TRỌNG SINH NHỜ KỸ NĂNG XUẤT HỒN, HOÁN ĐỔI THÂN XÁC TA GIÚP TOÀ ĐẠO QUAN HƯNG THỊNH - Chương 66

Cập nhật lúc: 2025-02-01 09:55:47
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ở sân của huyện nha, Đỗ huyện lệnh với Tôn Hạc uống rượu rôm rả.

Ăn hết bốn đĩa đồ nhắm, cả hai cũng ngà ngà.

“Cũng khuya , chi bằng hôm nay Tôn cứ ở đây, qua chung với ?” Đỗ huyện lệnh đề nghị.

Tôn Hạc cũng đồng ý: “Được đấy, cũng lâu lắm chúng chung một chỗ mà đàm đạo.”

Hai dứt câu thì cùng phòng, lên giường . Vừa mới xuống, cả căn phòng đột nhiên chìm yên tĩnh.

“Tôn , thấy lạnh, sát thêm chút ?” Đỗ huyện lệnh đột nhiên hỏi.

Tôn Hạc nhích về phía ông : “ lạnh thật, lẽ vì đêm khuya .”

Sau khi dựa sát , Tôn Hạc mới dám hỏi: “Đỗ , thấy sợ ?”

Đỗ huyện lệnh hỏi : “Chẳng lẽ thấy sợ?”

“Rượu chúng uống chẳng vị gì cả.” Tôn Hạc cố tỏ vẻ bình tĩnh .

Đỗ huyện lệnh thì nhẹ nhàng thở : “Hóa cũng nếm vị gì, cứ tưởng chỉ mỗi thấy thế.”

Ngay khi đối phương cũng gặp chuyện như thì cả hai đột nhiên thành tiếng.

Cười cho , Tôn Hạc mới cảm thán: “Thật ngờ, chúng sống tới tuổi mà còn thể gặp chuyện như .”

“Ai mà ngờ chứ.” Đỗ huyện lệnh .

“Huynh nghĩ về chúng còn gặp nữa ?”

“Không . Nếu chọn thì mong là về sẽ gặp nữa.” Đỗ huyện lệnh vẻ mệt mỏi: “Ta lớn tuổi , chịu nổi bất ngờ như .”

Mỗi ông nhớ tới cảnh tượng lúc ở khách điếm là gan bàn chân lạnh toát. Lúc chứng kiến lão Hoàng viên ngoại lừa giấy thú nhận, ông còn lạnh chân thật đến thế từ , ai ngờ hóa là chân thật mà vốn là sự thật.

Hai trong chăn chuyện cả đêm, sáng sớm hôm Đỗ huyện lệnh lập tức mời huyện thừa và huyện úy tới, lật bản án của Dương Anh ngay mặt bọn họ.

Huyện úy vẫn chuyện hôm qua, nên khi thấy lời khai của Hoàng viên ngoại thì lập tức chuyện lành. lúc Tôn Hạc dành cả đêm để tìm tới nhà của kẻ trúng độc năm đó, khi tách thẩm vấn thì phát hiện khẩu cung của cả gia đình khớp.

Lúc vị đại phu chuyên bán thuốc chữa bệnh cho kẻ trúng độc đó cũng xuất hiện, rằng kẻ đó đúng là bệnh nan y từ . Sau đó là tới lượt tâm phúc của huyện úy bắt, ban đầu tên tâm phúc cũng cứng miệng, nhưng khi Hoàng viên ngoại và nhà của kẻ trúng độc đều khai hết thì cuối cùng cũng chịu mở miệng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nho-ky-nang-xuat-hon-hoan-doi-than-xac-ta-giup-toa-dao-quan-hung-thinh/chuong-66.html.]

Nhân chứng vật chứng đều đủ, còn cả phương thuốc năm đó cũng nên bản án của Dương Anh cuối cùng cũng phá giải. Lâm huyện úy, vì tham tửu lầu của Dương gia mà hãm hại Dương Anh, lấy phép công việc tư, Đỗ huyện lệnh lập tức lệnh cho nha dịch kéo đại lao, đồng thời còn một bản tường trình sự việc gửi lên phủ thành, đợi quan hồi đáp.

Lúc Dương Anh thấy ánh mặt trời nữa thì chỉ thấy thật chói mắt. Một lúc mới trở như bình thường, nhưng ngoài ngục giam chẳng ai tới đón cả.

Hắn ôm bảng hiệu về phía Giang Nguyệt tửu lầu, nửa năm qua, Giang Nguyệt tửu lầu vẫn ở đó, dù tên đổi họ mấy nhưng cuối cùng vẫn thuộc về họ Dương, chẳng thấy vui chút nào.

Về tới tửu lầu, treo bảng hiệu lên thì đám bằng hữu thích tìm tới, rằng chịu khổ nhiều , bọn họ đồng ý ở đây hỗ trợ quản lý tửu lầu.

Dương Anh bộ dạng giả vờ thiết của bọn họ, hai lời cầm ghế dài bên cạnh lên, đuổi hết tất cả ngoài.

“Về các ngươi đừng tới nữa, nếu thì cứ gặp là đánh.” Dương Anh hung hăng .

Đợi cho đám hùng hổ bỏ thì mới xoay tấm bảng hiệu cao, đôi mắt như gì đó chảy , nhưng cuối cùng vẫn kìm .

Hắn hối hận, vì hối hận cũng vô dụng .

Giang Nguyệt tửu lầu khai trương, vì chuyện Dương Anh oan, ở Thủy huyện cũng đồng cảm với nên cũng bắt đầu giúp đỡ tửu lầu ăn.

Dương Anh cũng sửa đổi cái tính cứng đầu đây, mời chào khách vô cùng hòa nhã, mặc dù đồ ăn ở tửu lầu đặc biệt hơn bên ngoài bao nhiêu nhưng vẫn thể duy trì .

“Đa tạ ngài tới ủng hộ, hoan nghênh tới.” Dương Anh tiễn một vị khách rời , đầu đang định dọn bàn thì vị khách : “Ta nhớ là lúc Giang chưởng quầy cũng thích câu , hai giống thật đấy.”

Câu khiến Dương Anh giật .

Hắn kinh doanh tòa tửu lầu thật nên mới cố ý như với mỗi vị khách, còn từ thì sớm quên.

Bây giờ nghĩ thì lẽ trong lúc vô tình, kế mẫu ảnh hưởng đúng ?

Ngay lúc Dương Anh đang cố gắng kìm nén cảm xúc, tiễn vị khách cửa thì thấy một quen đó. Hắn suy nghĩ một lúc mới nhớ là ai.

“Là ngươi, học đồ đưa bảng hiệu cho .”

Triệu Hưng Thái thấy Dương Anh còn nóng nảy như thì gật đầu: “Là . Tửu lầu của ngươi còn mở cửa ?”

“Còn.” Dương Anh chỉ tay trong: “Mời .”

Triệu Hưng Thái bước tửu lầu gọi một ấm , đó với Dương Anh: “Nếu vội thì chuyện chút ?”

Dương Anh xuống đối diện : “Chuyện gì.?”

“Nói chút chuyện mà ngươi .” Triệu Hưng Thái đáp: “Ví dụ như tại đôi mắt của Giang chưởng quầy hồi phục, ví dụ như, tại ngươi thể bước khỏi tử ngục.”

Loading...