TRỌNG SINH NHỜ KỸ NĂNG XUẤT HỒN, HOÁN ĐỔI THÂN XÁC TA GIÚP TOÀ ĐẠO QUAN HƯNG THỊNH - Chương 208

Cập nhật lúc: 2025-03-27 02:52:21
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mỏ vàng ở Tu Thủy vẫn đang tiếp tục đào, lúc các đồng ruộng xung quanh đều Liễu Phú Vân dùng danh nghĩa Liễu gia mua hết.

Động thái của nhiều tỏ bất mãn. Thế nhưng điều vẫn đủ để cách chức, nhiều nhất chỉ khiến danh dự hao tổn mà thôi.

Mắt thấy hoạt động khai thác vàng của Tu Thủy hề ngừng , đám hải tặc ở Hồ Bà luôn giữ bình tĩnh thì một phong thư đưa đến tay đại đương gia cuối tháng bảy phá vỡ tất cả.

“Lão đại, trong đó ?” Tâm phúc cạnh thấy đại đương gia xem thư xong thì đổi thái độ, lập tức tỏ tò mò.

Đại đương gia : “Vị đoạt lấy mỏ vàng của Liễu gia.”

Hắn thể sống sót ở nơi chỉ vì hiểu rõ địa hình xung quanh Hồ Bà, mà còn vì vẫn luôn duy trì mối quan hệ với vị đại nhân nào đó.

Lần chuyện Tu Thủy mỏ vàng chính cũng là thật giả, nên vẫn mãi hành động gì. Thế nhưng bây giờ dù trốn tránh cũng nữa .

Mấy đại nhân chắc chắn xác định chuyện mỏ vàng nên mới mượn tay , cướp lấy mỏ vàng đó.

là tham lam.” Đại đương gia thầm mắng. Bá tánh mắng bọn chúng là đám hải tặc ác độc, nhưng thật sự tàn nhẫn là kẻ khác.

Mỗi tặng quà đều gần như vét sạch nhà kho, thế mà tới cuối cùng, kẻ gánh tiếng đều là , những kẻ đều trong sạch, giả vờ trắng tay.

Lần cũng thế, đám đó vì vàng cũng bảo tay, bọn họ thể giả vờ kẻ nghèo khổ.

“Đại đương gia, chúng đây?” Tên tâm phúc cẩn thận hỏi.

Đại đương gia híp mắt, : “Ngay cả đám chuột hèn hạ đó cũng thèm khát, xem chuyện Tu Thủy mỏ vàng là tin đồn nhảm. Nếu thế thì vì để các đầu rơi m.á.u chảy cho kẻ khác, bằng chúng tự một vố lớn .”

Tới lúc đó lấy đủ vàng, cần gì ở nơi mà liều mạng nữa. Tâm phúc , lập tức hiểu rõ ý .

“Được, tiểu nhân lập tức chuẩn .”

Ba ngày , tàn hồn vẫn còn dừng chân ở cạnh Hồ Bà, thấy từ trong màn đêm đến bốn năm con thuyền đang xuyên phá.

Đến khi tới gần, tàn hồn nhanh chóng nhận đám .

Đám chẳng là hải tặc đó ? Mấy năm qua luôn ở nước, cũng từng thấy ít oan hồn c.h.ế.t tay bọn chúng.

Đám mặc giáp nhẹ, hành động trong màn đêm như chắc chắn chuyện gì .

Tàn hồn vốn định xuống đáy hồ vớt ít đồ, thấy cảnh thì nhanh chóng đổi ý định, xoay bám theo bọn chúng.

Từ khi trở thành quỷ tu, cho dù vẫn luôn theo đám cũng ai nhận .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nho-ky-nang-xuat-hon-hoan-doi-than-xac-ta-giup-toa-dao-quan-hung-thinh/chuong-208.html.]

Ngay khi sắp cập bờ, bộ đuốc sáng thuyền đều dập tắt, đó đám nhân lúc trời còn tối, lặng lẽ lẻn lên.

Trên bờ vài tên hải tặc đợi sắn để đón . Thấy bọn chúng tới thì tự dẫn bọn chúng tới thẳng một tiểu viện ở nông thôn, trong đó chứa đến trăm con ngựa lớn.

Số ngựa lớn như nếu truyền sẽ khiến khác chú ý, điều do nơi quá hẻo lánh, hơn nữa tường viện cao nên tạm thời vẫn ai nhận .

