càng lớn, bên trong dường như đang giãy giụa cuối khi lìa đời.

“Phụ , cứu !!!” Tiếng nức nở vang lên từ chiếc quan tài, đó thì chìm tĩnh lặng.

Trái tim Phó Thị Lang như đ.â.m thủng, đau tới mức lập tức bừng tỉnh từ giấc mơ.

Ông thở hổn hển phòng giam mặt, cơn đau n.g.ự.c vẫn tiêu tan, khiến ông nhịn mà ôm chặt lấy lòng ngực.

Cửu Nương…

Lúc ông cực kỳ gặp nữ nhi.

Ông vọt tới song sắt, gào lên gọi ngục , rằng gặp bệ hạ và các vị các lão, cho dù là ai cũng , chỉ cần giúp ông về nhà ông sẽ giao cả tính mạng cho đó.

Tiếc rằng ngục vẫn là ngục , thèm để ý tới ông. Ông sụp xuống đất, ngục giam tối đen, đột nhiên hỏi: “Phó quan chủ, ngài thấy ?”

“Phó quan chủ?”

Ông gọi liên tục ba cũng thấy , bất lực ôm mặt, đau khổ : “Ta chỉ gặp nữ nhi của thôi mà.”

Ông nên nghĩ tới sớm hơn, phụ tuổi, thể chăm sóc Cửu Nương bao lâu nữa chứ. Trên thế gian chỉ ông mới là chỗ dựa cho nữ nhi.

“Không ngươi nhúng tay chuyện nhà của các ngươi ?”

Phó Thị Lang thấy giọng thì xoay , bắt gặp nữ nhân mặc y phục màu đen đang dựa tường lưng của ông, tay cầm một quả lê đang gọt, vỏ lê dài gần nửa thước rũ xuống bên .

“Xin , đây là do quá tự tin.” Phó Thị Lang nuốt nước mắt trong, trong lòng nghĩ kỹ gì, lập tức ngay: “Ta một giao dịch với quan chủ, xin hãy cho rời khỏi đây, trả giá cái gì cũng .”

“Ra ngoài? Chuyện thì dễ.” Phó Yểu vẫn tiếp tục gọt vỏ: “ mà dù ngoài cũng chắc ngươi còn sống. Thật dám giấu, tuổi thọ của ngươi chỉ còn bốn năm thôi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nho-ky-nang-xuat-hon-hoan-doi-than-xac-ta-giup-toa-dao-quan-hung-thinh/chuong-166.html.]

“Bốn năm…” Phó Thị Lang nhớ đến cảnh trong mơ, nữ nhi của ông khi đó mười lăm tuổi, ông đúng là qua đời. Chẳng lẽ…

“Không, sống sót rời khỏi đây, sống thêm hai mươi năm, , ba mươi năm nữa.” Tới lúc đó nữ nhi thể tự chăm sóc cho , ông c.h.ế.t cũng lo lắng.

Lúc Phó Yểu cũng gọt vỏ xong, nàng bước tới mặt ông, đưa quả lê gọt vỏ về phía , : “Ăn nó thì nguyện vọng của ngươi sẽ thực hiện. Có điều tò mò, ngươi lúc nào cũng ghét mấy chuyện quỷ thần như , cho rằng điều đang phá luật lệ của thế gian , hôm nay ngươi giao dịch với ?”

Phó Thị Lang nhận lấy quả lê, ăn ngay mà đáp: “Vì một nữ nhi vô cùng đáng yêu. Chỉ cần con bé thể sống , chấp nhận từ bỏ nguyên tắc vì nó. Xin ngài hãy yêu cầu của , chỉ cần thể cho thì đều sẽ cho hết; nếu thì cũng sẽ cố gắng tìm cách.”

Phó Yểu khí vận quanh ông hỗn loạn những sương mù màu đen, rằng khi lớp sương mù bao phủ cũng là lúc sinh mạng ông tới điểm kết thúc.

“Ta sẽ giúp ngươi sống lâu.” Nàng : “ cả đời của ngươi thật nhiều việc thiện, thu thập kim quang công đức.”

Phó Thị Lang ngạc nhiên: “Chỉ cần như ?” Ông nghĩ tới việc khi mang cả gia sản trao đổi cũng đủ.

“Ngươi nghĩ kim quang công đức dễ kiếm lắm đấy ?” Phó Yểu chút thương tiếc mà tạt gáo nước lạnh: “Có những tốn cả đời cũng chẳng thể chạm tới một sợi nhỏ. Tóm , ngươi kiếm hắng .”

Phó Thị Lang do dự một lúc cũng đồng ý, chỉ trong nháy mắt, nữ tử hắc y biến mất.

Ông quả lê trắng như tuyết tay , há miệng cắn một miếng. Thịt lê lan tỏa mùi hương đặc trưng khắp khoang miệng, ông tỉnh táo vô cùng.

Thoáng chốc mà ông ăn sạch quả lê, bên ngoài cũng vang tới tiếng bước chân. Một mà ông ngờ tới đang mặt ông.

“Bệ hạ?” Ông vội vàng quỳ xuống.

Thánh nhân cải trang bước tới, tay cầm một cây quạt xếp, khẽ vung vẩy: “Nhốt giam ngươi suốt mấy ngày qua, ngươi từng oán trách quả nhân ?”

“Tội thần dám.” Phó Thị Lang lập tức đáp: “Có điều tội thần vẫn mong c.h.ế.t một cách rõ ràng.”

“Nhốt ngươi mấy ngày mà tính tình của ngươi vẫn như .” Thánh nhân một tiếng, thẳng: “Ngươi tội, nhốt ngươi là vì ngươi giúp quả nhân một việc bí mật.”

Phó Thị Lang ngờ ông rơi tình huống liễu ám hoa minh* như , vội vàng tỏ lòng trung thành: “Tội thần nguyện vì bệ hạ mà m.á.u chảy đầu rơi.”

*liễu ám hoa minh: trong cảnh khó khăn tìm một lối thoát

“Không tới mức đó.” Thánh nhân : “Vì ngươi sẽ còn là thần tử của quả nhân nữa, mà là một kẻ thất bại, chịu đả kích mà lưu lạc tới Giang Nam. Ngươi hiểu ý của quả nhân ?”

Phó Thị Lang giật , lập tức hiểu .

Ý của thánh nhân là ông tới Giang Nam điều tra việc nào đó. “Thảo dân lĩnh chỉ.”

Loading...