Lúc học cấp 3 thì hai cô gái   thiết, lên đại học, Văn Nhã và Tô Triệu Mỹ  cuộc đời nhiều màu của riêng , tự nhiên dần xa lạ.
Tô Triệu Mỹ sáng sủa hơn chút,  du học ở nước Mỹ, lên đại học quen nhiều bạn trai. Văn Nhã thì văn tĩnh hơn,  lời cha, yên phận ở đại học trong nước học đến tiến sĩ.
Tô Triệu Mỹ ăn chơi quá mức khiến cha của Tô Đình, tức là ông nội của cô   vui, buộc cô   quen một bạn trai nghiêm túc. Tô Triệu Mỹ nhanh chóng giao  bạn trai, là Hoa kiều, ông nội của cô    lòng, hai  đính hôn ở Mỹ. Sau đó vị hôn phu của Tô Triệu Mỹ về nước  việc, Tô Triệu Mỹ   một thời gian thì  trường công học lấy bằng tiến sĩ, năm nay mới   nghiệp, về nước chuẩn  hôn lễ. Sau đó Tô Triệu Mỹ và vị hôn phu cùng  thử áo cưới, cô  bỗng dưng mất tích lúc thử áo cưới.
 Cẩu Phương Vân  hiểu, sự mất tích của Tô Triệu Mỹ liên quan gì đến cái c.h.ế.t của Văn Nhã? Sau khi Tô Triệu Mỹ về nước chỉ gặp mặt cô bé nhà họ Văn một , còn  kịp giới thiệu vị hôn phu cho Văn Nhã .
Cẩu Phương Vân   thắc mắc  với Tô Đình.
Vân Mộng Hạ Vũ
Tô Đình nhíu mày, đột nhiên nhớ tới một việc:
“Có  Tiểu Tào  việc trong một công ty quy hoạch?”
Cẩu Phương Vân gật đầu, :
“ , còn là công ty lớn, hùn vốn với công ty nước ngoài.”
Tô Đình trầm ngâm một lúc:
“Anh nhớ là cô bé nhà họ Văn cãi  to với lão Văn bởi vì con bé  chịu ở  trường dạy học, chạy  công ty quy hoạch gì đó, lão Văn cực kỳ tức giận, còn cấm cô bé nhà họ Văn   về nhà.”
Cẩu Phương Vân cũng nhớ  điều :
“  nhỉ, em còn định hỏi Tiểu Tào và Tiểu Văn  cùng ngành    quen đối phương , nếu quen thì là chuyện  .”
Châu Thiện cẩn thận  xong đối thoại của vợ chồng nhà họ Tô:
“Chờ chút.”
Cô loay hoay gạo nếp trong bàn tay, đổ  ống trúc   đổ :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nu-thay-phong-thuy/chuong-266.html.]
“Ngọn nguồn con gái nhà bà xảy  chuyện  ở hai chữ nhân duyên, vị hôn phu của cô  họ Tào  ?”
Cẩu Phương Vân vội vàng gật đầu: “ , tên là Tào Trí Viễn.”
Châu Thiện lặng lẽ nhớ kỹ ba chữ , cô bỗng lấy  một ống thẻ như biến  ảo thuật,  đó lắc, một cây xăm rơi xuống đất, cô khẽ  chữ  cây xăm:
“Tiến bất an, lùi  thể. Trên  đều theo, một viên minh châu.”
Thẩm Quan Tâm lặng lẽ giơ ngón tay cái hướng Châu Thiện, vẻ mặt khen ngợi, cô càng lúc càng giống thần côn,   thể hù .
Vợ chồng nhà họ Tô đôi mắt trông mong  cô, bất giác đổi xưng hô: “Đại sư, điều  là  ý gì?"
Châu Thiện bỏ cây xăm  ống thẻ: “Rất đơn giản, nếu như hỏi tài thì Tào Trí Viễn  sắp  một  tiền lớn, nếu hỏi tình”
Châu Thiện mỉm  :
“Tiến bất an, lùi  thể. Tào Trí Viễn  tiến lùi khó khăn, bắt cá hai tay, giãy giụa khó lựa chọn giữa hai  phụ nữ.”
Tô Đình giận tím mặt: “Hắn dám!"
Châu Thiện lạnh nhạt liếc qua ông:
“Còn   xong. Tào Trí Viễn khó khăn lựa chọn giữa hai  phụ nữ, nhưng cuối cùng    chọn ai mà chọn một viên minh châu khác. Nếu đúng theo  dự đoán, Tào Trí Viễn hẳn là vứt bỏ hai cô gái khác, cuối cùng lựa chọn con gái của các , cô  là viên minh châu cuối cùng.”
Tô Đình nổi khùng lên:
“Nếu đúng là thật thì ông đây tới cửa  thịt !”
Nhà họ Tào cùng lắm xem như gia sản trung lưu,  là gì ở thủ đô, nếu   ông cụ cảm thấy Tào Trí Viễn  năng lực, tính tình , sẽ  ức h.i.ế.p cháu gái, kiên quyết chọn  thì hai vợ chồng tuyệt đối  đồng ý việc hôn nhân .