TRỌNG SINH NHỜ KỸ NĂNG XUẤT HỒN, HOÁN ĐỔI THÂN XÁC TA GIÚP TOÀ ĐẠO QUAN HƯNG THỊNH - Chương 34

Cập nhật lúc: 2025-01-30 02:31:00
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bọn họ thẳng tới cửa thành, lúc còn tới giờ sửu nhưng Triệu Hưng Thái chờ ở đó. Nhìn bộ dạng uể oải của , vẻ như gặp chuyện gì đó thất bại lắm.

“Sao thế?” Tam Nương hỏi.

Triệu Hưng Thái ngẩng đầu, thời dài: “Vịt ướp muối ăn ngon. Tiếc là đủ tiền, nếu thể ăn thêm mấy con.”

“…” Tam Nương im lặng nuốt lời an ủi bụng.

Ba về đạo quan, đường gặp đường nào cả, tới khi ánh đèn của thành Kim Lăng khuất xa, nữa thấy ánh sáng cũng là lúc đạo quan hiện mắt.

“Quan chủ, ngày mai chúng nữa ?” Triệu Hưng Thái mong chờ hỏi. Hắn thể chờ để ăn món thứ hai nữa.

Phó Yểu : “Ngươi tiền ?” “…”

“Không tiền mà còn thành, định xin ăn hả?” Triệu Hưng Thái che mặt chạy đạo quan.

Ngày hôm , Giang chưởng quầy tỉnh dậy thấy Triệu Hưng Thái bận rộn trong phòng bếp. Nàng bước trong, thấy bệ bếp để đầy các loại điểm tâm.

“Ngươi đang gì đó?” Nàng hỏi.

Khách hành hương tới dâng hương dần ít , điểm tâm của bọn họ cũng khó bán , ngày hôm qua vẫn còn dư khá nhiều kìa.

“Ta định mang xuống núi bán.” Đây là biện pháp kiếm tiền duy nhất mà nghĩ suốt đêm qua.

“Bán điểm tâm?” Giang chưởng quầy cảm thấy kì lạ: “Không ngươi là định xuống núi học nghệ ?”

“Không nữa.” Lúc Triệu Hưng Thái mới nhớ, dường như Giang chưởng quầy còn về chuyện tối hôm qua, do dự một hồi, cảm thấy đây cũng chuyện gì cần giấu diếm, liền : “Tối qua, cùng quan chủ tới Kim Lăng.”

“Ồ, chơi vui ? Khoan !” Giang chưởng quầy đột nhiên phản ứng , hai mắt xinh : “Mới nãy ngươi ? Kim Lăng?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nho-ky-nang-xuat-hon-hoan-doi-than-xac-ta-giup-toa-dao-quan-hung-thinh/chuong-34.html.]

thế, ngài cũng ngờ tới đúng ?” Triệu Hưng Thái đột nhiên dục vọng hết: “Tối qua chúng chỉ xuống núi thôi, kết quả xuyên qua rừng cây bên , phát hiện tới Kim Lăng. Lúc đó cực kỳ kinh hãi, còn tưởng tới Địa Phủ. khi thành, những mặt ở đó đều là sống, còn vịt ướp muối của Dương Liễu Cư, mùi vị thật sự quá tuyệt vời…”

Giang chưởng quầy mỉm liên tiếp miêu tả cảnh tượng buổi tối ngày hôm qua, mặc dù đây đúng là chuyện lạ, nhưng nếu liên quan đến quan chủ thì nàng tin là thật.

Chỉ là Kim Lăng cách xa nàng hai mươi năm, đột nhiên cảm nhận nó ở gần tới khiến nàng kịp chuẩn

Triệu Hưng Thía tới miệng khô lưỡi khô: “Cho nên kiếm nhiều tiền chút. Đồ ăn ở Dương Liễu Cư quá đắt, vịt ướp muối là món rẻ nhất mà cũng hơn một trăm văn một con. Phượng tủy ngọc cốt và thịt viên tứ hỉ chắc chắn càng đắt.”

“Hóa kiếm tiền .” Lúc Giang chưởng quầy kịp định cảm xúc, nàng : “Không chỉ là kiếm tiền thôi , ngươi cần gì cướp chén cơm của Phương Nhị. Thế , ở chỗ một thỏi bạc, ngươi với quan chủ rằng tối nay tới Kim Lăng nữa. Sau khi tới đó, ngươi mua ít đồ ăn ở Kim Lăng, buổi tối mang về đây, đó đưa cho Phương Nhị bán ban ngày. Ngươi xem thế nào?”

Triệu Hưng Thái nàng thế thì hai mắt lập tức sáng lên: “Biện pháp . Nếu chúng thể mang đồ từ Kim Lăng về, mang chút đồ ở Thủy Huyện tới Kim Lăng bán?”

“Ý cũng tệ.”

Hai bắt đầu tính toán, quyết định dựa theo biện pháp . Mấy đồ quý ở Thủy huyện thì khó mà tìm trong chốc lát, nhưng cũng vài thứ tệ… đó là đặc sản chân gà của Thủy huyện, cộng với điểm tâm của Thanh Tùng Quan.

Tới tối, Triệu Hưng Thái mượn một chiếc xe đẩy tay của Phương Nhị, bên trái đặt một nồi chân gà, bên là điểm tâm của Thanh Tùng Quan.

Có lẽ là vì bạc, cho nên Phó Yểu mới đồng ý xuống núi nữa. Sau khi tới Kim Lăng, Triệu Hưng Thái thẳng tới sông Tần Hoài.

Giang chưởng quầy rằng, sông Tần Hoài là nơi tụ tập của những kẻ tiền, buổi tối vô cùng náo nhiệt. Mấy thứ của bán ở đó cũng dễ hơn nhiều những nơi khác.

“Ta tới lâu uống , ngươi bán xong thì đến tìm .” Phó Yểu , kiệu nhỏ về phía lâu.

Triệu Hưng Thái đồng ý, đó thì phát hiện, Tam Nương hề theo Phó Yểu, cũng rõ nàng .

Quầy hàng mới xuất hiện cũng gây động tĩnh gì, nhiều lắm là chỉ mấy bày quán bên cạnh Triệu Hưng Thái vui, sợ cướp mối ăn của bọn họ.

thực tế, chân gà ở Thủy huyện dường như cũng yêu thích, thế là điểm tâm cũng ai mua.

Sau một hai canh giờ bày quán, Triệu Hưng Thái chỉ bán một ít điểm tâm, ngay cả vị ở quán bên cạnh cũng bắt đầu thương hại .

Loading...