TRỌNG SINH NHỜ KỸ NĂNG XUẤT HỒN, HOÁN ĐỔI THÂN XÁC TA GIÚP TOÀ ĐẠO QUAN HƯNG THỊNH - Chương 180

Cập nhật lúc: 2025-03-26 07:24:48
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

một khắc , nhận màu sắc của mặt nước dần đổi thì mặt cũng biến sắc theo, vội vàng buông mái chèo, hy vọng thể giữ nguyên vị trí của chiếc thuyền.

Có điều giờ vô dụng, tốc độ của thuyền ngừng tăng lên, cứ hướng thẳng về phía trung tâm hồ nước.

“Thủy thần tức giận …” Người chèo thuyền run giọng, vội vàng quỳ xuống mặt thuyền, dập đầu về phía hồ lớn: “Thủy thần bớt giận! Thủy thần bớt giận! Ta chỉ vô ý tới thôi, mong thủy thần cho chúng một con đường sống.”

Chiếc thuyền tự chuyển động thật sự là một chuyện kỳ lạ, ngay cả tin quỷ thần như Thẩm Tích cũng nhịn mà nổi da gà.

“Thật sự thủy thần ?” Nàng vẫn còn thấy nghi ngờ, điều tình huống mặt khiến nàng thể tin.

lúc , mặt nước vốn bình lặng đột nhiên biến thành lốc xoáy, hơn nữa còn càng lúc càng lớn, đó một nam nhân tầm tuổi trung niên từ giữa lốc xoáy dần hiện .

Kẻ đột nhiên xuất hiện khiến đám thuyền hết sức kinh ngạc.

“Thủy thần đại nhân!” Lái thuyền là phản ứng đầu tiên, Thẩm Tích cũng mở to hai mắt, ngơ ngác cảnh tượng kỳ lạ. Nàng liếc mắt xuống chân của nam nhân đó, nửa của là nước, thì là vị võ lâm cao thủ nào đó thể rẽ sóng, lướt mặt nước .

Nam nhân trung niên để ý tới chèo thuyền đang dập đầu, về phía nữ nhân nghỉ ngơi thuyền, : “Các hạ báo tới, hình như chút hiểu luật lệ.”

Phó Yểu duỗi , lên : “Hóa trong chiếc hồ thật sự thần linh, hèn gì điều tra mãi cũng tìm thanh kiếm đó.”

Kiếm hồn trong khách điếm biến mất, nàng tìm khắp Tu Thủy huyện cũng tìm , nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ nơi đó. Hồ Bà dòng chảy tới Tu Thủy huyện, kiếm hồn theo đường thủy tới Tu Thủy huyện cũng khả năng.

“Ngươi là ai?” Thủy thần vui hỏi, ghét nhất là con . Có điều nữ nhân khiến thấy nguy hiểm, nên cũng ngại tìm hiểu một chút.

“Ta là quan chủ của Thanh Tùng Quan.” “Chưa từng đến.”

“Vậy thì Chung Ly của núi Nhạn Quy, chắc là ngươi .” Phó Yểu tiếp. Mộ của Chung Ly từng di chuyển , quen y hẳn sẽ y ở đó.

“Là tên lòng hiểm độc đấy ?” Sự cảnh giác trong mắt thủy thần càng thêm nồng đậm: “Ngươi quen y? Chẳng lẽ ngươi là tình nhân của y?”

“À…” Phó Yểu suy nghĩ, đáp: “Nếu ngươi thể cho hồ tìm một thứ thì đây trở thành tình nhân của y cũng .”

“Ngươi giỡn mặt với ?” Sắc mặt thủy thần trở nên giận dữ, nhấc tay, sóng nước xung quanh lập tức tụ thành một bức tường nước cao mấy trượng, mang theo khí thế dời non lấp biển hướng về phía nàng.

Phó Yểu nhanh chóng kêu lên: “Chung Ly, bắt nạt !”

Giây tiếp theo, bức tường nước biến thành băng, con thuyền cũng bao vây bởi một tảng băng lớn, Chung Ly mặc y phục màu xanh, bước từng bước nền băng tới, tay cầm một khối băng, lạnh tỏa khắp nơi.

Thủy thần thấy y thì ha hả: “Quả nhiên nữ nhân là tình nhân của ngươi!”

Chung Ly liếc Phó Yểu một cái, đáp: “Không .”

