TRỌNG SINH NHỜ KỸ NĂNG XUẤT HỒN, HOÁN ĐỔI THÂN XÁC TA GIÚP TOÀ ĐẠO QUAN HƯNG THỊNH - Chương 201

Cập nhật lúc: 2025-03-27 02:50:02
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ngươi giao dịch gì với ?” Phó Yểu tìm một cái ghế, xuống: “Trên của ngươi cũng chẳng nhiều thứ cần. Ngươi như thế, giúp thì khó.”

“Vậy ngài trúng thứ gì?” Hầu phu nhân nhận thấy cả nhẹ nhàng từng , cơ thể cũng còn cứng đờ như nữa, bàn tay liệt cử động , ngay cả khi mở miệng chuyện cũng lưu loát hơn hẳn.

Chỉ ai từng trải qua cảm giác tê liệt mới thể một cơ thể khỏe mạnh quý giá tới chừng nào.

liệt thêm nào nữa.

“Chỉ cần ngài đồng ý giúp khỏi bệnh, ngài cũng sẽ đồng ý!” Trên khuôn mặt Hầu phu nhân lộ vẻ điên cuồng.

Phó Yểu cũng lòng vòng: “Thứ duy nhất của ngươi mà trúng là chỗ tuổi thọ còn .”

Lời hứa ba năm thọ mệnh đồng ý với thánh nhân còn thành, hơn nữa Phó Thị Lang cũng cần thêm tuổi thọ.

“Tuổi thọ…” Hầu phu nhân cứng đờ cả , nếu còn tuổi thọ nữa thì bà khỏe lên để gì cơ chứ?

“Sao nào? Có ?” Móng tay Phó Yểu nhẹ nhàng miết qua chiếc quạt xếp, phát âm thanh khiến rùng : “Ta chỉ tới một thôi, nhất là ngươi nên suy nghĩ cho kỹ.”

Hầu phu nhân hỏi: “Ta còn sống bao nhiêu năm nữa?” “Mười năm ba tháng.”

“Ngắn tới ?” Sắc mặt Hầu phu nhân trắng bệch, khó thể tin .

“Vốn dĩ dài.” Phó Yểu định tiết lộ hết thiên cơ cho bà : “Ngươi cũng rằng con với con cũng xung khắc với . Nếu con của ngươi đổi hồn thì ngươi thật thể sống thọ và c.h.ế.t tại nhà. Tiếc rằng con của ngươi đổi , nên ngươi chỉ thể sống thêm bấy nhiêu năm thôi, hiểu ?”

“Sao thể…” Hầu phu nhân lắc đầu tin tưởng: “Ta tin.”

Phó Yểu cầm quạt xếp đập mạnh lòng bàn tay, : “Tin thì tùy ngươi. Mẫn Dục là sẽ mang may mắn ngừng cho Mẫn gia, , tất nhiên sẽ còn liên quan gì tới các nữa. Có lẽ tới tận bây giờ Mẫn Dục vẫn tại mẫu ruột của đối xử với như thế.”

Hầu phu nhân ngơ ngác.

Là vì hại c.h.ế.t nhi tử của bà ? Không

Đây chỉ là lý do ngoài miệng của bà thôi, lý do thể qua mặt khác, nhưng thể qua mặt chính .

Thật khi A Dục còn nhỏ, bà vẫn yêu thương . về , A Hành ở ngoài khiến bà nở mày nở mặt, A Dục chỉ nghịch ngợm khiến kẻ khác khiếp sợ, cho nên bà mới dần thiên vị A Hành hơn.

Về lão hầu gia bảo để tâm tới A Dục, bà vì thế mà vui nên mới đối xử với càng lúc càng tệ. Ngày qua ngày, dần dà mang tới hậu quả như hôm nay.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nho-ky-nang-xuat-hon-hoan-doi-than-xac-ta-giup-toa-dao-quan-hung-thinh/chuong-201.html.]

“Ta cố ý…” Hầu phu nhân thật sự thấy hối hận, đặc biệt là khi bà rằng bản vốn sống thọ và c.h.ế.t tại nhà, cuối cùng chỉ vì Mẫn Dục rời mà còn mười năm, sự hối hận tựa như một thanh đao sắc bén, cứa từng nhát trái tim, kịp hối : “Nếu như thì chắc chắn đối xử với nó như .”

Phó Yểu cuối cùng cũng hiểu rõ con : “Ngươi đúng là kẻ ích kỷ tới tột cùng. Được , ngươi giao dịch nữa ? Không giao dịch nữa thì đây.”

“Giao dịch, giao dịch!” Hầu phu nhân vội vàng gọi nàng : “Ta thể lấy một năm tuổi thọ để…”

Phó Yểu thẳng thừng ngắt lời bà : “Ít nhất là mười năm, đổi thì thôi.”

Hầu phu nhân nhanh chóng do dự. Nếu giao dịch , chẳng chỉ còn ba tháng để sống ?

Thế nhưng nếu đổi, cả đời chỉ thể im giường thì còn ý nghĩa gì nữa?

Thật lúc nghiêng về bên giao dịch, nhưng vẫn tranh thủ cơ hội để bản sống lâu hơn chút.

“Chẳng lẽ còn lựa chọn nào khác ? Ta thể trả ngài tiền, trả ngài nhiều tiền.” Năm đó lúc bà gả Vĩnh An hầu phủ mang theo nhiều của hồi môn.

Lúc nữ nhi thành chỉ tốn một ít, vẫn còn dư hơn phân nửa. Mấy năm qua quản lý hầu phủ, bà cũng ít tích góp trong tối ngoài sáng.

Cũng vì lý do nên bà mới còn sống yên bình.

“Xùy.” Phó Yểu khinh thường, : “Ngươi nghĩ ai cũng thể tiền tài thu mua đấy ?”

“Ta…” Hầu phu nhân cho rằng nàng là kỳ nhân dị sĩ, thích mấy thứ , đành rụt cổ, : “Đổi thành những cái khác cũng mà.”

“Không cần.” Phó Yểu đen mặt, nhiều lời nữa, nếu lỡ mà sấm sét giáng xuống thì to chuyện: “Muốn thì đổi, thì thôi, đây.”

“Đừng mà!” Hầu phu nhân lúc lao thẳng từ giường xuống, nắm chặt lấy tay áo Phó Yểu: “Ta đổi! Ta đổi là chứ gì!”

“Từ đầu thế luôn nhanh hơn .” Phó Yểu .

Nửa đêm về sáng, nha đầu vốn đang ngủ ngon lành bên ngoài đột nhiên thấy trong phòng tiếng động.

Nàng lập tức mở mắt .

Nếu là , nàng nhanh chóng lặng lẽ xem thử chuyện gì xảy . Có điều bây giờ, nàng ở yên đợi một lúc, thấy tiếng động nào vang lên nữa thì xuống.

Ngay lúc , nàng tiếng bước chân vang lên tai.

Nàng sợ tới mức đầu , thấy hầu phu nhân vốn liệt giường đang lạnh lùng nàng…

Loading...