TRỌNG SINH PHẢN KÍCH: ĐẠI TIỂU THƯ ĐẾN TỪ VỰC SÂU - Chương 230: Người tiếp theo: Tần Vũ

Cập nhật lúc: 2025-09-06 09:47:54
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kiếp lừa dối, phản bội cô.

Kiếp cũng để nếm thử mùi vị lừa gạt, phản bội, rơi cảnh trắng tay.

 

Nếu , quá bất công, ?

 

Đã thích chứng khoán đến , thì cứ để chơi cho .

 

Thời Cẩm mỉm dịu dàng, giọng ngọt ngào:

“Thì !

Chuyện thật xin , lúc đó tâm trạng em , mong đừng để bụng.”

 

Tần Vũ xua tay:

“Không , , ai mà chẳng lúc tâm trạng .”

 

Đổi chủ đề, ánh mắt lộ rõ vẻ hưng phấn:

“Cổ phiếu Trường Thượng Vân mà em mua đúng là quá đỉnh.

Mấy hôm nay tăng mạnh nhất trong tất cả.

Em thế?

Có kinh nghiệm gì ?”

 

Vừa dứt lời, bổ sung ngay:

“Nếu tiện cũng , chỉ là quá tò mò nên tiện miệng hỏi thôi.”

 

Thời Cẩm nhạt:

“Không gì là tiện cả.

Thật hôm đó em thấy giá của nó quá thấp, thấp đến mức cảm giác thể rớt thêm nữa.

Đã thể giảm thì chắc chắn sẽ tăng, nên em mới mua thôi.

Đơn giản đó.”

 

Tần Vũ sững , khó tin nổi.

Nếu bảo cô đang gạt , thì đôi mắt trong trẻo của cô gái mặt giống kẻ dối.

 

“Đó là đầu tiên em mua cổ phiếu ?”

Hắn hỏi.

 

Thời Cẩm gật đầu, khẽ nhỏ:

“Thật , giác quan thứ sáu của em khá nhạy.”

 

“Giác quan thứ sáu ư?”

 

Cách , Tần Vũ tin.

Bởi khi mới bước chân thị trường chứng khoán, cũng từng dựa trực giác mà kiếm chút tiền.

Nghe thấy cô cũng giống , lập tức cảm giác tìm đồng loại, tri âm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-phan-kich-dai-tieu-thu-den-tu-vuc-sau/chuong-230-nguoi-tiep-theo-tan-vu.html.]

 

Hào hứng, bắt đầu thao thao bất tuyệt:

“Thật , đó gọi là giác quan thứ sáu, mà là một loại năng lực quan sát nhạy bén.

Giống như nhà đầu tư nổi tiếng Buffett  Phong Hành.

Những nhân vật huyền thoại đó đều khả năng quan sát và khứu giác đặc biệt.

Phát hiện sớm hơn khác, vì thế họ mới trở thành huyền thoại.

Còn chúng , thường, , .

Đôi khi thỉnh thoảng xuất hiện cũng chừng.

Đây là một cảm giác kỳ diệu, chỉ thể tự ngộ, thể thành lời.”

 

Thời Cẩm gật đầu như hiểu như , ngoan ngoãn lắng .

 

Dáng vẻ ngoan hiền cực kỳ thỏa mãn sở thích thích giảng giải của Tần Vũ.

Hắn càng càng hăng, ánh mắt cô cũng dần trở nên mềm mại, thái độ cận hơn hẳn.

 

“Tiểu Cẩm, đang định mua , em thấy thế nào?”

Hắn hỏi.

 

Thời Cẩm khẽ trầm ngâm, cân nhắc một lúc :

“Không giấu gì , hôm nay em đến là để bán sạch tất cả cổ phiếu đang nắm giữ.”

 

“Sao thế?

Cổ phiếu đang xu thế , khả năng còn tiếp tục tăng.

Trên tivi, nhiều chuyên gia cũng nhận định như mà.”

Tần Vũ cau mày.

 

“Cảm giác của em cho rằng nó sắp giảm, nên hôm nay em quyết định bán .

Đây chỉ là cảm giác cá nhân, còn việc mua thì tùy quyết định.

Nếu hỏi ý kiến em, em khuyên mua.”

 

Sự chân thành, thẳng thắn của cô khiến Tần Vũ thêm thiện cảm.

Ý định mua vốn , thoáng chốc tan biến.

 

Thế nhưng, theo kinh nghiệm của , lẽ giá còn thể tăng thêm một đợt nữa mới dừng .

 

Thời Cẩm dậy:

“Anh Tần, em còn việc, xin phép .”

 

“Được, gì thì liên lạc với qua điện thoại.”

 

“Vâng.”

Cô khẽ gật đầu.

Ngay khoảnh khắc xoay rời , nụ môi Thời Cẩm biến mất.

Loading...