TRỌNG SINH NHỜ KỸ NĂNG XUẤT HỒN, HOÁN ĐỔI THÂN XÁC TA GIÚP TOÀ ĐẠO QUAN HƯNG THỊNH - Chương 169

Cập nhật lúc: 2025-03-26 07:20:30
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chung Ly phiền nàng, đợi ở bên ngoài ba ngày liền, đợi đến khi Phó Yểu tỉnh mới bụng tượng Tam Thanh.

Phó Yểu vươn vai, thấy y thì hỏi: “ là khách quý hiếm tới, tìm chuyện gì ?”

“Phó Tam nhờ tới xem ngươi thế nào, nàng lo lắng cho ngươi.” Chung Ly .

“Lo lắng cho cái gì chứ, lo sống nữa hả? Nói đùa gì đó, nhiều chuyện như là để thể sống , giờ đạt thì mà dễ dàng c.h.ế.t .” Phó Yểu khỏi tượng Tam Thanh, ánh sáng bên ngoài xuất hiện, tia nắng ban mai chiếu sáng nàng, nạm lên một màu vàng lấp lánh.

Chỉ c.h.ế.t một mới thấy ánh nắng mặt trời quý giá bao nhiêu.

Chung Ly bước tới cạnh nàng, về ánh nắng ban mai phía chân trời đằng xa: “Phó Tam rằng Cửu của nàng cũng tên là Phó Yểu, nước mắt của Phó Cửu ở kiếp tan biến trong tay ngươi, hơn nữa ngươi dường như từng thấy giọt nước mắt đó, mấy chuyện thật sự là trùng hợp quá nhiều. Rốt cuộc thì ngươi là ai?”

“Ta là ai hình như liên quan gì tới ngươi cả.” Phó Yểu đáp: “Ngươi thể vì thiếu ngươi chút bạc mà bắt chuyện cho ngươi . Sự tò mò chỉ hại c.h.ế.t mỗi mèo thôi .”

Chung Ly gật đầu, hỏi tiếp nữa, chỉ : “Ta đây tạm thời sẽ đầu thai. Ngươi đúng, thể chỉ vì ngươi thiếu chút bạc mà hết thứ cho , tương tự, cũng thể vì đầu thai mà bỏ hết nợ nần đòi. Ta căn cứ sự đáng tin của ngươi, quyết định đòi hết nợ mới đầu thai.”

Y xong, lập tức biến mất ngay đạo quan.

Tuy Phó Yểu y bắt đầu nghi ngờ phận của , nhưng nàng sợ hãi.

Hiện giờ nàng đang sống thế gian bằng thể của Tam Nương, hề vi phạm quy tắc của trần thế. Cho dù nàng khác phát hiện thì nên đau đầu là Thiên Đạo mới , liên quan gì tới nàng.

Nàng thoải mái gọi Triệu Hưng Thái tới vài món ngon cho , Triệu Hưng Thái thấy là nàng thì vội vã bưng chén canh bong bóng cá lên.

“Bong bóng cá là món , Giang chưởng quầy đặc biệt mang tới cho ngài ăn. Phải , mới nghĩ một món mới, giờ sẽ cho ngài thử ngay. Mặc dù giờ nhiều tiền, nhưng chắc chắn sẽ cố gắng hơn. Lục An chân núi cũng còn lên núi đòi bạc thường xuyên nữa, Đỗ huyện lệnh nhờ các hương trong huyện quyên góp. Cả Hà thợ mộc ở Hà gia thôn cũng mang tặng ít bàn ghế, Tất Thuận lớn hơn nhiều , đến gặp ngài…” Triệu Hưng Thái liến thoắng ngừng, như là hết những lời tích suốt mấy ngày qua cho Phó Yểu .

Phó Yểu uống hai ngụm canh, một hồi mới đáp: “Ngươi ai ám dông dài . Còn mấy chuyện lặt vặt thì liên quan gì tới , gì.”

Triệu Hưng Thái im bặt, đôi mắt ngó nàng chằm chằm, trong đó hiện lên chút cảm xúc khác lạ, một lúc mới : “Tuy là thừa nhận cho lắm, nhưng chúng ai cũng hy vọng ngài sẽ ở đây mãi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nho-ky-nang-xuat-hon-hoan-doi-than-xac-ta-giup-toa-dao-quan-hung-thinh/chuong-169.html.]

“Thôi .” Phó Yểu trực tiếp dội nước lã: “Cái chỗ hẻo lánh ở lâu thì cũng sẽ chán thôi. Đợi tiền , sẽ mua cả hoàng cung, dọn trong đó ở.”

“…” Trong giây lát, Triệu Hưng Thái đối đáp với nàng thế nào, điều rằng nàng sẽ đột nhiên biến mất, điều đó đủ để thấy vui : “Ở cũng , chỉ cần ngài còn đây.”

Phó Yểu một cái, khẽ “hừ”, tiếp tục uống canh bong bóng cá ngon ngọt của .

Chuyện ở kinh thành giải quyết gần hết, Phó Yểu cũng định tới đó nữa, suốt ngày chỉ ở trong đạo quan nghiên cứu đủ loại món ngon.

Mùng năm tháng năm trôi qua, nhiệt độ khí dần tăng cao chóng mặt, chỉ cần ở bên ngoài ban ngày một lát thôi là mồ hôi đầy đầu. Thôn dân chân núi sống quen với khí hậu thì , nhưng các thư sinh trong thư viện đa đều là công tử thế gia nuông chiều từ nhỏ, điều kiện ở thư viện đơn sơ, khiến bọn họ thấy cực kỳ khó khăn.

Ngay khi bọn họ đang lập nhóm với để lên núi, rừng tránh nóng thì ngang qua Thanh Tùng Quan bên sườn núi, cửa đạo quan ngoài nữa.

“Mát quá !” Trong và ngoài cửa của đạo quan thật sự là hai thế giới khác . Bước một bước là gió mát thoải mái; lùi một bước là biển lửa núi than.

Thế là đạo quan trở thành nơi tuyệt vời để bọn họ tránh nóng.

Ban đầu cũng gì đặc biệt, vì ngày nào đạo quan cũng tới thắp hương. một thời gian, các học sinh trong thư viện đều đến nơi , tới cũng ngày một tăng lên.

Đạo quan vốn nhỏ, học sinh đến tăng lên chút thôi là bên trong chen chúc những .

May mắn là Phó Yểu thói quen ngủ ngày thức đêm, nên chuyện cũng ảnh hưởng gì tới nàng. Có điều Lục An lo rằng bọn học sinh sẽ vô tình gây chuyện gì đó quan chủ vui, thế nên ông lệnh, mỗi ngày chỉ mười học sinh trong thư viện phép lên đạo quan núi để hóng mát.

Mười học sinh chọn là mười đầu trong cuộc thi tổ chức hàng tuần mới .

Thư viện phân chia các lớp theo học thức cao thấp, ngoại xá và thượng xá, lớp học nữ bên cạnh cũng , nam nữ tách học, nhưng nội dung thi thố đều giống . Cuộc thi tuần tiến hành cứ mười ngày một , một tháng ba .

Thượng xá và ngoại xá tổng cộng chín chọn, còn thì xem ai bỏ nhiều tiền .

Lục An cũng định lấy tiền ăn uống , mà đưa tới đạo quan, hy vọng bên trong sẽ nể mặt tiền mà chịu đựng bọn học sinh một chút.

Loading...