Tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía bên trái, rơi ảnh một nam một nữ.
“Wow, là Tiêu Vân, nữ thần của .”
“Tiêu Vân thật sự xinh .”
“Nam thần của trai quá, còn hơn cả tivi.
Khí chất đúng là tuyệt vời.”
“Bọn họ cạnh thật xứng đôi, thật sự hy vọng họ là một cặp.”
Cô gái mũm mĩm Phương Đình Đình với vẻ say mê.
Lời dứt, lập tức nhận về vô ánh thiện cảm.
Phương Đình Đình co rụt cổ , dám thêm.
“Phương Đình Đình đúng là ngu ngốc!
Mắt mũi kiểu gì mà nghĩ con nhỏ mặt sửa Tiêu Vân xứng với nam thần của chứ.”
Ngư Tâm Hân mỉa mai.
Kỷ Ân Thăng khinh khỉnh :
“Mắt cô mà cho nổi.
Hoàng Dật Vân chán ghét cô đến thế, mà cô chẳng nhận , còn cứ mặt dày bám theo.”
Nhắc đến Hoàng Dật Vân, Thư Ảnh liền mở miệng:
“Dạo Thời Cẩm vẫn thỉnh thoảng tặng quà cho Hoàng Dật Vân.”
“Uyển Nhi, tích cực lên, đừng để Thời Cẩm chiếm tiên cơ đấy.”
Lâm Uyển Nhi khẽ lắc đầu:
“Cô thích thì cứ để cho cô thôi, cũng chẳng .”
Thực , gần đây cô và Hoàng Dật Vân nhắn tin mỗi ngày, liên lạc nhiều hơn nhiều.
Cô tất nhiên sẽ để Thời Cẩm cướp mất vị hôn phu của .
Kỷ Ân Thăng tức giận đến hận sắt thành thép:
“Cậu đúng là…”
“Cô tặng quà gì cho Dật Vân ?”
Lâm Uyển Nhi hỏi.
“Không rõ lắm.”
Về việc , mấy Kỷ Ân Thăng cũng chẳng mấy khi để tâm dò hỏi.
Bên ngoài chỉ chung chung là tặng quà, còn cụ thể là gì thì dường như chẳng ai nhắc đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-phan-kich-dai-tieu-thu-den-tu-vuc-sau/chuong-215-tang-anh-ay-niem-bat-ngo.html.]
Mọi chỉ chú ý đến việc Thời Cẩm theo đuổi Hoàng Dật Vân, chứ quà thì ai quan tâm.
Với những kẻ sinh trong gia đình giàu như họ, quà chẳng đều là mấy thứ đó thôi , gì đáng để ý.
Người vốn ít như Thư Ảnh lên tiếng:
“ từng thấy một , hình như là đồ ăn, bao bì trông cũng khá .”
Kỷ Ân Thăng lập tức bật :
“Cô chẳng lẽ tin câu ?
Câu gì nhỉ…
À đúng , ‘Muốn giữ trái tim đàn ông, tiên giữ cái dày của họ’.
Hahaha, ngây thơ quá mất.”
Lâm Uyển Nhi cùng mấy cũng che miệng theo.
Những lời như chỉ để lừa mấy cô gái ngây thơ.
Còn những như bọn họ, ăn uống là đầu bếp hạng .
Khẩu vị quen với cao sang, ai nghĩ vài món ăn tầm thường thể giữ lòng đàn ông.
Như thế chẳng quá xem thường tay nghề của các đầu bếp Michelin .
Lúc , Phong Cảnh cùng Tiêu Vân bước , nhân viên trường :
“Thầy Phong, cô Tiêu, chúng xuống nhé.”
Phong Cảnh gật đầu.
Tiêu Vân mỉm đáp: “Được.”
Sau khi nhân viên rời , Tiêu Vân sang bạn diễn của .
Ngắm gương mặt mỹ nghiêng nghiêng , trong mắt cô giấu nổi sự yêu thích:
“Phong Cảnh, mặc bộ đồng phục , chẳng hề là nghiệp nhiều năm .”
Phong Cảnh định đáp lời, khóe mắt liền thoáng thấy ngay phía .
Thời Cẩm đang duyên dáng.
Ánh mắt khẽ sáng lên.
Nhớ đến tin nhắn cô từng gửi, khóe môi Phong Cảnh bất giác cong lên.
Con nhóc , cũng tạo bất ngờ cho .
Tiêu Vân phát hiện nụ của , khỏi sững .
Ngoài lúc phim, cô gần như từng thấy .
Anh luôn giữ gương mặt lạnh lùng, ít khi .
Dù lễ độ với , nhưng chính vì thế mà ai cũng cảm thấy khó mà bước thế giới của .
Theo ánh mắt , Tiêu Vân cũng về phía , ngay lập tức chú ý tới bóng dáng xinh giữa đám đông.