TRỌNG SINH NHỜ KỸ NĂNG XUẤT HỒN, HOÁN ĐỔI THÂN XÁC TA GIÚP TOÀ ĐẠO QUAN HƯNG THỊNH - Chương 204

Cập nhật lúc: 2025-03-27 02:50:50
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hắn vội vàng mở chiếc rương đựng ngọc thạch bên cạnh , thấy như sét đánh giữa trời quang… bộ ngọc thạch đều biến thành đá vụn.

Hắn kiểm tra mấy thứ khác, tất cả gần như đều biến thành như .

“Xong !” Đại thái giám đổi sắc mặt, cảm giác cái đầu cổ sắp giữ nữa .

Tư khố của hoàng đế nếu thiếu một hai món hoặc là mười mấy món thì , thể bù đắp đó.

Thế nhưng lượng ngọc thạch là một con khổng lồ, hơn nữa tất cả đều là hàng thượng hạng, căn bản thể giấu giếm .

Cuối cùng, đại thái giám chỉ đành mạo hiểm ôm lấy hộp kiếm, chuyện cho hoàng đế .

Thế nhưng tìm một vòng, phát hiện hộp kiếm vẫn còn nhưng kiếm ở bên trong biến mất thấy nữa.

Sau khi đống ngọc thạch trong tư khố của cướp sạch, vẻ mặt thánh nhân đen tối đến đáng sợ.

“Đi, tới chỗ Hoàng hậu.”

Đại thái giám ngờ bệ hạ hề trách tội , trong lòng thầm may mắn, vội vàng phía soi đèn.

Đến khi tới cung Hoàng hậu, nàng định hành lễ thì thánh nhân cản , hiệu cho đại thái giám chuyện của thanh kiếm và ngọc thạch cho nàng .

“Quả nhân nàng và Phó quan chủ chút ân tình với , chuyện quả nhân đáp án.” Thánh nhân .

Hoàng hậu ngờ mới mở cửa cung đối mặt với chuyện bi hài như thế .

Thế nhưng Phó quan chủ lúc nào cũng xuất quỷ nhập thần, nàng gặp cũng nhờ vận may. Hiện giờ bệ hạ bảo nàng hỏi chuyện Phó quan chủ, nàng để tìm đây?

Điều nàng ngờ nữa là, kể từ hôm đó, mỗi ngày thánh nhân đều tới cửa dò hỏi chuyện với nàng.

Hỏi một hồi, hỏi tới tận tẩm điện.

Đại thái giám lúc mới mơ màng hiểu : Bệ hạ gì để ý tới chuyện ngọc thạch, rõ ràng là mượn chuyện để…. Khụ.

Vĩnh An cung ở ngay bên cạnh, quý phi đang ăn nho, quên phun vỏ quả nho ngoài, mỉm ánh trăng trời cao.

Kẻ phụ lòng cuối cùng cũng trái tim ? Thật là chuyện mà.

Có trái tim mới thể nếm mùi vị yêu mà , đúng ?

Mộ Chung Ly.

Phó Yểu thanh cổ kiếm mặt, búng lên kiếm, hỏi: “Dù ăn no cũng chẳng khác gì mấy, đổi chút nào, vẫn cứ tàn tạ như .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nho-ky-nang-xuat-hon-hoan-doi-than-xac-ta-giup-toa-dao-quan-hung-thinh/chuong-204.html.]

“Ngươi là sai , ít nhất bây giờ thêm chút đạo hạnh.” Tàn hồn trong cổ kiếm bây giờ cũng sợ Phó Yểu như nữa, còn đắc ý bay khỏi thanh kiếm.

Hắn gần như quét sạch tư khố của hoàng đế, nhờ ngọc thạch nuôi dưỡng, thành công trở thành quỷ tu.

“Vậy chúc mừng ngươi.” Phó Yểu : “Giờ thì ngươi đạo hạnh, chỉ cần tự tìm đường c.h.ế.t thì cơ bản là ngươi thể an , mục đích của thanh kiếm cũng thành.”

