Khoảnh khắc , Thời Cẩm sững .
Diệp Thâm bước lên phía , nhẹ nhàng đỡ cô dậy, rút một chiếc khăn lụa.
Động tác dịu dàng ôn nhu, chậm rãi lau sạch vết bẩn dính tay cô.
Viên cảnh sát lớn tuổi đàn ông xuất hiện, khí chất cao quý, khí thế bức .
Chỉ cần liếc mắt phận hề tầm thường.
“Anh chỉ mới em một câu mà em chạy ngoài.
Giữa đêm hôm khuya khoắt thế , lỡ gặp kẻ thì ?
Về tùy hứng như nữa.”
Vừa , Diệp Thâm đưa tay khẽ gõ lên chiếc mũi nhỏ xinh của cô.
Giọng điệu mật, hành động gần gũi tự nhiên đến mức hề gượng gạo.
Cảnh sát già chú ý đến từng cử chỉ của Diệp Thâm.
Lại chẳng thấy chỗ nào miễn cưỡng bất thường, tựa như hai vốn nên mật như thế.
Thời Cẩm thuận theo, bĩu môi phụng phịu, hừ một tiếng:
“Hừ, chẳng cũng tại .”
“ đúng đúng, đều là của hết.”
Diệp Thâm bất lực, nhưng trong mắt cô tràn đầy cưng chiều.
“Các đang tìm gì ?”
“Vòng tay của rơi mất.”
“Rơi thì thôi, mua cái khác cho em là .”
Diệp Thâm thản nhiên đáp.
Lời dứt, cảnh sát già liền mò thấy vòng tay.
Khi thấy chiếc vòng tay Cartier nạm kim cương trong tay, khóe miệng ông khẽ giật.
Nếu nhà cô con gái mê mua sắm, ông thật chẳng Cartier là gì.
Càng chiếc vòng giá khởi điểm ít nhất cũng sáu con .
Một chiếc vòng xa xỉ như thế mà mất là mất, đúng là quá hoang phí.
Thời Cẩm thấy vòng tay, đang định đưa tay nhận lấy thì Diệp Thâm nhanh hơn một bước.
Anh nhận lấy từ tay cảnh sát, dùng khăn lụa lau sạch mới đưa cho cô.
Diệp Thâm sang cảnh sát già:
“Cảm ơn hai vị giúp cô tìm vòng tay.”
Nói xong, kéo tay Thời Cẩm định rời .
“Khoan .”
Cảnh sát già lên tiếng gọi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-phan-kich-dai-tieu-thu-den-tu-vuc-sau/chuong-205-diep-tham-da-den.html.]
Diệp Thâm nhướng mày:
“Còn chuyện gì nữa?”
“Vị tiểu thư nửa đêm xuất hiện ở đây, chúng kiểm tra theo quy định.
Xin hai xuất trình giấy tờ, nếu vấn đề gì thì cũng muộn.”
Cảnh sát già hề sợ khí thế mạnh mẽ của .
Thời Cẩm ngẩng đầu, giọng điệu nũng:
“Em vội nên mang theo chứng minh.
Họ còn định đưa em về đồn cơ.
Anh xem, ai xinh thế mà là tội phạm chứ?”
Diệp Thâm dáng vẻ nũng mắt, trong đôi mắt sâu thẳm tràn ngập ý .
Dáng vẻ của tiểu Cẩm như thế , thật sự hiếm thấy.
Chỉ trong những tình huống đặc biệt mới thể lộ một mặt khác của cô.
“Không .”
Diệp Thâm thuận theo trả lời, lấy giấy tờ tùy từ ví, đưa cho cảnh sát già.
Cảnh sát nhận lấy, cúi đầu .
“Diệp Thâm”
Cái tên quen quen, nhưng nhất thời nhớ .
Khi ông xuống địa chỉ bên , cả thoáng chốc sững .
Địa chỉ đó…
Lại thêm họ Diệp …
Diệp gia!
Một trong bát đại thế gia của Đế Đô!
Nhân vật như , đừng ông dám đắc tội, ngay cả cấp của cấp của ông cũng dám động .
Cảnh sát già vội vàng trả giấy tờ.
“Bạn gái là nhị tiểu thư của Tập đoàn Lâm thị, các thể về tra cứu .
Sau nếu vấn đề gì, cứ liên hệ với bất cứ lúc nào.”
Diệp Thâm lấy từ túi một tấm danh , đưa cho ông.
“Được.”
Cảnh sát nhận lấy.
Tấm danh đối với ông gì quý giá, nhưng với nhiều khác thì vô cùng đắt giá.
Biết phận của , ông còn nghi ngờ.
Dù , cái bọn tổ chức XX cũng bản lĩnh leo đến Diệp gia.
Ngược mà , nếu đằng bọn XX thật sự là Diệp gia, thì quy mô chẳng dừng ở mức .
Diệp Thâm nắm tay Thời Cẩm, rời khỏi con hẻm tối.