Cùng lúc đó, mạng tràn ngập tin tức về việc Phong Cảnh và Tiêu Vân gặp kẻ , đ.â.m nhập viện.
Bệnh viện chật kín , chật như nêm cối.
Phong Cảnh kẹt trong khách sạn, thể ngoài.
Chu Minh sofa, bàn tay của , :
“Buổi tối đăng một bài weibo , báo bình an cho fan.”
“Anh quyết định là .”
Phong Cảnh cầm điện thoại, dùng một tay bấm bấm thật mạnh.
Anh liên tục gửi cho Thời Cẩm hơn mười tin nhắn, nhưng tất cả như đá chìm đáy biển, hồi âm.
Trực giác mách bảo chắc chắn xảy chuyện gì đó nghiêm trọng, khiến khỏi lo lắng.
Sắc mặt cô lúc rời thật sự .
Chu Minh thấy cứ ôm khư khư chiếc điện thoại mà bấm, gân xanh trán giật giật:
“Phong Cảnh, đang cái gì thế?”
“Thời gian riêng tư.”
Anh quyền can thiệp!
Chu Minh suýt nữa chọc tức đến phát điên.
Thằng nhóc c.h.ế.t tiệt , thật sự bóp c.h.ế.t mà!
Thời Cẩm giường, cầm điện thoại lên, bật máy tắt nguồn vì hết pin.
Vừa cắm sạc, vô tin nhắn tràn , phần lớn đều đến từ Phong Cảnh.
Trước tiên cô gửi tin nhắn báo bình an cho Lam Đóa Đóa và Diệp Thiển.
Đại khái qua tình trạng của Phong Cảnh, đó mới mở tin nhắn của Phong Cảnh .
Phong Cảnh: 【Tiểu Cẩm, em gấp quá, còn kịp cảm ơn em.
Hôm nay may mà em, nếu tay lẽ tàn phế .】
Phong Cảnh: 【Nói đúng , em là ân nhân cứu mạng của .
Làm ân nhân cứu mạng, em tâm nguyện gì, đều thể giúp em thực hiện.】
Phong Cảnh: 【Em cần ngay , đợi khi nào nghĩ hãy cũng muộn.】
……
Phong Cảnh: 【Tiểu Cẩm, xin em nhớ rằng, chúng là bạn bè.
Có chuyện khó khăn gì đều thể với .
Có lẽ thể giải quyết, nhưng thêm một là thêm một phần sức mạnh.
Anh giữ miệng kín, tuyệt đối sẽ để lộ .】
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-phan-kich-dai-tieu-thu-den-tu-vuc-sau/chuong-227-lam-xet-nghiem-quan-he-cha-con.html.]
Thời Cẩm từng dòng tin nhắn, thấy sự quan tâm ẩn chứa trong từng câu chữ, lòng khỏi ấm áp.
Anh đòi hỏi gì từ cô, nhưng thể mang đến cho cô sự ấm áp.
Điều mà kiếp cô từng .
Dù là Diệp Thiển, Diệp Thâm Phong Cảnh, thì đối với cô, ở kiếp đều là những món quà quý giá nhất.
Cô vô cùng trân trọng, càng để mất tình cảm .
Thời Cẩm gửi một tin nhắn, nội dung đơn giản:
Thời Cẩm: 【 . Có chuyện gì sẽ .
Anh chú ý nghỉ ngơi, thức khuya cho vết thương.
Ngủ ngon.】
Phong Cảnh tin nhắn đó, , cuối cùng khẽ nhíu mày.
Con nhóc tâm tư nặng.
Tuổi còn nhỏ mà trong lòng đang che giấu bao nhiêu chuyện.
Có lúc, mơ hồ cảm thấy một loại cảm giác quen thuộc từ cô, giống như là…
, chút giống hai.
Cuối cùng cũng hiểu cảm giác quen thuộc từ mà đến!
Ánh mắt lạnh lùng của con nhóc khi chằm chằm khác, đặc biệt giống với hai.
Ngày hôm , Thời Cẩm mang theo túi xách ngoài.
Sau khi tài xế đưa cô đến trung tâm thành phố, cô bắt taxi đến Viện Giám định ADN.
Cô đưa từng túi tóc của và của hai vợ chồng nhà họ Lâm cho y tá.
“Bao lâu thì kết quả?”
Y tá đưa cho cô một tờ đơn, ngẩng đầu cô một cái, cúi xuống ghi chép trả lời:
“Thông thường thì mất ba đến bảy ngày việc sẽ kết quả.
Nếu cô cần gấp thì thể dịch vụ khẩn, tám tiếng thể lấy.
dịch vụ khẩn sẽ trả thêm phí.”
“Làm khẩn cấp.”
Y tá sửa đơn, in một bản mới đưa cho cô:
“Nếu chắc chắn vấn đề gì, thì nộp phí.
Không thể quẹt thẻ tín dụng nhé.”