Phó Yểu đổi mười mấy khuôn mặt nhưng vẫn cái nào ưng ý. Vậy nên nàng quyết định: “Có lẽ nên tìm một vị họa sư giúp vẽ một khuôn mặt. Các ngươi từng vị đại họa sư nào , nếu thì giúp hỏi thử chút .”
“Mình cứ mà luôn ? Chuyện của Tam Nương xong hả?” Giang chưởng quầy hỏi.
“Xong? Đây mới chỉ là bắt đầu thôi.” Phó Yểu : “Không lấy mạng bọn chúng nghĩa là chúng thoát một kiếp. Dùng d.a.o cắt từng mảng thịt mới khiến bọn chúng đau đớn cả đời.”
Ngày hôm , trong triều bỗng nhiên tố cáo quan chủ khảo đại nhân của kỳ thi hội với tội danh bán đề, hơn nữa còn chứng cứ xác thực. Chuyện khiến cho long nhan giận dữ, lập tức lệnh cho Tam ty tra rõ sự việc, đồng thời tuyên bố kỳ thi hội năm nay tổ chức .
Tổ chức thi nghĩa là bộ thứ tự đó đều là giấy vụn. Ngay lúc các sĩ tử thi đậu đang vui mừng khôn xiết thì Trạng Nguyên Kỳ Sương Bạch đưa Tam ty tra xét. Hóa việc Phạm Minh Sơn nhận hối lộ cũng phần của Kỳ Sương Bạch. Tất nhiên Kỳ Sương Bạch chịu nhận tội, nhưng nhân chứng vật chứng đều đủ cả, dù cố chối cỡ nào cũng .
Sau một hồi thẩm vấn, gã mới mà gã xúi giục Liễu gia mua đề Liễu Phú Vân , sai “tình cờ” tin tức cho Kỳ phu nhân. Kỳ phu nhân việc nhi tử thể trở thành con rể của Phó gia đều dựa khảo thí , cho nên bà lập tức mang bộ tài sản riêng của mua đề giúp gã.
Bây giờ, bộ chứng cứ vô cùng rõ ràng. Kỳ Sương Bạch là Trạng Nguyên hành động gian lận, khi chuyện rơi tai thánh nhân, ngài lập tức mở miệng vàng, cấm ba đời Kỳ gia tham gia khoa cử. Nói cách khác, chỉ Kỳ Sương Bạch cả đời thể xoay , mà ngay cả đời con cháu của gã cũng thể khơi dậy sóng gió gì .
Lúc Kỳ Sương Bạch chuyện, thì dù là một tâm tư sâu kín cỡ nào cũng chịu nổi kích thích. Còn ở Kỳ gia, khi Phó Ngũ Tam Nương dọa một trận thì bắt đầu nghi thần nghi quỷ, về chuyện nên lập tức về Phó gia, đòi hoà ly với Kỳ Sương Bạch.
dù ả về Phó gia thì cũng với ánh mắt ghê tởm lẫn khinh bỉ, thậm chí còn cạnh ả.
Chuyện ả g.i.ế.c Tam Nương, vì Tam Nương rằng để mẫu mất thêm một nữ nhi, nên mới thành “dân báo quan xét”. Phó Thị Lang cũng quan tâm đến nữa, Thế tử phu nhân thì tự nhốt trong phòng suốt mấy ngày nay, nhưng Phó nhị gia và Phó tam gia vẫn lan truyền chuyện ngoài.
Chuyện trong phủ thể giữ bí mật, thế là đầu đuôi bắt đầu lan truyền khắp đầu hẻm cuối xóm, bàn tán.
Phó Ngũ Nương thấy những ánh mắt đó thì hiểu ngay, cái nhà , lẽ ả thể về nữa .
Thế là ả u ám Kỳ phủ, từ đó về nhắc tới chuyện hòa ly một nào nữa. cuộc sống tra tấn lẫn của ả và Kỳ Sương Bạch chỉ mới bắt đầu mà thôi.
Hai ngày , Liễu Phú Vân mời Phó Thị Lang uống rượu.
Sau chuyện của Tam Nương thì Phó Thị Lang thì cũng hiểu tâm tư của . Tam Nương mất, ông cũng chỉ khuyên nhủ vị hậu bối thuần lương nên vui vẻ đồng ý.
