Chung Ly thấy việc lén ký ức sâu trong lòng nàng phát hiện thì cũng hề hốt hoảng, chỉ : “Không sự đồng ý của chủ mà tự tiện uống trộm rượu hình như cũng chuyện đúng đắn gì.”
“Cái liên quan, rượu bao nhiêu tiền? Ngươi cứ việc cộng là .” Phó Yểu bây giờ là lợn c.h.ế.t sợ nước sôi, nước sôi càng nóng nàng càng thích.
Nàng khẽ cử động cổ tay, thoát khỏi sự khống chế của Chung Ly, đó lướt từ ống tay áo của lên , đồng thời cũng dựa sát Chung Ly, đến khi gương mặt cả hai gần như dán sát với , nàng mới chịu dừng , đôi môi thổi nhẹ mặt y, với giọng điệu dụ dỗ: “Nếu ngươi thì thể trực tiếp hỏi mà, chắc chắn nhiều hơn những gì ngươi thấy đấy.”
Chung Ly cũng hề né tránh: “Hỏi ngươi thì ngươi sẽ trả lời ?” “Tất nhiên là .”
“Vậy thì hỏi gì.” Chung Ly lên: “Lúc nhớ dọn dẹp chỗ cho sạch sẽ.” Y xong thì xoay bỏ .
Phó Yểu thấy y sắp rời khỏi hầm rượu thì đổi tư thế, khuỷu tay chống xuống đất, một tay đỡ lấy đầu, đầy ẩn ý: “Chung Ly, vẻ như ngươi bắt đầu tò mò về , đây cũng là chuyện gì .”
Nghe nàng , Chung Ly vẫn hề dừng bước, điều trong lòng y cũng hiểu rõ.
Lúc nãy tuy rằng y mới chỉ chút ký ức của Phó Yểu, thế nhưng nữ hài tử gương mặt giống Phó Cửu của Phó gia như đúc.
Y thừa nhận rằng y nàng khơi gợi sự tò mò.
…
Trong lúc Phó Yểu thoải mái chiếm lấy ngọc quan của Chung Ly, ở bên ngoài, Tam Nương bán vải cũng gặp chút khó khăn gì.
Chỉ cần thời gian giao hẹn tới, nàng lập tức mang ba trăm cân quả vải và một ngàn cái giỏ tre qua cánh cửa.
Đôi phu thê béo và gầy còn theo giúp đỡ, kết quả mở cửa thấy bóng nữa.
“Đi nhanh tới cơ ?” Hai vẫn là ngoài cuộc, căn bản hề đến sự đặc biệt của cánh cửa . Giang chưởng quầy tiếp xúc nhiều với hai bọn họ, thế nên tạm thời cũng định cho họ .
Tới Trường An, chủ nhân của Quảng Tụ Lâu sớm tự chờ ngoài cửa tiểu viện mà Tam Nương thuê. Ngay khi thấy và vải xuất hiện, mới thở phào nhẹ nhõm, hai bên giao hàng xong, vội vàng sai mang hàng về tửu lầu.
Tối nay một bữa tiệc lớn, quả vải sẽ là món chính bàn ăn tối nay, thể để xảy dù chỉ là một chút sót.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nho-ky-nang-xuat-hon-hoan-doi-than-xac-ta-giup-toa-dao-quan-hung-thinh/chuong-191.html.]
Cùng lúc đó, Phùng Bằng cũng tới Trường An.
Hắn mệt mỏi về phủ, quản gia thấy lập tức vui mừng, theo nhà: “Sao đột nhiên ngài trở về ? Lão gia và phu nhân dự tiệc , hiện đang trong phủ.”
Phùng Bằng vội vàng trong, hỏi: “Tiệc gì?”
“Sinh nhật Ninh Vương, chiêu đãi quả vải ở Quảng Tụ Lâu, tất cả quý tộc trong kinh đều mời. Tối nay lão gia và phu nhân lẽ về sớm .” Vì chức quan càng cao, xã giao sẽ càng nhiều.
“Ừ, bọn họ về nhớ tới báo cho một tiếng, phòng rửa mặt chút .” Phùng Bằng .
Hắn một khi trở về, quản gia chắc chắn sẽ sai thông báo với phụ mẫu.
Đợi Phùng Bằng rửa mặt sạch sẽ, ăn mấy món lót , bên ngoài hầu chạy , rằng phu nhân trở về.
Chỉ phu nhân mà lão gia, Phùng Bằng rằng phụ giữ đó .
“Giờ gặp nương , quả lê mang về cũng mang theo .” Hắn về nhà tất nhiên sẽ về tay . Ngoài phụ mẫu , còn mang quà về cho các tỷ khác.
Thấy bước chính điện, Phùng phu nhân lập tức vui mừng mặt. Bà nhịn mà dậy quan sát nhi tử, : “Con gầy hơn ít , quen ăn đồ ăn bên ngoài ?”
“Không ạ, đồ ăn bên ngoài ngon, cũng giúp con thêm nhiều kiến thức.” Phùng Bằng đáp.
Mẫu tử hai chút chuyện nhà, Phùng phu nhân hỏi rõ từng chuyện gặp khi ở một bên ngoài, thậm chí đến ấn tượng của Lục An về bà cũng hỏi.
Phùng Bằng thành thật trả lời hết, lát mới về phía mẫu , hỏi: “Nương hỏi nhiều chuyện, hỏi lý do đột nhiên lùn ?”
Biểu cảm mặt Phùng phu nhân thoáng chốc trở nên cứng đờ.
Nha bên cạnh mặt đoán ý, lập tức hiệu cho mấy hầu khác mau chóng im lặng lui ngoài, chỉ để mẫu tử hai ở trong.
Phùng Bằng nắm lấy tay mẫu , : “Ta nhớ rõ lúc ngài may áo mới cho từng đo đạc liệu, khi đó còn cao hơn ngài một chút. khi nãy lúc ngài dậy, nhận ngài và bằng , là ngài cao lên nữa đấy chứ?”
Tay Phùng phu nhân nắm chặt lấy , an ủi nhưng gì mới đúng.