TRỌNG SINH NHỜ KỸ NĂNG XUẤT HỒN, HOÁN ĐỔI THÂN XÁC TA GIÚP TOÀ ĐẠO QUAN HƯNG THỊNH - Chương 168

Cập nhật lúc: 2025-03-26 07:19:38
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Xe ngựa chạy thẳng ngoại thành, chùa Hộ Quốc xây núi, ngay cả chân núi cũng cao hơn so với nơi khác, gặp các đoạn dốc hoặc thẳng . Ngay khi tới chân núi, con ngựa như phát điên, chạy thẳng về một con đường khác.

Kỳ Phương thấy tình hình khác lạ nhanh chóng vội vàng kéo cương ngựa, nhưng con ngựa vẫn cứ phát điên, kéo cỡ nào cũng chịu dừng.

Ngay khi xe ngựa lao nhanh về phía hẻm núi, Kỳ Phương vội dùng d.a.o cắt đứt cương ngựa, nhưng lúc kịp nữa , ngựa rơi xuống vực cũng kéo theo xe ngựa tới cạnh vách núi.

“Lão gia!” Kỳ Phương hét lớn, nhưng xe ngựa cùng với bên trong rơi đến giữa trung.

Phó Thị Lang ôm chặt lấy nữ nhi, cảm nhận thấy lỗ tai đau đớn, trái tim đập nhanh tới mức nhảy khỏi lồng ngực, điều cảm xúc cực kỳ bình tĩnh.

Quan chủ cho ông sống lâu hơn, thì ông sẽ c.h.ế.t ở nơi .

Không bao lâu, ông cảm thấy xe ngựa như dừng , tiếp tục rơi xuống nữa, ngoài để thăm dò thì thấy xe ngựa vẫn đang treo lơ lửng giữa trung, mặt đất bên cách ông chỉ một trượng, độ cao cỡ rơi xuống cũng c.h.ế.t nổi.

Ông vốn tưởng là Phó quan chủ cứu , ai ngờ thấy một bạch y nam tử giữa trung.

Nam tử ông từng gặp , ở Tết Thượng Nguyên năm , y là cạnh Phó quan chủ.

Ông vốn định lên tiếng lời cảm ơn, thấy ánh mắt của nam tử dừng nữ nhi trong n.g.ự.c . Nhất thời, ông rõ tình huống là thế nào, mở miệng dò hỏi thì thấy bàn tay nam tử xuất hiện một món đồ trong suốt, từ từ bay tới chỗ ông.

Ông đây là cái gì, mở miệng hỏi, thấy món đồ đó bay một nửa thì đột nhiên khác đưa tay bắt lấy.

Phó Yểu giọt lệ trong suốt trong lòng bàn tay, vẻ mặt đổi, một lúc lâu mới về phía Chung Ly đang xa ba bước, : “Hóa là ngươi.”

Phó Thị Lang hiểu ý của nàng là gì, nhưng chỉ trong nháy mắt, cả lẫn xe ngựa của ông nâng trở về vách núi.

Chung Ly giọt nước mắt chậm rãi biến mất trong tay Phó Yểu, ánh mắt hiện lên sự ngạc nhiên: “Ta hiểu ý ngươi.”

Phó Yểu đáp: “Ngươi hiểu nghĩa là ngươi cần hiểu. Giọt nước mắt giờ còn nữa, ngươi cũng còn gì ràng buộc cả, yên tâm mà đầu thai .”

Nàng xong, lập tức xoay rời .

Chung Ly ngăn nàng : “Tại giọt nước mắt biến mất trong tay ngươi?”

Phó Yểu lạnh lùng : “Nó biến mất thì biến mất.”

“Vậy ? nhiều năm , nhiều chạm nó, nó cũng biến mất, dù nó biến mất cũng .” Chung Ly nàng, hỏi: “Ngươi là ai?”

“Ta là ai?” Phó Yểu lạnh: “Ta là quan chủ của Thanh Tùng Quan tại núi Nhạn Quy, là một cô hồn dã quỷ nán thế gian .”