Phó Thị Lang rời khỏi phủ nha, Liễu Phú Vân dẫn khỏi thành, tới một thôn trang tư nhân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nho-ky-nang-xuat-hon-hoan-doi-than-xac-ta-giup-toa-dao-quan-hung-thinh/chuong-51.html.]
Phó Thị Lang đẩy cửa kinh ngạc phát hiện, cách trang trí bên trong thôn trang là của đạo quan.
Lúc đạo quan đang khá bận rộn, từ bên ngoài thể thấy trong nhà bếp đang chuẩn đồ ăn và rượu.
Giang chưởng quầy thấy khách tới thì xoay : “Người tới , cũng mau bắt đầu .” Nói xong nàng nhanh chóng chuẩn rượu.
“Đã đến lúc thực hiện hứa hẹn.” Triệu lão bên cạnh Phó Yểu nôn nóng thử: “Cũng mấy chục năm đụng tới nồi niêu , giờ bỗng nhiên thấy ngứa ngáy.”
Lúc Phó Yểu bảo lão chọn một trong hai, cuối cùng lão quyết định tự nấu một món sở trường cho tôn tử. Mà cái giá ông trả chính là một bữa tiệc nhỏ cho Phó Yểu.
“Không hối hận chứ?” Phó Yểu hỏi: “Lão nhập thường sẽ khiến lão tiêu hao tinh khí, xong bữa tiệc thì lão thật sự sẽ biến mất đấy.”
“Được sống đúng là .” Lão : “ lão của kiếp là lão của kiếp . Đối với lão bây giờ mà thì dù đầu thai cũng chỉ là con đường c.h.ế.t mà thôi. Nếu thì bằng để lão chuyện mà lão , đó mang theo rượu của lão mà vui vẻ rời .”
Lão xong là nhập Dương đầu bếp bên cạnh.
Triệu Hưng Thái vốn dĩ đang xắt rau, đột nhiên thấy Dương đầu bếp gọi : “Hưng Thái, kỹ.”
Triệu Hưng Thái lập tức ngẩng đầu lên, lập tức thấy Dương đầu bếp múc dầu đảo quanh chảo sắt, : “Con cho kỹ, đây chính là màn trình diễn duy nhất mà cả đời con thể xem.” Hắn xong liền bỏ nguyên liệu nấu ăn bên cạnh .
Đây là đầu tiên Triệu Hưng Thái thấy Dương đầu bếp trịnh trọng như nên bất ngờ. chẳng mấy chốc phát hiện Dương Sư phụ hôm nay khác với ngày thường. Dương Sư phụ giờ đều là thành thật, nhưng Dương Sư phụ hôm nay cực kì tập trung, giống như biến thành một khác, cho dù là nấu, tạc, ném, xào đều trôi chảy, chút động tác thừa. Dường như chảo sắt trong tay là một công cụ và hành động của là sinh , ngay cả lửa bên cũng khống chế theo ý của , lúc lớn lúc nhỏ, lúc cao lúc thấp.
Dương Sư phụ đảo đều thức ăn truyền đạt kinh nghiệm: “…Lúc xào để lâu, nhất là đưa đảo một là lấy luôn, khi đó thì hương mới non giòn… Ai cũng mùi vị sóc cá là ở cá, nhưng nước sốt cũng quan trọng, chỉ cần tạo một loại nước sốt ngon miệng thôi là món thành công một nửa . Người bình thường đều coi giấm là nước sốt, nhưng thích dùng mứt trái cây hơn…”
Triệu Hưng Thái từng món ăn , bàn tay Dương Sư phụ, cố gắng nhớ kỹ từng lời và động tác của .
Dương Sư phụ bận rộn một hồi cũng xong năm món, thả muỗng xuống, Triệu Hưng Thái mỉm : “Con nhớ kỹ, bếp là gánh nặng, nó là hạnh phúc, là hy vọng.”
Triệu Hưng Thái vẫn còn chút ngơ ngẩn, nhưng hiếm khi thấy Dương Sư phụ nghiêm túc như thế nên lập tức đáp lời: “Xin ghi nhớ.”
Dương Sư phụ bấy giờ mới hài lòng : “Đồ ăn hai phần, ngươi nếm thử một phần . Ta ngủ chút đây.” Hắn xong thì dựa bàn.