TRỌNG SINH NHỜ KỸ NĂNG XUẤT HỒN, HOÁN ĐỔI THÂN XÁC TA GIÚP TOÀ ĐẠO QUAN HƯNG THỊNH - Chương 200

Cập nhật lúc: 2025-03-26 07:34:13
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nam nhân râu ria xồm xoàm, chính là nam nhân xuất hiện ở khách điếm lúc nửa đêm.

“Sao ngươi kéo ngoài?” Nam nhân vô cùng sợ hãi. Trước giờ luôn ẩn nấp trong kiếm, ngoài gần như thể tay với , cũng nhờ cách nên mới thể sống đến tận bây giờ.

“Ngươi nghĩ đống linh lực để cho ngươi hút thế đấy ?” Phó Yểu kiếm, nam nhân, đôi mắt hiện lên sự ghét bỏ: “Hóa là kiếm hồn, kiếm hồn mà còn ăn nhiều tới thế.”

Mặc dù chỉ mới hút hai ngụm linh khí, thế nhưng nếu là ngọc thạch bình thường khi thành đá vụn từ lâu .

Ngọc quan của Chung Ly từ gì, hút như mà hiện vẫn hao tổn.

Nói cũng , nếu như nàng ngọc quan nát vụn, khi nào Chung Ly sẽ đuổi nàng ngoài luôn ?

“Ta đói bụng quá.” Nam nhân tủi : “Nếu bổ sung thêm linh khí, lẽ sẽ tiêu tán mất. Trong huyệt mộ của ngươi còn ngọc khí nào khác ? Đợi ăn no thì chúng chuyện tiếp ha.”

“Ngươi đừng mơ. Ta là chủ nhân của ngôi mộ , chủ nhân thật sự là một tên quỷ keo kiệt, lúc nào cũng âm hiểm nhỏ mọn, khuyên ngươi nên kiềm chế một chút thì hơn.” Phó Yểu .

“Quỷ keo kiệt?” Giọng của Chung Ly vang lên từ phía cửa nhỏ.

Y cảm nhận khác ở trong mộ nên mới về, kết quả nữ nhân đang nhiệt tình lưng .

Phó Yểu lập tức phủ nhận: “Cái gì mà keo kiệt, ngươi nhầm ồi.” “Âm hiểm nhỏ mọn?”

“Ta đang khen ngươi thông minh, tính toán kỹ càng.”

“Vậy ?” Chung Ly bước tới gần: “Cách khen ngợi khác của ngươi đúng là đặc biệt.”

Phó Yểu chắp hai tay đáp: “Quá khen.”

“Ta đang khen ngươi.” Chung Ly cầm kiếm cổ trong tay: “Ngươi đúng, đúng là một con quỷ keo kiệt, càng keo kiệt hơn với dám lưng . Giờ dù cũng mang danh như , còn gì nữa thì thật với sự “khen ngợi” của ngươi quá.”

Phó Yểu y đầy cảnh giác: “Ngươi cái gì?”

“Một tháng tới, thấy vui mỗi khi cho khác mượn tiền, đợi một tháng thì tính tiếp. Còn nữa…” Chung Ly búng nhẹ kiếm: “Ta vốn

đang định bí mật của thanh kiếm cho ngươi , điều giờ vui, nên ngươi cứ từ từ mà tìm hiểu .”

“Đừng mà!” Mặc dù Phó Yểu thấy nghi ngờ câu cuối cùng của y, thế nhưng mái hiên, thể cúi đầu, nàng chỉ đành ôm lấy cánh tay Chung Ly, với vẻ mặt hối : “Lúc nãy nên rêu rao sự thật lung tung như , chắc chắn sẽ hàm súc hơn.”

Chung Ly vươn tay, cậy từng ngón tay của nàng khỏi cánh tay , như ánh trăng sáng buổi đêm: “Hai tháng.”

“Quá đáng quá đấy! Bản khuyết điểm thì mạnh dạn chấp nhận chứ, ngươi xem ham tài háo sắc, nay phủ nhận bao giờ .” Phó Yểu .

“Ba tháng, thương lượng.” Chung Ly đặt thanh kiếm sang một bên, xoay rời .

Phó Yểu “chậc” một tiếng, sang nam nhân bên cạnh đang cảnh giác với , nuốt nước bọt : “Không ngươi …”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nho-ky-nang-xuat-hon-hoan-doi-than-xac-ta-giup-toa-dao-quan-hung-thinh/chuong-200.html.]

Phó Yểu nhấc chân đá một phát, thế là bên cạnh cục đá Lâm Thu ở cửa Phương gia thôn xuất hiện một bạn mới.

Cuối cùng, Phó Yểu vẫn mang thanh kiếm đó tới Trường An.

Lý do thì hết sức đơn giản, thanh kiếm cổ mang cảm giác quái dị cho nàng, thế nên nàng quyết định sẽ nuôi dưỡng tàn hồn của nó.

Dưỡng hồn thì cần ngọc, mà nơi ngọc thạch nhiều và nhất, một là ở hầm mỏ, hai là trong hoàng cung.

Hầm mỏ thì chủ, hoàng cung thì… vẫn còn khả năng thương lượng.

Hơn nữa ở Trường An chuyện cần nàng đặt dấu chấm hết, nàng một công đôi chuyện nên lập tức tới phủ quốc sư, để dẫn nàng cung nộp kiếm.

“Thanh kiếm vấn đề gì ?” Tuy Thiên Huyền Tử thông minh khéo léo, thế nhưng cũng kẻ khờ khạo.

“Trong cung ba vị cao tăng ? Có vấn đề thì cứ để bọn họ xem thử là .”

“Bọn họ thật sự nhận ?” Thiên Huyền Tử nghi ngờ.

Phó Yểu chăm chú: “Ngày mai hãy mặc dày một chút cung.” “Tại ?”

“Ta sợ ngươi đánh hội đồng.”

“…”

Sau khi dặn dò Thiên Huyền Tử, Phó Yểu về phía đông thành, lập tức xuất hiện ở Vĩnh An Hầu phủ.

Giờ phút , trong chính viện Vĩnh An Hầu phủ, hai mắt hầu phu nhân đang chăm chú về phía màn giường.

Hiện còn ai để ý tới sự sống c.h.ế.t của bà . Bây giờ đang là mùa hè, thế nhưng vẫn còn đắp chăn dày, tối đến thì muỗi bay khắp nơi, màn giường cũng chỉ chừa một khe hở.

Bệnh tình của bà càng lúc càng nghiêm trọng, phu quân và nhi tử ai quan tâm tới bà .

Nếu như thì đám nô tài dám đối xử với bà thế .

Nhiều ngày giường, bà cuối cùng cũng hiểu cái gọi là tình ấm lạnh.

Trước nhiều kẻ nịnh nọt bà chỉ vì để thể đạt lợi ích mà thôi. Hiện tại bà vô dụng, nên mới ném sang một bên.

Trong những đêm khuya đầy oán hận, bà chịu uất ức, hèn nhát im giường, liệt cả đời.

Thế nên bà lập tức nghĩ ngay tới một thể giúp bà thoát khỏi tình cảnh lúc .

“Phó quan chủ… … ngươi chắc chắn đang thấy.” Hầu phu nhân chả nước miếng: “Ngươi giúp đồng ý… cho ngươi thứ…”

Khoảng một khắc , khóe mắt bà cuối cùng cũng thấy một bóng mơ hồ qua màn che mỏng manh.

Loading...