Một lúc , đột nhiên mỉm , dịu dàng vén tóc Phó Ngũ tai: “Khiến nàng thấy an như là do sai. Nàng yên tâm, tối nay chắc chắn sẽ chuyện với Định Quốc Công, để nàng thể nở mày nở mặt mà gả cho .”
Phó Ngũ Nương nhượng bộ.
“Vậy thì , đợi tin vui từ .” Ả lòng đáp.
Kỳ Sương Bạc tới nhanh, cũng nhanh. Hắn còn mặt ở sảnh chính, Phó Ngũ Nương xong những gì cần , ý định giữ ở .
Ngay khi trong phòng còn ai khác, Phó Ngũ Nương ánh nến trong phòng, hai tay nắm chặt.
Một bước sai, từng bước sai. ả sẽ hối hận.
Nghĩ tới đó, ánh mắt ả lập tức trở nên kiên quyết.
…
Tiệc ở sảnh chính bắt đầu, vô cùng náo nhiệt. Đến khi cơm no rượu say, Kỳ Sương Bạch đột nhiên mặt , xin Định Quốc Công cho phép và Ngũ Nương phép thành thời hạn.
Mọi đều thấy kỳ quái, lập tức hỏi nguyên nhân.
“Thân thể của gia mẫu vẫn luôn .” Khuôn mặt tuấn của Kỳ Sương Bạch hiện lên nét sầu lo: “Người luôn hy vọng thể nhanh chóng thành . Sương Bạch là khổ mẫu hai mươi năm ròng , điều duy nhất thể bây giờ là thành tâm nguyện của . Vậy nên, chỉ mong Quốc công và các vị trưởng bối thông cảm.”
Dù thế, nhưng ở đây nghĩ tới chuyện khác.
Nếu Kỳ lão phu nhân thể gắng gượng thêm nữa, thật sự qua đời vì bệnh thì hôn sự sẽ kéo dài thêm ba năm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nho-ky-nang-xuat-hon-hoan-doi-than-xac-ta-giup-toa-dao-quan-hung-thinh/chuong-42.html.]
Sau ba năm, ai chuyện gì sẽ xảy cả. Kỳ Sương Bạch tương lai tươi sáng như thế, đáng để bọn họ mượn sức. Chỉ là tổ chức hôn sự sớm hơn mà thôi, gì quá to tát.
“Sương Bạch quả nhiên là đứa con hiếu thảo.” Định Quốc Công khen ngợi, những khác cũng tâng bốc một phen.
Phó Thị Lang bên cạnh mỉm, gì, Liễu Phú Vân bày bộ dạng say rượu.
Hai bọn họ tham gia, hôn sự cứ thế quyết định.
Ở phòng , các nữ nhân tin tức lập tức trêu chọc Phó Ngũ Nương một hồi, cho tới khi ả hổ đến đỏ mặt mới chịu buông tha.
…
Kinh thành cách Thủy huyện một xa, theo đường sông thì cũng mất mười ngày nửa tháng mới tới .
Ngay khi Phó Thị Lang sai tùy tùng lặng lẽ xuôi nam, Kim Lăng cũng xảy việc ngoài ý .
Mọi chuyện đơn giản, Phó Yểu và Tam Nương vẫn tới Bạch Quả sách mỗi đêm, lẽ Bạch Quả để dành nhiều, thường xuyên lấy bạch quả cho các nàng ăn.
Ngày nào tăng lữ quét tước cũng thấy nhiều bạch quả rơi rụng khắp nơi, nhưng tối đến canh chừng cỡ nào cũng thấy tới, thế nên tin đồn quái dị về Bạch Quả tiếp tục lan truyền.
Đầu xuân, dân chúng kìm nén suốt cả mùa đông, tin lập tức kết bè kết đội tới thăm cây Bạch Quả, chiêm ngưỡng uy phong của nó.
Cây Bạch Quả thích náo nhiệt, càng nhiều thì càng vui, đôi khi còn trêu chọc vài khách hành hương ngang qua.
Kết quả là xảy chuyện. Ngay khi Bạch Quả định kéo khăn choàng của một khách nam xuống thì đột nhiên phát hiện, rớt khỏi cây Bạch Quả luôn …