“Nghĩa là ?” Tàn hồn hỏi.

“Ý là giúp ngươi tu vi, thanh kiếm về sẽ là của .” Phó Yểu đáp.

“Không , thể cho ngươi thanh kiếm !” Tàn hồn lập tức từ chối: “Lần đúng là nợ ngươi một ân tình lớn, thế nhưng ngoại trừ điều , chuyện gì cũng đồng ý với ngươi.”

“Ngươi cứ như ngươi thứ khác đáng đêt lọt mắt .” Phó Yểu đánh giá từ xuống , “chậc chậc” hai tiếng: “Hơn nữa, chuyện chuyện ngươi thể quyết định. Là thanh kiếm tự giao dịch với , ngươi tư cách từ chối.”

“Kiếm giao dịch với ngươi?” Tàn hồn mơ màng.

“Nếu thì ngươi nghĩ tìm các ngươi? Thanh kiếm thông minh hơn ngươi nhiều. Sau khi nó phát hiện Phùng Bằng là dễ dính những thứ sạch sẽ cố tình để một thở , để từ đó thu hút vài cao tăng hoặc cao nhân tìm tới ngươi.” Phó Yểu : “Người đúng là cả bằng thành kiếm, đầu óc cũng như .”

Tàn hồn bạn đang bàn, vẫn hiểu lắm: “Thế nhưng thế?”

Mấy chục năm qua, thanh kiếm đôi khi dẫn ngược xuôi nhiều , bảo dọa , giờ từng cho lý do. Hắn cũng nghĩ nhiều, chỉ cho rằng đây là thú vui của nó mà thôi.

“Tại ? Ngươi là ngốc thật đang giả ngốc đấy? Chẳng lẽ ngươi nhận ngươi sắp biến mất ? Lần nếu ngươi may mắn trở thành quỷ tu thì lâu nữa ngươi sẽ biến mất.” Phó Yểu : “Thanh kiếm rõ ràng ngươi biến mất như , thế nên nó mới cố chấp thu hút sự chú ý của khác. Ngay từ ban đầu, nó ôm ý nghĩ hy sinh để cứu lấy ngươi .”

“Những gì nàng là sự thật đấy ?” Tàn hồn hỏi thanh kiếm. Thanh kiếm im lặng, giữ thái độ như một.

“Ta !” Tàn hồn vẫn chui thanh kiếm nữa, thế nhưng phát hiện thể .

Đây là chuyện nay từng xảy .

“Ngươi cần nữa ?” Tàn hồn hỏi thanh kiếm. Phó Yểu bên cạnh đột nhiên nổi hết cả da gà.

“Ta thấy các ngươi cần chuyện rõ ràng với .” Nàng vuốt đám da gà cánh tay xuống, sang bên cạnh kể lể với Chung Ly: “Cứ như là kẻ ác độc lấy gậy đánh uyên ương . Thanh kiếm đó chắc chia đực cái chứ?”

Chung Ly nàng phiền đành dừng việc đang dở tay : “Không chia.”

“Ồ, ngươi bảo sẽ cho chuyện của thanh kiếm ?” Phó Yểu hí hửng.

Chung Ly thầm nghĩ bản nên đáp lời nàng mới đúng. Y dậy, bên ngoài.

Phó Yểu theo: “Ngươi đang nghĩ rằng nên để ý tới đúng .”

Chung Ly vốn định phản ứng, nhưng tới tận khi y bước tới một cánh cửa, Phó Yểu vẫn còn tò mò theo phía . Y đành xoay : “Ta tắm.”

“Tắm hả? Ngươi là quỷ , còn tắm cái gì nữa?” Phó Yểu thấy thú vị.

“Ngươi cũng là quỷ, chẳng lẽ ngươi…” Trong giọng của Chung Ly tràn ngập sự ghét bỏ: “Về ngươi cách xa mười bước.”

Loading...