Du Thượng Lễ ngượng ngùng gãi đầu: “Lúc  mua nhà còn cố ý mời một thầy phong thủy ở kinh thành đến xem phong thủy,    lưng núi là một chỗ núi cao, mua nhà ở đây sẽ cho việc  ăn của nhà  từng bước lên cao.”
Châu Thiện nhếch mép: “Vớ vẩn.”
Du Thượng Lễ  sắc mặt của Châu Thiện  chút khó chịu thì lo sợ bất an hỏi: “Đại sư, trong chuyện   gì cần chú ý ?”
Châu Thiện  chút nể mặt vạch  ‘đồng nghiệp’  phỏng chừng là thần côn giang hồ  khắp nơi giả danh lừa bịp.
“Nhà ở lưng núi là kiêng kỵ cơ bản nhất trong phong thủy kiến trúc, công ty kiến trúc  hiểu thì thôi , thầy phong thủy cũng  rõ điều  thì uổng công theo nghề.”
Châu Thiện  hếch cằm về phía dòng suối chảy róc rách  sườn núi: “Dựa núi cạnh nước mới là vị trí , căn biệt thự   . Biệt thự giữa núi của ông chẳng những  thể mượn thế núi, nước,  hưởng thụ  phúc trạch địa lý, chủ nhà ngược   lẽ sẽ sinh các loại bệnh. Còn nữa, xây nhà cũng chú trọng  tranh dài ngắn cao thấp, nhà của ông ở rõ ràng cao hơn   kiếp lớn, tức là gục gạch nổi bật, dễ xảy  chuyện."
Mặt Du Thượng Lễ tái nhợt, loại   ăn như bọn họ bình thường cũng chú trọng phong thủy, vì  mà lúc đầu mua biệt thự ông mời thầy phong thủy đến xem, chọn tới chọn lui mới chọn căn biệt thự , kết quả đụng hai kiêng kỵ, hỏi  ông vui cho nổi.
Du Thượng Lễ vô cùng cung kính với Châu Thiện: “Thỉnh đại sư tiếp tục,  kiêng kỵ gì xin hãy giải nghĩa luôn cho.”
Châu Thiện gật đầu, từ từ  nhà của họ Du.
Mới  nhà Châu Thiện  tặc lưỡi, Du Thượng Lễ  dọa trái tim treo cao, dè dặt hỏi: “Sao  đại sư?”
Hai đứa con gái song sinh của Du Thượng Lễ đang ở trong phòng khách xem tv, thấy Du Thượng Lễ mang theo chị gái xa lạ  nhà, dáng vẻ kinh sợ của cha khiến họ hoang mang. Hai chị em định mở miệng hỏi thì Du Thượng Lễ nhấc tay  hiệu đừng  chuyện, thế là cả hai chỉ nghi hoặc  về hướng Châu Thiện.
Châu Thiện cũng chú ý tới hai ánh  , cho hai đứa trẻ một ánh  hiền hòa  chắp tay  lưng  dạo trong nhà.
Phòng ngủ, phòng bếp, buồng vệ sinh Châu Thiện  lượt xem từng chỗ,  đó mới chậm rãi trở  phòng khách: “Nhà của các  từ cách trang trí thì phong thủy  ích cho chủ nhà, rộng rãi sáng sủa trơn tru bình hòa, lá tươi , tiền dễ .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nu-thay-phong-thuy/chuong-119.html.]
Du Thượng Lễ nghiêm túc  Châu Thiện ,  màn chính là nửa câu    .
Quả nhiên, Châu Thiện  : "Nếu   hỏng nhà của ông, chắc ông sẽ  bắt  đền tiền chứ?”
Du Thượng Lễ  gượng gạo: “Không thể nào, đại sư cứ việc  tay.”
Châu Thiện  khách khí với Du Thượng Lễ, lấy d.a.o găm , thoạt  tùy ý gõ  vách tường trong phòng khách.
Hai đứa nhỏ nhà họ Du  tắt TV từ bao giờ, mơ hồ xoe tròn mắt .
Du Thượng Lễ khoát tay: “Tiểu Trạch, dìu em gái của con  nhà .”
Hai đứa nhỏ thông minh, đứa lớn dìu đứa nhỏ còn chống gậy   phòng. Trán của Du Thượng Lễ  gồ lên, nhân trung sâu , ngũ quan đoan chính, góc  thiên các  vuông, đây là phúc tướng hiếm , định sẵn sự nghiệp phát đạt gia đình hòa thuận,  khác hâm mộ nhiều  hết.
Châu Thiện vẫn lung tung gõ vách tường, bỗng ngừng  ở một nơi,  đó đục bể gạch men sứ lộ  vôi xi măng ở bên , d.a.o găm cắt lớp xi măng ngọt như cắt đậu hủ, lộ  lớp gạch đỏ còn mới.
Châu Thiện đào một lỗ nhỏ cỡ tờ giấy A4, dùng chuôi d.a.o gõ  một cục gạch, moi gục gạch đỏ đó . Không, nó là nửa cục gạch, phần  là ghép từ hai nửa cục gạch, Châu Thiện lấy nửa cục gạch  lộ  nửa cục ở bên  và
Vân Mộng Hạ Vũ
Tiểu nhân  kẹp ở giữa.
Châu Thiện qua loa rút  giấy , tùy tay phủi,  giấy rơi xuống đất hóa thành tro tàn.