TRỌNG SINH NHỜ KỸ NĂNG XUẤT HỒN, HOÁN ĐỔI THÂN XÁC TA GIÚP TOÀ ĐẠO QUAN HƯNG THỊNH - Chương 167

Cập nhật lúc: 2025-03-26 07:19:36
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi khỏi ngục giam, Phó Thị Lang híp mắt mất một lúc lâu mới thích ứng với ánh sáng bên ngoài, đó gọi một chiếc xe ngựa đưa ông về nhà.

Cái tin chức quan của ông bãi nhiệm truyền , lúc ông bước phủ Quốc công, quản gia mặc dù vẫn khom lưng nhưng nụ còn chân thành như nữa. Ánh mắt của các hạ nhân trong phủ cũng đều tránh , những hề dám tỏ thái độ như với ông.

Phó Thị Lang buồn để ý tới bọn họ, tiểu viện của , đổi y phục mới vội vàng tới gặp nữ nhi.

May mà nữ nhi lúc vẫn mang vóc dáng mười tuổi, những chuyện xảy trong giấc mơ , ông sẽ cho phép nó cơ hội tồn tại.

“Phụ !” Phó Cửu Nương thấy phụ xuất hiện lập tức nhào lòng ông, mở miệng gào .

Trong lòng Phó Thị Lang đau nhói. Mấy ngày qua, tính tới giấc mơ , chỉ riêng thái độ của những trong phủ Quốc công thôi cũng buộc ông hiểu nhiều điều, may mắn là nữ nhi của ông vẫn còn đây.

“Phụ chỉ ngoài mấy ngày thôi mà, con yếu đuối như nữa.” Phó Thị Lang chớp hai mắt, với nữ nhi: “Về dù phụ còn thì con ăn ngon uống , ?”

“Vâng.” Phó Cửu Nương lưu luyến dụi đầu n.g.ự.c ông, tình nguyện đáp .

Hai ôm một lát thì nha tới truyền lời, rằng Quốc công gia cho gọi ông. Phó Thị Lang chỉnh y phục, ôm nữ nhi tới chính viện.

Lúc đang là thời gian dùng bữa trưa, cả nhà chung một bàn, lúc ăn và ngủ chuyện với . Tới khi cơm nước xong xuôi, Quốc công gia mới dò hỏi nhi tử về chuyện trong ngục giam.

Phó Thị Lang tất nhiên sẽ hết tất cả, chỉ kể rằng thánh nhân khai ân, ông mạng trở về cũng là nhờ tổ tông phù hộ. Còn việc cơ hội triều đình thì đáp án tất nhiên là .

Quốc Công gia khi nhi tử thể vị trí nữa, lập tức trở nên khó chịu.

Mãi tới tận khi bữa cơm kết thúc, một ai nhắc tới việc chia gia sản. Thậm chí Phó Thị Lang còn thể cảm nhận , rằng mấy vị ca ca của hề thích trở về .

Phó Thị Lang nhớ đến những chuyện trong mơ, ánh mắt cũng trở nên xa cách hơn nhiều. Mặc dù ông chắc những việc thấy trong mơ đó thật sự xảy , nhưng vẫn tâm đề phòng, tin tưởng mù quáng.

Thánh nhân lệnh cho ông tới Giang Nam, ông thể thẳng hướng xuống Giang Nam . Thế là quãng thời gian tiếp theo, ông vẫn luôn ru rú trong phủ.

Phó gia đợi suốt mấy ngày, khi xác nhận ông còn thể khôi phục chức quan cũ nữa thì bắt đầu khách sáo nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nho-ky-nang-xuat-hon-hoan-doi-than-xac-ta-giup-toa-dao-quan-hung-thinh/chuong-167.html.]

Hai vị ca ca lúc nào cũng lưng Phó Thị Lang lượt tự ý quyết định, đó, Phó Tam cầm hai mươi vạn lượng bạc mua một chức phó thống lĩnh mã tư, nào ngoài eo lưng cũng thẳng tắp, tính tình thì dần kiêu ngạo hơn, kêu ba gọi bốn, oai mặt Phó Thị Lang.

Phó Thị Lang hề để ý đến mấy chuyện .

Có điều trở nên kiêu ngạo chỉ Phó Tam, ngay cả thê tử và nhi nữ cũng bắt đầu tỏ cao cao tại thượng.

Trong một bữa ăn gia đình, Phó Thị Lang thấy tam tẩu nhéo mạnh lên mu bàn tay nữ nhi một cái, sắc mặt lập tức đổi.

Ông mu bàn tay nhéo của nữ nhi, vẻ mặt dám của nàng, đen mặt : “Phụ , ngài chứ. Có là sự mặt của trong phủ khiến chướng mắt, nên các mới đối xử với Cửu Nương như ?”

“Tứ bậy gì đó.” Tam phu nhân mỉm , hề vẻ lo âu: “Là do Cửu Nương hiểu chuyện, chỉ giáo dục nó một chút thôi. Chỉ vì chuyện nhỏ mà ngươi định cho tất cả ở đây mấy vui ?”

“Phải đó, đều là nhà của cả, lão tứ đừng tính toán chứ.” Phó Tam quát lớn: “Cửu Nương chỉ là một tiểu nha đầu, cũng sẽ thuộc về khác. Ngươi yêu chiều nàng như gì, về gả cho cũng sẽ ai thương yêu như .”

“Vậy nên các ngươi thể tùy ý bắt nạt con bé ?” Phó Thị Lang lạnh giọng, một chân đá lật mặt bàn: “Phụ , đó ngài phân gia, sẽ chia một phần gia sản cho . Giờ bình an trở về, thì ngài hãy chia nữa . Nhận phần của thì sẽ lập tức dẫn Cửu Nương rời khỏi đây, tuyệt đối các chướng mắt.”

Ông xong lập tức bế nữ nhi , để một câu “ ăn no rời khỏi chính viện.

hôm đó, Phó Cửu Nương dựa bên phụ , nhỏ giọng : “Phụ , con gây rắc rối gì ?”

“Không .” Phó Thị Lang xoa đầu nàng: “Phụ dẫn con ăn ngon, để ý tới những đó nữa.”

Thật ông cũng để ý tới chút tiền bạc , nhưng một chuyện vẫn cần xác nhận.

Ngày hôm , trong phủ im ắng.

Phó Thị Lang thấy thời tiết tệ, quyết định dẫn nữ nhi tới chùa Hộ quốc thắp một nén hương. Ông điểm một trản đèn trường thọ cho nữ nhi, phù hộ nàng thể thuận lợi bình an.

Có lẽ là vì thấy ông thất thế, nên đám hạ nhân đều bắt đầu việc lơ là. Trước chỉ cần một khắc là xe ngựa chuẩn xong xuôi, bắt ông đợi đến gần một canh giờ. Hơn nữa xe ngựa còn loại xe , mà chỉ là một chiếc xe màu xám xịt.

Phó Thị Lang thấy hết, vì chậm trễ thời gian nên cố nén lửa giận lòng, dẫn nữ nhi lên xe ngựa.

Loading...