TRỌNG SINH NHỜ KỸ NĂNG XUẤT HỒN, HOÁN ĐỔI THÂN XÁC TA GIÚP TOÀ ĐẠO QUAN HƯNG THỊNH - Chương 185

Cập nhật lúc: 2025-03-26 07:28:13
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chuyện xảy ở Tu Thủy huyện, Tam Nương hề , hiện giờ nàng đang bận thương lượng cách để kiếm tiền với Giang chưởng quầy.

Nàng sống , tiếp tục lãng phí tình cảm của biểu ca nữa.

“Có vẻ như thứ duy nhất chúng dựa lúc chỉ tài nấu nướng của Hưng Thái.” Giang chưởng quầy cũng thấy hứng thú với việc kiếm tiền. Nàng vẫn luôn cho rằng, tiền tài mới là thứ đem cho con cảm giác an nhất.

, đặc sản ở Thủy huyện nhiều.” Tam Nương : “Hơn nữa giá cả cũng quá cao. Tài nấu nướng của Hưng Thái cải thiện và nâng lên nhiều , món vịt sốt tương ngọt cũng thể trở thành món ăn đặc trưng, điều Thủy huyện chỉ bấy nhiêu như , thể vì đồ ăn ngon mà đặc biệt lui tới đạo quan hạn chế. Dù đồ ăn ngon cỡ mà bán thì cũng cách .”

“Ta .” Giang chương quầy cũng nghĩ tới việc : “ chúng một ưu thế lớn.”

“Là gì?”

“Ngươi quên ? Chính là quan chủ đấy. Ngươi xem, nếu chúng mở một tửu lầu dành riêng cho khách phương xa thì ?” Giang chưởng quầy : “Ví dụ như chúng mở một cửa hàng ở Nam Kinh, khách hàng gọi món nhưng đồ ăn ở cửa hàng mang đến từ nhà bếp của đạo quan, như khách ?”

Tam Nương lập tức hiểu ý của nàng. Chuyện cũng khác với việc mở một tửu lầu xuyên suốt hai vùng là bao, mà , thậm chí là ba tới bốn vùng. Nói thì bọn họ đúng là thiếu khách hàng.

“Nói như thì chúng cũng thể mang hải sản từ biển Đông tới Trường An đúng ?” Tam Nương suy một ba.

Đám quan quý tộc ở Trường An chỉ thể ăn hải sản mùa đông, vì khi đó sẽ băng tuyết, hải sản đông cứng vận chuyển tới kinh thành, điều khi đó hải sản cũng còn tươi mới nữa. Nếu bọn họ thể bán hải sản các mùa khác…

Tam Nương dường như thấy vàng bạc đua bay tới chỗ bọn họ.

“Không chỉ hải sản ở biển Đông thôi .” Giang chưởng quầy tiếp: “Vải ở Lĩnh Nam sắp chín , thứ mà mang tới Trường An bán là thể thu về cả ngàn lượng vàng. Ngoài chúng còn thể xuống phía nam, tới Trân Châu mua đường mía, đó đưa sang phía bắc, mang nhân sâm, vật liệu bằng gỗ về phía nam. Một chuyến về về là tiết kiệm ít thời gian, còn thể kiếm tiền lời ít nhất là gấp ba giá trị hàng hóa.”

Tam Nương nếu Giang chưởng quầy thể rõ ràng như chứng tỏ đó nàng từng nghĩ tới điều . Hiện tại nàng thương lượng với nàng cũng chỉ vì một mục đích mà thôi.

“Ta .” Tam Nương lên: “Ta sẽ thuyết phục quan chủ.”

Thật nàng thấy cũng cần thuyết phục gì cả, vì đằng ý tưởng chính là một núi vàng, quan chủ thể từ chối món lợi to như .

Quả nhiên, khi Tam Nương kế hoạch cho Phó Yểu thì Phó Yểu chỉ hỏi điều quan trọng nhất: “Tiền lời chia thế nào?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nho-ky-nang-xuat-hon-hoan-doi-than-xac-ta-giup-toa-dao-quan-hung-thinh/chuong-185.html.]

“Ngài chín, chúng một.” Đây là việc mà Tam Nương thương lượng với Giang chưởng quầy. Nếu , quan chủ thì suy nghĩ của bọn họ chỉ là viển vông, bọn họ lấy một phần là nhiều .

Phó Yểu vỗ tay lên trán Tam Nương: “Nói chuyện với thông minh quả nhiên thoải mái thật đấy. Ngài mai ngươi gọi Hà thợ mộc tới đây, bảo ông xây một cánh cửa nhỏ bên trái đạo quan. Chuyện còn tta giao cho các ngươi.”

Tam Nương nàng đồng ý .

“Được! Ngài cần lo về tiền vốn ban đầu, Giang chưởng quầy sẽ tự chi. Lúc đó ngài chỉ cần đợi để đếm tiền là .”

“Ừ, điều nhắc nhở ngươi .” Phó Yểu tủm tỉm , với Tam Nương: “Con nên tham lam quá, hiểu ?”

“Hiểu .” Tam Nương lập tức bảo đảm: “Chúng sẽ ầm ĩ.”

Nàng hết cuộc đối thoại của quan chủ với Chung Ly công tử ở Hồ Bà hôm đó. Nói chung là, bọn họ cần khiêm tốn chút.

“Hiểu là .” Phó Yểu hài lòng : “Cuối cùng thì cũng cần nuôi đám rảnh rỗi các ngươi nữa . Tới lúc đó, khi còn thể mang thỏi vàng thỏi bạc chọi vô đầu Chung Ly luôn chứ. Ây da, đúng là đáng mong chờ mà.”

Tam Nương, phu thê Giang chưởng quầy và Triệu Hưng Thái chụm đầu với , bắt đầu bàn luận chi tiết về kế sách ôm biển vàng biển bạc về nhà.

Sau khi tất cả đều nắm hết các bước, Hà thợ mộc cũng mang dụng cụ tới đạo quan xây cửa hông.

Hà thợ mộc cực kỳ để tâm tới những việc của đạo quan. Dù là xây cửa cũng dùng loại gỗ nhất, khắc hoa văn mài giũa cũng đều tự tay từng chút một.

Sau khi xong, Giang chưởng quầy ngỏ ý trả tiền nhưng ông chịu nhận, cuối cùng chỉ cầm ít đồ ăn vặt do Triệu Hưng Thái mang về cho nhi tử .

Lúc ông chuẩn rời , tâm trạng Phó Yểu lẽ cũng tệ, tiện tay gắp một chiếc bùa bình an cho ông . Còn ông đưa nó cho ai thì nàng quan tâm.

Có cửa , Triệu Hưng Thái đẩy cửa thấy cảnh tượng quen thuộc của núi Nhạn Quy.

“Ngươi nghĩ rằng cánh cửa cứ mở thể tới nơi khác ngay đấy hả? Mơ tưởng cái gì đó.” Phó Yểu : “Cánh cửa mỗi ngày chỉ tác dụng đúng một khắc tại thời điểm ngày đêm giao , những lúc khác thì nó khác gì cánh cửa bình thường cả.”

Loading...