Bàn tay cầm cờ của Phó Yểu ngừng , cuối cùng ném quân cờ : “Không tâm trạng.”
“Vậy lát chơi tiếp.” Tam Nương dịu dàng dọn dẹp bàn cờ: “Mong là lời khi nãy mạo phạm tới ngài.”
“Không , chỉ nhớ tới một vài chuyện cũ vui mà thôi, tối nay một bài hát là .” Phó Yểu .
“Có vẻ như ngài thật sự thích Kim Thu cô nương.” Tam Nương . Phó Yểu cũng mỉm : “Giọng của Kim Thu sắp còn .” Tam Nương kinh ngạc: “Thế ngài…”
“Kim Thu là ca kĩ nhất của sông Tần Hoài, địa vị lúc của nàng là rủi ro, việc cũ đổi mới bình thường, chuyện còn do nàng tự lựa chọn.” Phó Yểu nhắc tới Kim Thu là tâm trạng hơn, cho nên lúc Chung Ly tới đòi nợ, nàng còn nhiệt tình mời hát.
“Nghe hát?” Chung Ly hứng thú lắm.
“Chuyện hát chuyện quan trọng nhất.” Phó Yểu : “Suốt ngày ngươi cứ ở mãi trong nấm mồ thì gì mà vui, bằng xem những câu chuyện sống động hơn đống hồ sơ buồn chán .”
Chung Ly liếc mắt nàng một cái: “Ngươi mưu đồ.” Y đợi Phó Yểu gì mở miệng tiếp: “Có vay tiền nữa ?”
“Này, chữ “” của ngươi là ý gì?” Phó Yểu khoang tay ngực: “Chẳng lẽ lúc nào cũng vay tiền ngươi ?”
“Bỏ cái từ “chẳng lẽ” .”
“Ta đau lòng quá.” Phó Yểu ôm n.g.ự.c : “Không ngờ trong mắt của ngươi nghèo nàn tới . đúng là mượn ngươi chút ít.”
“Không cho.” Chung Ly cực kỳ dứt khoát.
“Nếu cho mượn thì cho .” Phó Yểu dựa sát : “Thế thì ngươi cần lo lắng việc trả nữa.”
“…” Tam Nương bên cạnh cúi đầu thấp tới mức chạm bàn cờ, nàng cảm thấy nghèo khổ chính là khắc tinh của quan chủ.
Một lúc Chung Ly mới : “Nghe ngươi đang sưu tập nước mắt của quỷ? Ngươi thể dùng nó để gán nợ.”
“Cái đó thì bán.” Phó Yểu từ chối: “Ta cũng là nguyên tắc…” “Thế thì thôi.”
“…”
Nửa khắc , Chung Ly cầm chai thủy tinh đựng hai giọt nước mắt trong suốt, là nước mắt của Đại Lang và Bạch Quả.
“Truyền thuyết rằng chỉ khi một con quỷ tình cảm chân thành nhất thì mới thể rơi một giọt nước mắt. Cái thật ?” Chung Ly hỏi.
“Có lẽ là .” Phó Yểu đáp.
Chung Ly im lặng, y hai giọt nước mắt một hồi trả cho Phó Yểu: “Ta ngươi sưu tập nước mắt của quỷ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nho-ky-nang-xuat-hon-hoan-doi-than-xac-ta-giup-toa-dao-quan-hung-thinh/chuong-62.html.]
“Chỉ cần ngươi cho vay tiền thì chuyện gì cũng dễ .” Phó Yểu.
Thế là lúc chạng vạng, ở Tiểu Nguyệt Lâu bên sông Tần Hoài xuất hiện một vị khách bắt mắt. Sau khi y Tiểu Nguyệt Lâu thì bộ ánh mắt của các cô nương trong lâu đều đổ dồn về phía y, thậm chí còn nữ tử to gan tự tiến tới.
Chung Ly lơ hết lời mời, hỏi Phó Yểu: “Đưa tới đây gì?”
Phó Yểu bảo quy công gọi Kim Thu đáp lời y: “Cũng giống như việc nam nhân thích chinh phục nữ nhân, nữ nhân cũng thích chinh phục nam nhân để thể hiện địa vị của , đặc biệt là ở những nơi như thế . Ngươi trông vẻ tiền quyền nên các nữ nhân ở đây đều kích thích ham chinh phục.”
“Nên là?”
“Cho nên ngươi tới đây hát với .”
Phó Yểu hát thì là hát, giọng hát của Kim Thu đúng là , mở miệng khiến đắm chìm đó. Phó Yểu bày bộ dạng say mê, Chung Ly dường như tiếng ca ảnh hưởng.
Kim Thu lẽ hiếm khi thấy một vị khách tiếng hát của mê hoặc nên suốt đêm cứ nhịn mà liếc Chung Ly. Đến khi cả hai sắp rời thì nàng mới tới hỏi y: “Vị khách nhân thấy hát ?”
Chung Ly đáp , liếc mắt Phó Yểu.
Phó Yểu : “Ngươi đừng quan tâm , gì dở. Bảo khác nào dày xéo nhạc .”
“Ngài cứ đùa, là do Kim Thu nên mới khiến khách quan hài lòng. Ngày mai Kim Thu thử một bài khác.”
“Được, mai chúng sẽ tới.”
Thế là mấy ngày tiếp theo đó Phó Yểu đều dẫn theo Chung Ly tới Tiểu Nguyệt Lâu hát, nhưng tiếc là cho dù Kim Thu hát cỡ nào thì Chung Ly cũng d.a.o động.
Nếu là bình thường thì chắc lúc từ bỏ, nhưng Kim Thu càng lúc càng để ý thêm, mỗi Phó Yểu tới là dùng hết khả năng của để hát cho bọn họ .
Ngay lúc Kim Thu đang cố gắng nhận sự khen ngợi từ Chung Ly thì Thủy Huyện xảy chuyện lớn, đó là huyện lệnh mới nhận chức kiểm tra một bản án oan, mà vụ án chính là vụ án của Dương Anh.
Đỗ huyện lệnh điều tra vụ án cũng nguyên nhân của nó. Sau khi ông Thanh Tùng Quan từ chối tiếp đãi thì về phòng suy nghĩ về bản , ông sợ rằng nếu cứ mãi như thì khinh thường sẽ càng nhiều hơn. Thế là ông thử dốc sức một , xem thử thể tạo chút thành tích nào .
Sau đó ông nhanh chóng nhận rằng cho dù gì thì cũng đều cản trở. Ông là một huyện lệnh từ bên ngoài tới, còn huyện thừa và huyện úy thì ở đây từ lâu .
Hai kẻ đó hợp sức đặt huyện lệnh là ông sang một bên, giờ dù ông gì thì cũng khó mà .
Ông nghĩ ngợi một hồi, quyết định tìm một kẽ hở để phá vỡ tình cảnh hiện tại.
Vụ án của Dương Anh huyện úy đảm nhận, nhưng kết án quá mức qua loa, nếu ông thể chứng minh Dương Anh vô tội thì tên huyện úy giả bản án tất nhiên cũng sẽ gặp xui xẻo theo, thế nên ông thấy bắt đầu từ vụ án là nhất…