TRỌNG SINH NHỜ KỸ NĂNG XUẤT HỒN, HOÁN ĐỔI THÂN XÁC TA GIÚP TOÀ ĐẠO QUAN HƯNG THỊNH - Chương 211

Cập nhật lúc: 2025-03-27 02:53:38
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phó Yểu nhét thanh kiếm vỏ, : “Nếu còn vị quan chủ nào họ Phó nữa thì đó đúng là .”

Ninh Khang lúc bước tới cạnh nàng, cũng thắp đèn, cứ nương theo ánh sáng nhỏ rọi từ bên ngoài mà chuyện trong đêm đen.

“Ta nhiều về ngươi, rằng ngươi lợi hại. Dù chuyện khó cỡ nào ngươi cũng thể xử lý , đôi khi đến cả hoàng cũng nhờ ngươi giúp đỡ.” Ninh Khang .

Lời đồn trong cung còn khoa trương hơn thế nhiều, điều Ninh Khang luôn giữ thái độ hoài nghi, nên cũng tin lắm. Ngay cả câu nàng cũng còn chứa đựng chút nghi ngờ.

“Mặc dù đây đều là sự thật, nhưng những đó từng tận mắt chứng kiến tài năng của vội vàng thổi phồng lên như , tâm tư sợ là ý của Túy Ông rượu.” Dù mỗi nàng cung cấm đều chỉ tiếp xúc với một Hoàng hậu.

Ninh Khang mỉm : “Tâm tư của khác tạm thời đoán , bản lĩnh của Phó quan chủ giả mới là điều cần thiết, Phó quan chủ thể thỏa mãn nguyện vọng của ?”

Phó Yểu ném thanh kiếm trong tay sang một bên, đáp: “Nếu thanh Thần Quang của ngươi là thật thì còn thể giao dịch với ngươi một chút, chứ hiện giờ ngươi chẳng món nào mà cần cả, hứng từ thiện.”

Phó Yểu xong, lập tức phía bình phong.

Ninh Khang vội theo , định hỏi nàng gì, ai ngờ phía bình phong đó còn ai cả.

Nàng sững sờ, vội vàng gọi cung nữ cầm đèn phòng. Ánh đèn chiếu sáng, trong ngoài cung thất một bóng , cung nữ lắc đầu tỏ vẻ thấy ai tiến cả, cũng .

Ninh Khang tự xác nhận nữa, khi thật sự thấy , nàng mới dần tin những lời đồn đãi.

Có lẽ đời thật sự tồn tại các kỳ nhân dị sĩ.

Chỉ là lời lúc nãy của Phó quan chủ cũng để lộ một tin tức, đó là thanh Thần Quang là giả.

Tu Thủy.

Sau khi Liễu Phú Vân bắt đại đương gia của đám hải tặc, đám binh tôm tướng cua còn cũng dễ xử lý hơn nhiều.

Mất một ngày để dọn dẹp hết các trại thổ phỉ xung quanh Hồ Bà, còn mạnh tay nghiêm hình bức cung, ép đại đương gia đám hải tặc đó khai tên quan viên cấu kết với , lập tức bí mật một phần công văn, chuyển tới cho tri phủ, báo cáo lên Tri phủ đại nhân.

Mặt ngoài, chỉ giả vờ như hề , phán đám hải tặc tội danh cướp của g.i.ế.c .

Hải tặc san bằng, Phó Thị Lang và Phùng Bằng cũng lời chào tạm biệt.

Phó Thị Lang định dẫn nữ nhi xuống Giang Nam, Phùng Bằng thì trở về Thủy huyện. Phó Thị Lang nhớ tới vị Phó quan chủ , đường tới Giang Nam cũng ngang qua đó, nếu qua đạo quan thắp nén nhang thì thật là khó , xin một lá bùa bình an cho nữ nhi ông luôn, hơn nữa Lục An cũng ở Thủy huyện, thế là ông tiếp tục lên đường chung với Phùng Bằng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nho-ky-nang-xuat-hon-hoan-doi-than-xac-ta-giup-toa-dao-quan-hung-thinh/chuong-211.html.]

