Thời Cẩm chăm chú tên tài khoản Weibo, rơi trầm tư.
“Phong Hành?”
Là vị Phong Hành đó ?
Tháng , hình như cô còn chen giành với .
Vậy mà giờ đây mặt chứng minh cho cô…
("▔□▔)
Thời Cẩm chút hổ thẹn!
Cô nhớ hình ảnh trong đoạn video giám sát.
Hai bóng dáng khí chất bất phàm lạ mặt , thì một trong họ chính là vị Phong Hành lừng lẫy.
Lâm Gia Thành hớn hở bước phòng, cả khuôn mặt đầy hưng phấn, chẳng còn chút giận dữ nào.
“Tiểu Cẩm, con đúng là con gái ngoan của cha.”
Cô mà thể thuyết phục Phong Hành thanh minh giúp.
Cô con gái của ông thật quá lợi hại, quả nhiên hổ là dòng m.á.u của ông .
Nếu hôm nay mấy vị tổng giám đốc đến chúc mừng.
E rằng ông còn chẳng Phong Hành công khai lên tiếng vì con gái Weibo.
Khiến ông càng mừng rỡ hơn là hàng loạt nhân vật tai to mặt lớn trong giới thương nghiệp cũng lượt lên tiếng.
Giá cổ phiếu nhà họ Lâm chẳng những giảm, mà còn tăng thêm hai điểm phần trăm.
Đây chính là lợi ích khi quan hệ dính dáng với những đại thế gia, đại tài phiệt.
Ánh mắt đầy vui sướng của Lâm Gia Thành dán chặt lên con gái.
Ông cô từ xuống , càng càng lòng, càng càng thấy tinh xảo.
Con gái ông như , xứng đôi với đại thiếu gia Phong gia.
Thời Cẩm lạnh lùng gương mặt đổi .
Rõ ràng hôm qua vẫn còn hận thể bóp c.h.ế.t cô, chỉ sợ cô liên lụy đến tập đoàn Lâm thị.
Hôm nay biến thành “con gái ngoan”.
Quả nhiên, trong mắt ông chỉ lợi ích.
Kiếp , cô thể mang lợi ích cho ông , cho nhà họ Lâm.
Trái còn khiến Lâm gia mất mặt, đời chỉ trích.
Vì thế, ông luôn thờ ơ sự tồn tại của cô, xem trọng Lâm Uyển Nhi còn hơn đứa con gái ruột thịt .
Khi để ý đến cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-phan-kich-dai-tieu-thu-den-tu-vuc-sau/chuong-168-co-chut-ho-then.html.]
Cho dù kẻ đó là một kẻ bạo ngược, một tên biến thái, một con quỷ g.i.ế.c chớp mắt.
Vì lợi ích, ông vẫn chút do dự đẩy cô tay .
Khiến cô sống , c.h.ế.t ma, chịu đủ hành hạ tàn khốc từ lão già biến thái .
Nghĩ đến những tháng ngày phi nhân tính trong căn hầm tối tăm ánh mặt trời.
Hận ý cuồn cuộn như suối phun trào, ngập đầy lồng ngực, trong mắt tràn những tia m.á.u đỏ.
Dòng m.á.u trong cô dâng trào một loại cảm xúc khát máu, đang lên men, lan tỏa.
Lâm Gia Thành vốn đang phấn khởi, bỗng cảm thấy quanh lạnh buốt, theo phản xạ kéo chặt cánh tay.
Thấy con gái sắc mặt âm trầm, ông khẽ ho một tiếng:
“Tiểu Cẩm, hôm qua là cha nóng nảy quá, lỡ nặng lời.
Đều là vô tâm thôi, con đừng để bụng.
Con xem, cha mang cho con cái .”
Ông đặt một chiếc hộp quà mặt cô, mở nắp , bên trong là một sợi dây chuyền kim cương lấp lánh.
“Con thích ?
Đây là cha đặc biệt nhờ mang từ nước ngoài về.
Là mẫu mới nhất của LB, trong nước vẫn phát hành.”
Ánh sáng chói lóa phản chiếu mắt, kéo cô trở về lý trí.
Thời Cẩm gắng đè nén hận ý trong lòng, giọng nhạt nhẽo:
“Không còn việc gì nữa thì cha ngoài .
mệt .”
Lâm Gia Thành cô vui, nhưng cũng dám thêm gì.
Bây giờ, cô chính là tiểu tổ tông, cẩn thận mà hầu hạ.
Đợi Lâm Gia Thành khỏi, Thời Cẩm hít sâu mấy , mới đè nén hận ý và sát khí trong ngực.
Cô lấy điện thoại, bấm gọi cho Tiêu Tĩnh Trì.
Sau ba hồi chuông, điện thoại kết nối.
“Xin chào, là Thời Cẩm.”
Nghe giọng trong trẻo dễ của thiếu nữ, khóe môi Tiêu Tĩnh Trì khẽ nhếch.
Anh đối với cô bé quả thật vô cùng hiếu kỳ.
Một thể khiến tên cố chấp Phong Hành chịu mở miệng.
Còn thể khiến Phong Cảnh luôn để tâm, rốt cuộc là sức hấp dẫn thế nào?