TRỌNG SINH NHỜ KỸ NĂNG XUẤT HỒN, HOÁN ĐỔI THÂN XÁC TA GIÚP TOÀ ĐẠO QUAN HƯNG THỊNH - Chương 205

Cập nhật lúc: 2025-03-27 02:51:23
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phó Yểu bật : “Một câu tịnh trần quyết là thể giải quyết vấn đề, chỉ mỗi ngươi mới chú ý thế thôi.”

Tuy miệng nhưng nàng vẫn dừng chân .

Nơi Chung Ly tắm rửa là một suối nước nóng, lòng bể lát ngọc thạch trơn bóng, xung quanh còn điêu khắc hoa văn xinh . Từ suối nước nóng lên , thể thấy giếng trời, ánh sáng từ ngoài chiếu bên trong.

Chung Ly ngâm suối nước nóng, nhắm hai mắt nhẹ nhàng mở .

Trước y đều ngâm trong suối nước nóng một canh giờ, thế nhưng chỉ tắm rửa qua loa, đổi sang cẩm bào màu đen, chuẩn sách một lát. Ai mà ngờ mới bước ngoài thấy Phó Yểu dựa tường, đang nghĩ gì.

Phó Yểu thấy tiếng động, nghiêng thì bắt gặp Chung Ly khoác một chiếc cẩm bào màu đen dài, chỉ cột dây lưng lỏng lẻo, đôi chân lúc

bước dài thẳng, vạt áo n.g.ự.c rộng mở, da thịt n.g.ự.c cũng lộ theo mỗi bước chân.

“Còn chuyện gì ?” Chung Ly hỏi.

“Không.” Phó Yểu rời mắt khỏi y, mắt mũi, mũi tim: “Phòng bên cạnh còn chuyện xong, chỉ đây môt jlast thôi, ngươi cứ lơ .”

Trên thực tế, Chung Ly cũng thật sự .

Y một phòng để sách cực kỳ rộng lớn, một tay cầm rượu, bước từng bước thư phòng, đó thấy ngoài nữa.

Phó Yểu cánh cửa sổ ở thư phòng bên , trong đầu hiện lên vị trưởng công chúa nạp mười tám mỹ nam tử trong dã sử.

Nam sắc quả nhiên là thứ ngăn cản nữ nhân tiến đánh thiên hạ! Khoảng một khắc , tàn hồn một bay ngoài.

Cả hai dường như vẫn thể thống nhất với .

“Ta sẽ .” Hắn : “Nếu nó vì bán cho ngươi, đây nhất định sống thật . Đôi khi thấy thật buồn , những lúc nào cũng chuyện gì đó khác, còn cho rằng như nhất. Hy sinh bản để giúp khác, cứ nghĩ như là vĩ đại, ghê gớm lắm, thế nhưng thật sự cảm động vì điều đó cũng chỉ bản đối phương mà thôi.”

Hắn xong, lập tức rời khỏi cổ mộ.

Phó Yểu cầm kiếm cổ trong tay, vì tàn hồn giúp đỡ nên xác ảm đạm nhiều, còn bốc lên một mùi hương cũ nát.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nho-ky-nang-xuat-hon-hoan-doi-than-xac-ta-giup-toa-dao-quan-hung-thinh/chuong-205.html.]

là cái gì cũng thể chống thời gian.” Phó Yểu thanh kiếm: “Một thanh kiếm khi xưa gì mà nó chặn , bây giờ thành một đống sắt vụn.”

Thanh kiếm phát một tiếng run nhẹ, trở về với dáng vẻ im lặng như chết.

Phó Yểu quan sát một lúc lâu, đặt kiếm lên giá gỗ.

Mộ của Chung Ly trừ việc mặt đất, bề ngoài chẳng khác nào một cổ mộ lớn thì cách bố trí bên trong giống nơi ở của con .

Ngăn đựng báu vật, kệ sách lớn, bình sứ, tranh chữ, thảm mềm… bỏ qua việc ở đây hầu nào thì thoải mái hơn đạo quan đó của nàng nhiều.

Tất nhiên, điều quan trọng nhất ở đây là Chung Ly còn đặc biệt xây đến năm cái nhà kho chỉ dùng để chứa bạc trắng vàng ròng, châu báu ngọc ngà…, phân

thành nhiều loại khác đặt từng nhà kho. Đây mới là thứ Phó Yểu thèm nhất.

Giữa trưa hôm , mộ Chung Ly vẫn bình yên, đột nhiên xuất hiện một bóng lén lút chui .

Bóng dáng căn phòng đặt kiếm cổ, cầm kiếm nhanh chóng chạy ngoài.

Phó Yểu ở phòng bên cạnh đang thoại bản, một tay còn cầm quả vải mát lạnh: “Chung Ly, nhà ngươi trộm ngươi xử lý .”

Chung Ly khối băng đang ngưng tụ ngay mắt , đột nhiên thấy hứng thú với tảng đá lớn đặt ở cửa Phương gia thôn. Còn chuyện mà Phó Yểu , y thật sự thấy hề liên quan gì tới : “Hình như thanh kiếm đó là của ngươi.”

thế.” Phó Yểu vẫn buồn nhúc nhích: “Một thanh kiếm sắp thành đống sắt vụn, dù trộm cũng chẳng thể đổi việc đó. Vạn vật linh, một thanh kiếm cũng sẽ thần trí. Có điều lũ tàn hồn lẽ còn nhận rằng bản chính là đúc thanh kiếm.”

Vòng luân hồi cứ hoài lặp lặp , ngờ rằng duyên phận nối với từ lâu .

Tàn hồn ôm kiếm chạy như điên, bản , chỉ rời xa khỏi nơi , ôm thanh kiếm khắp núi sông.

“Nói thì buồn , lúc còn sống, đưa ngươi khắp nơi, bây giờ chết, đổi thành ngươi dẫn theo mà chạy. Giờ hai chúng trở về giống như , tiếc rằng vẫn chỉ là một tên kiếm khách vô danh mờ nhạt.” Tàn hồn .

Thời đại mà sống là lúc du hiệp thịnh vượng nhất. Khi đó du hiệp nổi danh nhất thậm chí còn diện kiến hoàng thượng, dẫn đến trăm ngàn du hiệp khác tới biên quan, cùng g.i.ế.c địch.

Loading...