Buổi tối , Liễu Phú Vân chuẩn tiệc cho bọn họ. Tan tiệc, Phùng Bằng kéo Liễu Phú Vân , kể chuyện ở Trường An.

“Chuyện các ngươi kết với Dư các lão, đáng nên lắm lời. Liễu là quân tử, tương lai tiền đồ vô lượng, nên vì một chuyện khác mà gặp trở ngại. Ta do dự khá lâu, cuối cùng vẫn cho ngươi vài chuyện, ngươi cứ tự cân nhắc .” Phùng Bằng .

Ở chung suốt mấy ngày qua, Liễu Phú Vân cũng mơ hồ nắm vài nét tính cách của Phùng Bằng, cẩn thận, sẽ lung tung lưng khác, cũng để tâm tới mấy chuyện bao đồng.

Tối nay thể những lời cũng chứng tỏ là chuẩn lâu . Dù nếu sẽ khiến mối quan hệ giữa hai trở nên xa cách.

“Phùng cứ .” Liễu Phú Vân : “Hôm nay dù ngươi gì, chúng đều sẽ coi như gì xảy .”

“Thật đây cũng là chuyện thể . Ở hậu viện của Dư các lão chôn mười mấy cái xác của đám hầu, lẽ chuyện ngươi từng qua . Trị quốc trị gia, đến nội bộ nhà còn sạch sẽ thì thể gì cho thiên hạ nữa. Ông xem những kẻ tầm thường là con , tất nhiên cũng sẽ để các bá tánh mắt. Khác với ông , Liễu sẽ vì bá tánh mà chuyện. Nếu giờ các ngươi kết với , tương lai thảo luận chuyện gì cũng sẽ gặp bất đồng. Tư tưởng của Dư các lão ăn sâu bén rễ từ lâu , Liễu gia thể lay chuyển . Nếu khi đó ông ngăn cản ngươi, ngươi thật sự sẽ thể nữa.”

Mục đích của liên hôn cũng chỉ vì lợi ích mà thôi. Nếu như kết thành, trở mặt thành thù địch của thì cần gì liên hôn nữa?

Liễu Phú Vân nghĩ trong tộc tâm tư như thế, điều vẫn lọt lời của Phùng Bằng.

“Đa tạ Phùng báo cho , giờ sẽ thư về nhà một chuyến.” Hắn khá là bối rối. Tuy rằng từng vững gót chân triều đình thì mới nghĩ tới việc thành , nhưng cũng chẳng thể ngăn các trưởng bối trong tộc giật dây phía .

“Không cần cảm ơn.” Phùng Bằng thấy trong mắt sự xa cách nào, lòng cũng thầm thấy vui mừng.

Ít nhất thì Liễu Phú Vân là đáng để kết bạn.

Ngày hôm , Hoàng hậu tới thỉnh an Thái hậu từ sớm, lúc mới tìm Ninh Khang.

Hai xuống uống , Ninh Khang cho bộ cung nữ lùi xuống, tự tay mang thanh kiếm Thần Quang .

Hoàng hậu thấy nàng cầm kiếm, lòng bỗng thấy chút căng thẳng, ngay đó mỉm nghĩ nhiều .

“Xem thích thanh kiếm .” Nếu thì chẳng lúc nào cũng mang nó theo bên .

“Vốn là thích.” Ninh Khang : “Có điều tối hôm qua, vị Phó quan chủ rằng đây đồ thật. Nếu nó là hàng giả thì xứng sự yêu thích của chứ.”

“Phó quan chủ?” Hoàng hậu thấy bất ngờ. Nàng lâu gặp Phó quan chủ.

thế.” Ninh Khang tiếp: “Nàng rằng nếu thanh Thần Quang là thật, nàng sẽ thỏa mãn một nguyện vọng của . Tiếc rằng thanh kiếm là giả.”

“Phó quan chủ Thần Quang?” Hoàng hậu suy nghĩ một lúc, cuối cùng với Ninh Khang: “Chuyện thanh kiếm sẽ với bệ hạ. Nếu gả xa, đây quả là một cơ hội .”

Loading...