Nhóm hải tặc lên ngựa, chạy thẳng tới mỏ vàng ở Tu Thủy.

Bên phía Tu Thủy, Liễu Phú Vân và Phùng Bằng còn ngủ.

Phùng Bằng lo lắng: “Ngươi thử xem, cá lớn thật sự sẽ cắn câu ?”

“Chắc chắn.” Liễu Phú Vân đáp, thấy vẻ mặt Phùng Bằng còn lờ mờ khó hiểu, : “Giang Châu giàu bằng Tô Hàng, chỉ là một nơi khỉ ho cò gáy thôi. Tình hình của bá tánh ngươi cũng thấy đấy, đa bọn họ đều ăn no, những kẻ tham quan vơ vét cũng kiếm bao nhiêu lợi ích. Thế nhưng chuyện mỏ vàng khác, đây là một canh bạc lớn, một mỏ vàng đáng giá bằng mười mấy năm bóc lột dân chúng. Đám quan nho nhỏ bên cơ hội leo lên cành cao, giờ trong đầu hẳn ích lợi chiếm trọn.”

“Vậy ngươi chuẩn bao ở bên chỗ mỏ vàng? Đám hải tặc một trăm , nếu chuẩn ít thì sợ là bắt bọn chúng.” Hải tặc đều là những kẻ từng dính m.á.u tươi, hung ác cỡ nào thì chẳng cần cũng . Binh lính bình thường thật sự thể đánh bọn họ .

“Yên tâm, chuẩn đủ .” Liễu Phú Vân với vẻ tự tin. Vì kế hoạch , cũng gần như đánh đổi thứ, chỉ lén lút thả ít vàng bạc ở Tây Sơn, đồng thời còn lén mời hai trăm binh lính ở phủ nha bên cạnh, đến cả huyện úy cũng trong núi muỗi chích chờ thời cơ.

Ngay khi hai đang thảo luận với , Hoàng bộ đầu bên ngoài vội vàng chạy , : “Đại nhân, phía Tây Sơn động tĩnh !”

Tây Sơn chính là nơi mỏ vàng.

Liễu Phú Vân lập tức dậy: “Ai tới báo tin?” “Là bên cạnh huyện úy.”

“Được, bây giờ lập tức chuẩn ngựa!” Liễu Phú Vân .

Tây Sơn cách Tu Thủy huyện hơn ba mươi dặm, cưỡi ngựa cũng mất nửa canh giờ.

Sau khi Liễu Phú Vân tới, hai quân đánh xong, t.h.i t.h.ể ngang dọc tứ tung khắp nơi. Liễu Phú Vân và Phùng Bằng đều từng ngửi mùi m.á.u tươi, nhịn mà thấy buồn nôn.

“Đại nhân tới đây.” Huyện úy vui vẻ : “Đám hải tặc c.h.ế.t thì cũng bắt, uổng công chúng ráng chịu muỗi đốt lâu tới .”

“Tốt lắm, tới lúc đó chắc chắn sẽ thỉnh công trạng lên triều đình giúp ngươi.” Liễu Phú Vân hỏi: “Tên thủ lĩnh ?”

“Ở đây.” Huyện úy sai kéo tới: “Tên đúng là một kẻ mưu mẹo, còn giả trang thành hải tặc bình thường để lẫn đám đông, xém chút để chạy mất.”

Liễu Phú Vân quan sát một lúc, xác nhận sai thì gật đầu, lệnh cho huyện úy dọn dẹp trở về.

Lần phía quan phủ vẫn chịu tổn thất, nhưng thể tiêu diệt hải tặc, chút thương vong cũng gì đáng kể.

Hiện giờ bọn họ rời , t.h.i t.h.ể của các binh lính cũng đưa về, còn hải tặc c.h.ế.t thì c.h.ặ.t đ.ầ.u mang , t.h.i t.h.ể chôn luôn tại chỗ là .

Sau khi bọn họ chôn cất xong, bao lâu đám t.h.i t.h.ể đó đào , từng tên một mang thiêu đốt trong rừng núi hoang vắng.

hành động chung với đám binh lính, Liễu phú Vân chỉ cưỡi ngựa thong thả, hai dặm đường, bầu trời của ngọn núi lưng bốc cháy từ lúc nào, nhiễm hồng cả một phương trời.

Nếu lúc ở chân núi lên, chắc chắn thể thấy đỉnh núi một bóng kiếm mở nhạt đang bay lơ lửng ở đó…

Loading...