Nàng bước một bước, núi sông mặt như biến thành ô vuông dài một tấc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nho-ky-nang-xuat-hon-hoan-doi-than-xac-ta-giup-toa-dao-quan-hung-thinh/chuong-168.html.]

Chung Ly ngẩng đầu mây đen ngưng tụ tiêu tan bầu trời, hai hàng lông mày dần nhíu chặt.

Trên vách núi, Phó Thị Lang xuống vực một lúc, đợi Kỳ Phương lấy tinh thần mới với : “Đi thôi. Mau dọn dẹp biệt uyển đó bảo ngươi chuẩn , chúng sẽ ở đó.”

Con ngựa đột ngột phát điên thật sự thể hiện quá nhiều thứ. Bọn họ còn dám tay với cả ông, huống chi là nữ nhi của ông.

Phó Thị Lang gần như thể chắc chắn rằng những chuyện trong mơ đều là sự thật.

Vì sự an của nữ nhi, ông định về ngôi nhà đó nữa, nhưng ông vẫn một chuyến để kết thúc chuyện.

Tối đó, Phó Thị Lang sai Kỳ Phương cải trang cho ông thành dáng vẻ của kẻ đứt tay đứt chân, đưa ông phủ Quốc công, đó ầm ĩ một trận mặt tất cả .

“Chỉ vì chút bạc nhỏ mà các dám đẩy chỗ chết. Trước nhốt ngục giam, các ngươi cứu , còn đòi phân gia. Hôm nay Phó Lệnh Ngôn rõ, nếu các cho bạc thì , cũng cần. Là các ngươi nhớ tới tình , chuyện gì cần tới , cũng sẽ giúp đỡ!”

Phó Thị Lang xong, dập đầu ba cái với phụ , đó sai dọn sạch đồ ngay trong đêm, cứ thế rời khỏi phủ Định Quốc công.

Khi ông rời , Phó Yểu mới bước từ trong màn đêm, trong tay nàng là sáu chiếc hồn đinh thật dài, đóng từng chiếc đinh bốn góc và trung tâm của phủ Quốc công, đó mới lòng vỗ tay.

Về nơi sẽ biến thành địa ngục vô tận.

Phó Yểu xong chuyện thì lập tức trở về đạo quan, chui bụng tượng Tam Thanh xuất hiện nữa.

Ban đầu Tam Nương chỉ cho rằng nàng đang ngủ, nhưng suốt ba ngày trôi qua nàng vẫn thấy quan chủ xuất hiện, trong lòng bắt đầu lo lắng, vội vàng trong xem thử thì thấy quan chủ vẫn bên trong, gì kỳ lạ cả.

Tam Nương bao giờ gặp tình huống như , trong lòng bồn chồn yên, vội vàng tìm Chung Ly công tử ở cạnh tới giúp đỡ.

Chung Ly chuyện cũng từ chối, điều vẫn hỏi: “Hình như ngươi một tên Cửu Nương?”

Tam Nương y hỏi thế, do dự một lúc mới gật đầu: “ thế.”

“Vậy Phó Cửu tên gì?” Chung Ly hỏi tiếp.

“Tên…” Tam Nương nhớ tới tên của Cửu , đột nhiên ngơ ngẩn: “Là Yểu… lấy từ chữ Yểu trong câu “yểu yểu tiếng chuông vãn”.” Nàng bao giờ nhớ tới tên của Cửu , giờ chuyện trùng hợp tới thế: “Quan chủ…”

“Không gì.” Chung Ly thấy vài thứ cần hỏi cho rõ ràng, dù sự thật cũng sắp giấu nữa .

Y đến đạo quan, chui bụng tượng Tam Thanh, Phó Yểu vẫn đó.

Có điều dáng vẻ của nàng đáng quan ngại như sự lo lắng của Phó Tam, nàng chỉ là đang ngủ, ngủ một giấc dài như bao giờ ngủ, gỡ bỏ tất cả mệt mỏi, chỉ ngủ một giấc thật ngon.

Loading...