Nàng hỏi lý do là gì, chỉ cần quy tắc của nó là , nếu hỏi thêm nữa sẽ quá giới hạn mất.
“Giờ tới rừng hòe đây.” Nàng lặng lẽ ôm đống tiền, chuẩn rời , Phó Yểu đột ngột dậy tảng đá: “Bạc để cho , thì cần đưa tới rừng hòe vội.”
Tam Nương hiểu tại nàng đột nhiên đổi ý định, điều vẫn đưa rương tiền cho nàng.
Phó Yểu ôm rương tiền tới nhà hàng xóm bên cạnh, Chung Ly hình như là mới về.
Nàng bước thấy y đặt một khối ngọc thạch lên giá đựng.
“Đó là gì ?” Phó Yểu tới gần, tất cả đều là các loại đá quý với kích cỡ lớn nhỏ khác . Có một điêu khắc thành hình dáng, lấp lánh vô cùng, còn vẫn còn nguyên ở dạng thô, dính đầy bụi đất: “Hồng bảo thạch, phù dung thạch, đá mắt mèo, ngọc hòa điền, nhiều đá quý ? Không là ngươi tới chỗ nào đó mang về một cục đá đấy chứ?”
Chung Ly đặt hết đá quý lên giá đựng, liếc mắt nàng một cái: “Ngươi tới đây chuyện gì?”
“Tất nhiên là tới trả nợ.” Phó Yểu lắc lắc rương tiền trong tay, chứng minh hề dối: “Tiện thể ở nhờ một thời gian. Ngươi cũng đạo quan của sét đánh mất còn gì, xây cũng cần một thời gian, còn nơi nào để hết.”
“Biết bản Ngũ tệ tam khuyết mà còn ôm tiền, ông trời quả nhiên đánh oan ngươi.” Chung Ly sâu bên trong mộ.
*Ngũ tệ tam khuyết: một loại mệnh mà các nhà tướng , phong thủy đều chịu do tiết lộ quá nhiều thiên cơ.
“Ngươi hả?” Phó Yểu thả rương tiền trong tay xuống: “ là Ngũ tệ tam khuyết, nhưng giờ thì là . Chỉ cần là thì đều dục vọng, ngươi dám ngươi ? Vậy nên ngươi cũng đừng mà chê bai . Giờ tới quan tài bằng ngọc của ngươi ngủ chút, an ủi tinh thần, việc gì thì đừng qua phiền .”
Đối mặt với nữ nhân xem nhà khác như nhà , Chung Ly cũng dừng bước, xoay : “Nói nghĩa là việc gì cũng một đường sinh cơ. Sao ngươi Ngũ tệ tam khuyết?”
Cũng chính vì điểm nên đó khi nàng chạm tiền bạc của y, y mới tay ngăn cản.
“Vì thứ gì đó thì trả bằng một cái giá tương ứng. Đó chính là cái giá mà trả.” Phó Yểu xong thì lập tức chui trong.
Chung Ly yên tại chỗ, đó xoay về một cái giá đỡ khác, lấy tấm mệnh trát từ đó xuống.
Nếu như Phó Yểu ở đây thì chắc chắn sẽ nhận , sinh thần bát tự và họ tên tấm mệnh trát đó chính là của nàng.
Trên mệnh trát rằng mệnh c.h.ế.t yểu. Ngũ tệ tam khuyết, mạng.
Chung Ly nhớ vẻ mặt ngoài ý của Phó Yểu khi thấy giọt nước mắt ở cạnh vực núi, cuối cùng vẫn đặt mệnh trát xuống giá gỗ nữa.
Chuyện rốt cuộc là như thế nào, điều tra chút là .
…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nho-ky-nang-xuat-hon-hoan-doi-than-xac-ta-giup-toa-dao-quan-hung-thinh/chuong-190.html.]
Phó Yểu thích ngọc quan của Chung Ly. Nó thể dưỡng hồn, dù rằng linh hồn nàng cũng cần dưỡng gì cả, điều đó cũng chẳng là trở ngại để nàng hưởng thụ cảm giác linh hồn bồi bổ.
Một khi nàng bình tĩnh, tiếng động xung quanh dù nhỏ cỡ nào nàng cũng thể .
Ví dụ như côn trùng đang kêu râm ran bên ngoài, tiếng lá cây xào xạc, cùng với mùi rượu thoang thoảng bay trong gió.
Phó Yểu hiểu về rượu lắm, tuy uống khá nhiều nhưng trình độ vẫn chỉ thuộc dạng gà mờ. Mùi hương rượu bay trong khí cực kỳ bí ẩn, tuy chỉ một chút mùi thôi nhưng nàng ngứa ngáy trong lòng.
Nàng dậy, ngửi mùi rượu thoang thoảng, về phía mùi hương đang tỏa , cuối cùng, nàng phát hiện một đàn nhỏ dùng bình sứ mỏng giữ rượu trong hầm rượu của Chung Ly.
Loại rượu màu đỏ, ánh sáng của minh châu, thậm chí còn thể thấy màu sắc xinh bên trong xuyên qua lớp vỏ mỏng của bình sứ.
Phó Yểu ngửi dọc miệng bình một chút, quyết định giúp Chung Ly nếm thử mùi vị của nó như thế nào.
Hầm rượu của Chung Ly lớn, góc trong đặt mấy đàn, tường là dụng cụ để uống rượu, loại bằng gốm, sứ, vàng, bạc, thủy tinh, ngọc…
Phó Yểu cầm một ly thủy tinh lên, rót rượu, rượu màu đỏ thắm chảy ngoài tỏa một mùi hương kỳ lạ. Nàng khẽ nhấp một ngụm, chất lỏng trôi thẳng xuống bụng, để mùi hương quanh quẩn môi.
“Rượu ngon.” Không ngờ Chung Ly còn cất giấu báu vật như thế .
Phó Yểu tiếp tục uống hết chỗ rượu trong ly, đó cầm bình rượu tìm Chung Ly, định hỏi y xem rượu bao nhiêu tiền, nàng mua.
Kết quả nàng càng càng say, còn khỏi hầm rượu chịu nổi nữa, cơ thể ngã sang một bên.
Một lúc , cửa hầm rượu mở , Chung Ly bước .
Y để ý tới bình rượu đang lăn lông lốc chân, chỉ xổm xuống bên cạnh Phó Yểu.
Nữ nhân mặt say khướt, một cánh tay lộ khỏi ống tay áo, làn da trắng nõn ánh sáng của minh châu hiện lên cảm giác mát lạnh và trơn bóng.
Có điều Chung Ly vẫn , cơ thể của Phó Yểu, đây chỉ là một cái xác nàng mượn để dùng tạm mà thôi.
Y vươn tay, né qua vị trí giữa mày, chạm mệnh môn, đó nhắm hai mắt .
Sau khi lớp sương mù dày đặc tan , y thấy một thiếu nữ dựa gốc cây Bạch Quả, đang ôm chân thút thít.
Y tới gần để rõ bộ dáng của thiếu nữ đó, nhưng thiếu nữ ngẩng đầu lên, dường như phát hiện sự mặt của y, mở miệng : “Nhìn trộm quá khứ của khác như hình như việc quân tử nên .”
Sau đó, chỉ trong nháy mắt, Chung Ly mở mắt , mặt y là Phó Yểu gỡ dải lụa mặt xuống, đang mỉm y.