Hồi tưởng những nhục nhã và dày vò của kiếp .
Những ủy khuất cầu tình , thể Thời Cẩm run rẩy ngừng.
Hận ý ăn sâu xương tủy lan khắp .
Hai tay cô nắm chặt thành quyền, siết chặt đến mức ngón tay trắng bệch.
Đôi con ngươi đen dần dần nhuốm thành màu đỏ máu.
Kiếp , trong mắt bọn họ, cô chỉ là một kẻ ngốc, một con rối lừa gạt xoay vòng vòng.
Rõ ràng cô con gái ruột của bọn họ.
Vậy tại còn bắt cô trở về nhà họ Lâm, để chịu đủ loại dày vò?
Cô và bọn họ vốn thù oán, cớ hành hạ cô đến ?
Cô hận!
Hận thấu xương!
Hận sự giả dối lạnh lùng của Lâm Gia Thành.
Hận sự ngọt ngoài độc trong của Tần Uyển Quân.
Hận tâm địa rắn rết của Lâm Uyển Nhi.
Hận thủ đoạn tàn nhẫn của Lâm Tử Minh.
Hận sự phản bội vô sỉ của Tần Vũ...
“Ha… ha ha…”
Thời Cẩm bật thấp, tiếng càng lúc càng lớn, cho đến khi khóe mắt trào nước mắt.
Dáng vẻ điên cuồng , lập tức thu hút sự chú ý của đám nhân viên xung quanh.
Họ cô gái hình mảnh mai, đang run nhẹ, gương mặt .
Dù cách xa vẫn thể cảm nhận sự bi thương và thù hận lan tỏa từ cô.
Nữ y tá trực ở phòng tiếp tân khẽ thở dài.
Dù cô và cha khúc mắc gì.
dáng vẻ , cũng thể đoán vài phần.
Chỉ cha ruột mới thể ép một đứa trẻ đến tình cảnh như thế.
Nửa tiếng , Thời Cẩm dậy, đến bên thùng rác, mở nắp .
“Xoẹt…”
Bản báo cáo giám định quan hệ cha con trong tay cô xé thành từng mảnh nhỏ, từng chút một.
Khi buông tay, những mảnh giấy vụn rơi xuống, tung bay như hoa tuyết.
Thời Cẩm bước khỏi trung tâm giám định.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-phan-kich-dai-tieu-thu-den-tu-vuc-sau/chuong-229-xe-nat-tat-ca.html.]
Phía chân trời, ánh tàn dương buông xuống, nhuộm cả bầu trời thành những mảng màu rực rỡ.
cảnh , chẳng thể chiếu rọi trái tim cô.
Ngẩng đầu ánh chiều tà, nơi ngã tư phía .
Màn hình lớn đang liên tục phát quảng cáo tuyên truyền của tập đoàn Lâm thị.
Ánh mắt Thời Cẩm dừng màn hình khổng lồ .
Nhà họ Lâm, Lâm thị…
Cô khiến bọn họ biến mất khỏi thành phố .
Cô gọi tài xế đến đón, mà xe buýt lắc lư đến chân núi, từng bước một men theo con đường vòng núi, về biệt thự lưng chừng núi.
Mỗi bước tiến gần, hận ý trong lòng cô càng sâu, nhưng gương mặt càng bình thản.
Trở về nhà họ Lâm, sắc mặt cô vẫn như thường, ai phát hiện điểm gì bất thường.
Cô vẫn mỉm chào hỏi quản gia Vương, cùng mấy hầu.
Vẫn ôn hòa trò chuyện cùng Tần Quân Uyển.
Dáng vẻ ngoan ngoãn, lời , khiến Tần Quân Uyển vô cùng hài lòng.
Nhìn nụ môi Tần Quân Uyển, ánh mắt dịu dàng .
Đó từng là sự ấm áp mà cô tha thiết cầu mong suốt bao năm.
giờ khắc , khi thấy ánh mắt , trong lòng cô chỉ còn sự ghê tởm.
Cuộc thử thăm dò hôm qua đủ chứng minh:
Tần Quân Uyển rõ chuyện.
Ngược , thái độ của Lâm Gia Thành vẫn rõ ràng.
con cáo già , nào dễ dàng đoán như Tần Quân Uyển.
Ngày hôm , Thời Cẩm đến sàn giao dịch chứng khoán.
Khi tất cả đều lạc quan mua cổ phiếu “Trường Thượng Vân” đang tăng vọt, cô bán tháo bộ.
Sau khi trừ các loại chi phí, chỉ trong vòng một tuần, cô kiếm hơn sáu triệu tệ.
Sự cám dỗ của lợi nhuận cổ phiếu, quả nhiên dễ khiến con mờ mắt.
Ngay lúc Thời Cẩm chuẩn rời , Tần Vũ bất ngờ bước đến, chắn mặt cô.
“Cô bé, thật khéo, gặp .”
Hắn tự nhiên, chủ động chào hỏi.
Thời Cẩm mặt, khóe môi khẽ nhếch, nơi đáy mắt lộ ánh sáng đầy m.á.u tanh.
Lần , vì để hận ý kiếp chiếm lấy lý trí, cô bỏ lỡ việc quan trọng.
Lần , tuyệt đối sẽ còn may mắn như thế nữa.