“Nếu thì ngươi lòng giúp nàng chứ?” Thủy thần như tìm điểm yếu của Chung Ly, lạnh: “Cuối cùng thì ngươi cũng điểm yếu.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nho-ky-nang-xuat-hon-hoan-doi-than-xac-ta-giup-toa-dao-quan-hung-thinh/chuong-180.html.]

“Này.” Phó Yểu tới mặt thủy thần, : “Dù hiểu tâm trạng vui vẻ của ngươi khi phát hiện nhược điểm của kẻ thù, chỉ là giờ một sự thật cần cho ngươi , ngươi chỉ một , còn chúng đến hai , ngươi thấy hai tay của ngươi thể địch bốn tay của chúng ?”

“Hừ.” Thủy thần vỗ tay, vô giọt nước giữa trung tụ , hóa thành tên băng bay về phía Phó Yểu.

Chung Ly kéo Phó Yểu về phía , vung tay áo lên, nơi gió bay qua đều biến tên băng thành mưa phùn rơi xuống.

“Đã qua nhiều năm mà pháp lực của ngươi vẫn thấp kém như thế.” Chung Ly bước một chân, hồ nước mặt lập tức kết băng, lan tới cả chỗ của thủy thần.

“Hay lắm!” Phó Yểu cạnh vỗ tay: “Gọi ngươi tới hỗ trợ đúng là quá chính xác.”

Chung Ly lúc cũng thời gian rảnh để tính sổ với nàng: “Ngươi đừng với là ngươi xử lý ?”

“Người chỉ là một nữ nhân yếu đuối, thể hành động thô tục .” Phó Yểu hết sức đương nhiên.

Chung Ly: “Nói thật .”

“Được , đúng là tự xử lý , điều nếu đánh thì sẽ vô tình động mấy thứ phiền phức nhỏ.” Phó Yểu đáp.

Đánh với thần linh sẽ tạo động tĩnh lớn, khiến Thiên Đạo chú ý. Nàng vốn lợi dụng lỗ hổng trong quy tắc để trở về, nếu còn quá phô trương thì Thiên Đạo sẽ để mặc nàng gì thì nữa, nên vẫn cần khiêm tốn một chút.

Chung Ly nàng một hồi, tha thứ cho : “Muốn tìm cái gì thì xuống mà tìm .”

“Ta Tị Thủy Châu.” Phó Yểu đầy ám chỉ.

“Nếu nhớ lầm thì hình như ngươi cần hít thở.” Chung Ly đáp. “ y phục vẫn ướt mà.” Phó Yểu .

“…” Chung Ly lấy một viên hạt châu màu lam nhạt, to trái nhãn. Hạt châu xuất hiện, nước xung quanh y tự động dạt sang xung quanh.

“Này là Tị Thủy Châu ?” Phó Yểu định cầm lấy nhưng Chung Ly tránh , nàng lập tức nắm lấy cổ tay y, lúc Chung Ly cũng đành thả lỏng tay, để hạt châu màu xanh rơi tay Phó Yểu: “Cái mà cầm bán thì chắc chắn giá.”

“Không bán.” Chung Ly cảnh cáo nàng.

Một khi Tị Thủy Châu xuất hiện thì chắc chắn sẽ khiến thiên hạ náo loạn.

“Thế thì tiếc quá.” Phó Yểu vẻ tiếc nuối, nàng vốn định mang cung xem thử thể bán giá .

Có điều chẳng mấy chốc, Phó Yểu thấy chuyện hề đáng tiếc chút nào.

Dưới đáy hồ ít thuyền bè chìm bên , trong đó đầy các loại bạc trắng, hoàng kim, còn đồ sứ, châu báu quý giá rơi xung quanh, chỉ cần tùy tiện vớt một chút là mấy miếng vàng.

“Đột nhiên thấy yêu cái hồ quá.” Phó Yểu khối vàng trong tay. Nàng lâu cầm vàng, quả nhiên nó vẫn luôn khiến trái tim thể yên nổi mà.

Chung Ly thấy hai mắt của nàng vàng bạc chiếm lấy, lập tức dội gáo nước lã: “Vàng bạc ở đây đều nhân quả. Nếu ngươi sợ phiền phức tìm tới cửa thì thể mang .”

“Chậc…” Phó Yểu thả vàng trong tay xuống: “Vậy thì thà rằng đừng để thấy còn hơn.”

Bọn họ tìm đáy hồ một lúc, cuối cùng cũng tìm một thanh kiếm bùn đất đáy hồ chôn lấp, là một thanh kiếm rỉ sét và còn đầy đủ vì thời gian ăn mòn.

Loading...