TRỌNG SINH NHỜ KỸ NĂNG XUẤT HỒN, HOÁN ĐỔI THÂN XÁC TA GIÚP TOÀ ĐẠO QUAN HƯNG THỊNH - Chương 171

Cập nhật lúc: 2025-03-26 07:21:12
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đạo quan xây núi quá đồ sộ, ít nhất thì trong mắt Phùng Bằng nó khá là mộc mạc. Mái ngói màu đen kết hợp với tường trắng, cửa chính ngay sân, đến cả một cái sân cũng chẳng .

Có điều đạo quan phù hợp để ngự tại nơi hẻo lánh , dù Thủy Huyện cũng là một huyện giàu , thể xây một tòa đạo quan lấp lánh huy hoàng mới là lạ.

Phùng Bằng bên ngoài một lúc mới bước trong, lập tức cảm nhận một luồng khí mát lạnh bao phủ , thời tiết bên ngoài dù nóng bức cỡ nào cũng ảnh hưởng gì tới bên trong.

Hắn kinh ngạc.

Mấy năm qua nhiều nơi để cầu thần bái phật, những ngôi chùa núi đó đa đều mát lạnh tự nhiên, nghĩa là đợi một chút lạnh mới dần xuất hiện. Còn hiệu quả tức thì như ở đạo quan thì đây là đầu tiên thấy.

Phùng Bằng bước ngoài để cảm nhận nữa, trong lòng gần như chắc chắn rằng tòa đạo quan thật sự linh thiêng.

lúc , bạn cùng trường chung với đột nhiên vướng cục đá, ngã mặt đất, Phùng Bằng vội vàng đỡ đối phương dậy, ai ngờ còn nâng lên thì bên cạnh một mái ngói rơi xuống, đập trúng đầu đối phương.

“Ngươi chứ?” Phùng Bằng vội vàng hỏi, từng tới , vẻ là tôn tử của Lục An .

“Ta .” Tô Lâm Thu lên xoa đầu: “Đã quen .” “…Quen?” Phùng Bằng khó hiểu.

Quen cái gì? Quen với việc gặp xui xẻo ?

Tô Lâm Thu mỉm với , cầm sách đạo quan.

Phùng Bằng thấy đối phương như thì lập tức thấy tò mò. Người bạn học chung trường còn cũng sáp nhỏ: “Tô cũng thật là đáng thương.”

Phùng Bằng hỏi: “Sao thế?”

“Tô là tôn tử của Lục An , chuyện chắc chắn ngươi . Có điều từ nhỏ bắt cóc, một gia đình ở Kim Lăng nhận nuôi. Tháng ba năm nay, đôi phu thê đó tới Thủy huyện, chuyện đây, lúc đấy mới nhận .”

“Bởi vì lạc đường nên phụ mẫu ruột của sinh bệnh thành tật, lượt . Huynh vốn là một gia đình hạnh phúc, đám buôn cửa nát nhà tan, nếu duyên phận chỉ sợ là còn thể gặp .”

“Sau đó, vận may của Tô kém. Chuyện té ngã ngói đập đầu chỉ là chuyện bình thường. Mấy ngày nắng nóng, đang mà y phục còn bắt lửa, tắm một xíu là thùng gỗ nứt, ăn cơm một nửa thì thấy sâu… Sự xui xẻo của thể hết trong một hai câu .”

“Vậy thể trong ba đầu cuộc thi tuần?” Phùng Bằng hỏi.

“Không đạt , là do bỏ tiền, lẽ là lấy chút may mắn từ đạo quan.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nho-ky-nang-xuat-hon-hoan-doi-than-xac-ta-giup-toa-dao-quan-hung-thinh/chuong-171.html.]

Phùng Bằng lập tức hiểu : “Thì . Ta cũng nên thắp một nén hương.”. Giờ gặp chùa miếu nào cũng bái một cái, thắp thêm một nén hương cũng gì.

Bên ngoài đạo quan một sạp nhỏ bán nhang đèn, điều ai canh, nhang đèn đầy đủ, hộp đựng tiền để ngay bên cạnh.

Phùng Bằng thấy lạ, cũng vui vẻ bỏ thêm chút bạc.

Hắn đốt hương bước đạo quan chuẩn bái thần, ai ngờ đôi mắt vô ý liếc qua bên cạnh, cả xém chút nữa quỳ rạp xuống đệm hương bồ.

“Ngươi… ngươi…” Nữ tử bên cạnh gương mặt trắng bệch như vôi, từ giấy thì là gì: “Đây là đạo quan ?” Hắn gần như bật , tại ma quỷ bây giờ to gan tới chứ, ngay cả chỗ ở của thần phật cũng dám xông .

“Ngươi ?” Tam Nương hỏi thư sinh đang sợ hãi mặt.

Phùng Bằng như đưa đám : “Ta cũng thấy .”

Trong lúc hai đang chuyện, bạn cùng trường trong đốt hương, thấy Tam Nương thì cung kính gọi: “Tam cô nương.”

“Ừ.” Tam Nương đáp lời, tiếp tục dọn dẹp đồ dùng trong đạo quan.

Phùng Bằng kinh ngạc bạn cùng trường, điều vẫn còn ở đây, tiện hỏi nhiều, đành nhanh chóng bái lạy tượng thần, đó kéo

bạn cùng trường đạo quan, hỏi: “Lúc nãy ngươi mới chào hỏi nữ nhân đấy ?”

“Cái gì mà nữ nhân .” Bạn cùng trường tỏ vẻ vui sự vô lễ của : “Đó là Tam cô nương, là quản sự của đạo quan , ngươi tỏ cung kính một chút.”

“Quản sự?” Phùng Bằng thấy thế giới của như đảo lộn. Rõ ràng đối phương là một con quỷ, trở thành quản sự cung kính? Chỗ thật sự là đạo quan đấy ?

thế, dù ngươi cung kính hơn mới .” Bạn cùng trường dặn dò thêm nữa.

Có điều Phùng Bằng nơi thêm chút nào nữa.

Hắn quan tâm tới mấy chuyện linh tinh phức tạp, hiện giờ chỉ lập tức chào tạm biệt xuống núi!

Nếu ở cũng gặp mấy thứ thì Quốc Tử Giám, cứ một hai tới nơi thâm sơn cùng cốc gì chứ.

Phùng Bằng viện bừa một lý do để thư viện, mới bước qua cửa đạo quan, khí nóng bức lan khắp , thế nhưng cảm giác ẩm ướt nóng bức khiến thấy thoải mái hơn trong đạo quan đó nhiều.

Loading...